Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3985: Ta tìm ông ta chỉ để lấy đồ mà thôi

Thẩm Hồng Phi nhịn không được hỏi: “Chúng ta không có cảm tình gì với Long gia, chi bằng mọi người kết giao bằng hữu cùng đến tổ địa Long gia, có gì cũng tiện chiếu ứng lẫn nhau.”
“Ta không có hứng thú kết bạn với nam nhân.”
Hạ Thiên mất kiên nhẫn: “Ngươi muốn đi theo thì đi, ta không chiếu ứng ngươi đâu.”
Thẩm Hồng Phi mỉm cười, có chút im lặng: “Ngươi nghe dáng dấp em gái ta không xinh đẹp, thái độ kém đi rất nhiều.”
“Không phải.” Hạ Thiên nói.
“Thật ra, em gái ta không phải trời sinh dáng dấp không xinh đẹp, mà là nó bị bệnh.”
Thẩm Hồng Phi thở dài, sau đó giải thích: “Ban đầu, nó sinh sống bên ngoài, là ta nhất định muốn mang nó vào đây, chính là muốn linh khí trong này áp chế khí tức cổ quái trong người nó, thuận tiện thử luôn thần diễm ở đây có thể thiêu đốt căn nguyên khí tức kia trong người nó hay không.”
“Em gái của ngươi là Thiên Sát chi thể?”
Hạ Thiên ngược lại cảm thấy hứng thú.
Thẩm Hồng Phi sửng sốt, kinh ngạc nhìn Hạ Thiên: “Tại sao ngươi biết?”
Hắn ta không có nói đến sát khí, càng không nói đến những triệu chứng khác, nhưng người trước mặt lại đoán trúng, đúng là không thể tưởng tượng được.
“Chẳng lẽ ngươi đã từng nghe qua loại bệnh này ở đâu sao?”
Thẩm Hồng Phi hơi do dự mà hỏi thăm: “Hay là ngươi…”
Hạ Thiên ngắt lời: “Ta biết bệnh này là vì ta là bác sĩ, hơn nữa còn là đệ nhất thần y trong thiên hạ.”
“Thiên hạ đệ nhất thần y?”
Gương mặt Thẩm Hồng Phi biến hóa mấy lần, bỗng nhiên nghĩ đến một người: “Chẳng lẽ ngươi chính là thần y Hạ Thiên của Giang Hải?”
“Ngươi biết ta?”
Hạ Thiên có chút kỳ quái: “Cho đến bây giờ ta chưa gặp qua ngươi.”
Thẩm Hồng Phi có chút kích động nói: “Chúng ta xác thực chưa từng gặp mặt, nhưng ta có một người bạn. Hắn ta ngày nào cũng nhắc tên ngươi, kể chuyện của ngươi trước mặt ta.”
“Người bạn đó của ngươi là ai?” Hạ Thiên hỏi.
Thẩm Hồng Phi đáp: “Hắn ta tên Vương Kiệt, chắc ngươi cũng biết. Hắn ta luôn miệng nói ngươi là đại ca của hắn ta, cũng là em rể của hắn ta.”
“Ngươi là bạn của Vương Kiệt?”
Hạ Thiên ngược lại có chút ngoài ý muốn nhìn Thẩm Hồng Phi: “Gần đây hắn ta sống như thế nào?”
“Cuộc sống của Vương bàn tử rất tốt.”
Thẩm Hồng Phi mỉm cười, biểu hiện thoải mái hơn rất nhiều: “Hắn ta thành lập Thiên Minh ở New York, tôn ngươi làm Minh chủ, hắn ta là Tổng chấp sự, thu nạp không ít nhân tài khó có được, quyền lên tiếng lớn đến mức một số tài phiệt quyền quý không thể không sinh lòng cố kỵ.”
Hạ Thiên hoàn toàn không có hứng thú đối với mấy chuyện này: “Sống vui vẻ là được rồi, những chuyện khác đều không quan trọng.”
“Nếu ngươi là đại ca của Vương bàn ta, vậy ta cũng gọi ngươi một tiếng Hạ đại ca, không biết có được không?”
Mười năm qua, Thẩm Hồng Phi gần như mỗi ngày đều bị Vương Kiệt tẩy não, trong lòng đã sớm xem Hạ Thiên như thần mà cúng bái.
“Ngươi cứ tự nhiên.” Hạ Thiên thản nhiên trả lời.
Chỉ cần không có ý đồ gì xấu xa, Hạ Thiên đối với xưng hồ gì cũng không thèm để ý.
“Quá tốt rồi.”
Thẩm Hồng Phi cao hứng chắp tay với Hạ Thiên: “Thật ra, ta vẫn luôn xem Hạ đại ca là thần tượng trong lòng mình. Hôm nay gặp được, đúng là tam sinh hữu hạnh.”
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Cho dù ngươi nịnh nọt ta, ta cũng chưa chắc sẽ cứu em gái của ngươi.”
“Chút chuyện nhỏ này, đương nhiên không cần Hạ đại ca ra tay.”
Thẩm Hồng Phi mỉm cười tự tin: “Em gái ta chính ta có thể cứu, chỉ là ta hy vọng Hạ đại ca có thể giúp chữa trị căn bệnh trên người nó một chút.”
Hạ Thiên gật đầu: “Chỉ cần ngươi bỏ ra đủ tiền xem bệnh là được.”
Thẩm Hồng Phi cắn răng nói: ‘Không biết phí xem bệnh bao nhiêu? Cho dù dốc hết cả gia tài, ta cũng muốn chữa khỏi cho em gái của ta.”
“Đến lúc đó nói sau.”
Hạ Thiên khoát tay: “Tìm được Long lão tổ gì đó rồi nói tiếp.”
Thẩm Hồng Phi lập tức vỗ ngực, gương mặt đắc ý nói với Hạ Thiên: “Ta biết Long lão tổ đang ở đâu. Trước đó ta giết mấy người của Long gia, từ trên người bọn họ biết được một số tin tức, còn có truyền tống phù chỉ đặc biệt của Long gia.”
“Vây thì đừng lãng phí thời gian nữa.”
Hạ Thiên nói: ‘Giải quyết xong Long gia lão tổ, ta còn phải đi tìm hai nhà khác.”
Thẩm Hồng Phi lấy ra mấy lá bùa, rồi lấy ra hai cái, cất những cái còn lại vào túi, ngoài miệng nói: “Không biết Hạ đại ca tìm Long lão tổ cần làm chuyện gì? Có lẽ ta sẽ giúp được chuyện gì đó thì sao?”
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Ta tìm lão để lấy Cực Tiên Lệnh.”
“Cực Tiên Lệnh?”
Thẩm Hồng Phi nghe được ba chữ này, sắc mặt hơi đổi một chút: “Vậy này thật sự tồn tại sao? Ta chỉ nghe được trong truyền thuyết, chưa từng thấy qua vật thật.”
“Có hay không, tìm Long lão tổ kia hỏi chẳng phải sẽ biết hay sao?” Hạ Thiên nói.
Thẩm Hồng Phi kinh ngạc: “Hạ đại ca, Long gia lão tổ là một tồn tại cực kỳ khủng bố, nghe nói đã sống mấy ngàn năm. Mấy ngày nay, bọn họ đang định tổ chức vạn thọ yến, tất cả cao thủ lợi hại trong gia tộc đều sẽ trình diện. Ngươi đến cửa tìm ông ta như vậy, chỉ sợ…”
“Có gì phải sợ chứ?”
Hạ Thiên vẫn là vẻ mặt không ra làm sao: “Ta tìm ông ta chỉ để lấy đồ mà thôi. Nếu ông ta trực tiếp đưa cho ta, ta sẽ tặng cho ông ta một món quà. Nếu ông ta không cho, ta sẽ tiễn ông ta về Tây Thiên.”
Lúc này, bên trên vang lên một tiếng cười cực kỳ quỷ dị.
“Ha ha ha, đúng là khẩu khí rất lớn. Ngươi tưởng Long gia là quả hồng mềm sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận