Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2186. Một người tên là Bé Ngoan giới thiệu cho ta

Khi đang nói chuyện, Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên đã đến câu lạc bộ Xuân Thu, nơi đây thế mà lại là một tiểu khu biệt thự hạng sang, bốn phía sông núi vây quanh, vừa có khu vui chơi, vừa có sân bóng, thậm chí còn có sân đánh Golf...... Căn này không phải một câu lạc bộ, mà là một trung tâm nghỉ ngơi.
Triệu Thanh Thanh mang theo Hạ Thiên mới vừa đi tới căn biệt thự ở khu vực trung tâm của câu lạc bộ Xuân Thu, chỉ thấy một người đứng trên lầu hai lớn tiếng quát mắng với bọn hắn.
Đó là một nữ nhân, nhìn qua không đến ba mươi tuổi, dáng người và dung mạo đều thuộc loại cực phẩm, chỉ là trang điểm quá quyến rũ, khiến cho cả người nàng có chút thô tục.
“Ta với sư phụ ta thể hiện ân ái, ngươi quản cái rắm!” Triệu Thanh Thanh quen biết nữ nhân này, quan hệ cũng cũng không tệ lắm, thế là phản bác trở lại.
Tay nữ nhân quyễn rũ chỉ tay lên môi, cười nhẹ nhàng nhìn Hạ Thiên: “Hắn chính là sư phụ bảo bối mà mỗi ngày ngươi đều treo trên miệng ư, nhìn cũng không đẹp trai nha, có cái gì đáng giá khiến ngươi mê luyến như thế.”
“Ưm, cái gì mà gọi là nhìn cũng không đẹp trai.” Hạ Thiên có chút khó chịu nói: “Ánh mắt ngươi có vấn đề à, ta rõ ràng là soái ca đệ nhất thiên hạ.”
“Ha ha ha, phải không?” Nữ nhân quyến rũ che miệng nở nụ cười, “Ngươi đây là tự tin ư, hay tự luyến quá độ đây?”
Hạ Thiên dùng giọng điệu đương nhiên nói: “Đây là sự thật.”
“Ừm, Kiều Kiều, không cho phép ngươi đánh chủ ý lên sư phụ ta, có nghe hay không?” Triệu Thanh Thanh chỉ vào nữ nhân quyến rũ trên lầu hai, trịnh trọng cảnh cáo.
“Nam nhân đó nhìn quá là tầm thường, đáng giá để ngươi khẩn trương như vậy?” Nữ nhân quyến rũ ý vị thâm trường cười nói: “Chẳng lẽ là thiên phú vô cùng rung động, khí đại hoạt hảo?”
“Không thèm quan tâm tới Yêu Nữ Ô Vương ngươi.” Triệu Thanh Thanh liếc nữ nhân này một cái, kéo Hạ Thiên đi: “Sư phụ, chúng ta đi vào đi, không cần để ý nàng ta.”
Hạ Thiên hỏi: “Nữ nhân kia là ai vậy?”
“Sư phụ, ngươi không phải là nhìn trúng nàng ta rồi chứ.” Triệu Thanh Thanh hơi có chút khẩn trương hỏi, nàng vô cùng rõ ràng cái người sư phụ này rất là đào hoa, nhìn thấy nữ nhân xinh đẹp liền muốn thu nạp vào hậu cung.
“Khẩu vị của ta không có nặng như vậy.” Hạ Thiên đưa tay lên đùi Triệu Thanh Thanh đánh một cái: “Dáng dấp nữ nhân kia nhìn không có đẹp bằng ngươi.”
Triệu Thanh Thanh nghe nói như thế, trong lòng lập tức tốt lên, vừa cười vừa nói: “Nữ nhân này tên là Hứa Kiều Na, là bạn học thời đại học, đồng thời là bạn thân nhiều năm của ta, trước đó nói chuyện với ta không hề giữ mồm giữ miệng, nhưng mà người cũng không tệ lắm, lời nói vừa rồi của nàng ta không có ác ý gì, sư phụ ngươi có thể đừng tức giận nàng ta.”
“Trong mắt ngươi, ta là người rất dễ tức giận sao?” Hạ Thiên cảm thấy có chút kỳ quái, chính mình từ trước đến nay đều lấy đức phục người, làm sao lại khiến cho người khác lưu lại loại hình tượng này.
Triệu Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn Hạ Thiên, nhỏ giọng nói: “Nếu như ta nói, sư phụ ngươi sẽ đánh ta sao?”
“Bốp!”
Vừa mới dứt lời, cái tát của Hạ Thiên đã tới nơi cần đến, phát ra âm thanh đàn hồi và giòn tan.
“Sư phụ, đừng ở chỗ này, chúng ta vào trong phòng đi.” Triệu Thanh trong con ngươi xanh đã hiện lên giọt nước, hơi có chút thẹn thùng nói.
Hạ Thiên cũng không có khách khí, ôm Triệu Thanh Thanh tiến vào một căn phòng.
Đại khái đến chạng vạng tối, hai người mới từ trong phòng đi ra, Triệu Thanh sắc mặt không ngừng ửng đỏ, con mắt lộ ra thần thái sáng láng. “Ai da, giằng co hơn nửa ngày, cuối cùng chịu xuống rồi.”
Nữ nhân quyến rũ ngồi ở lầu một trong đại sảnh, nhàn nhã uống cà phê, nhìn thấy Triệu Thanh Thanh, liền trêu chọc nói: “Chậc chậc chậc, lông mày nở chồi xuân, mắt hiện phong tình, bạn thân ngươi cuối cùng cũng nếm được ngọt ngào, xem ra sư phụ này của ngươi thật sự chính là báu vật.”
Triệu Thanh Thanh trừng vũ mị nữ nhân một cái, nói: “Kiều Kiều, ngươi ước ao ghen tị thì cứ việc nói thẳng, ta sẽ không khinh bỉ ngươi.”
“Xem ra da mặt cũng dầy không ít, cái này cũng là sư phụ ngươi dạy sao?” Nữ nhân quyến rũ thản nhiên nói.
Triệu Thanh Thanh vô ý thức muốn gật đầu, bởi vì điều đó thật đúng là học được từ Hạ Thiên, dù sao luận về da mặt dày, sư phụ nàng tuyệt đối là đệ nhất thiên hạ. Chỉ là loại lời nói đó, suy nghĩ một chút thì được, nhưng muôn ngàn lần không nên nói ra.
“Không nói ra ta cũng biết ngươi đang suy nghĩ gì.” Hạ Thiên hơi có chút bất mãn trừng Triệu Thanh Thanh một cái, sau đó nhìn cái nữ nhân quyến rũ kia nói: “Ta không muốn vòng vo, nói thẳng đi, ngươi tìm ta có chuyện gì.”
“A, Thanh Thanh, vị sư phụ ấy của ngươi có phải là hiểu lầm cái gì hay không?” Nữ nhân quyến rũ hơi chếch mắt, vừa cười vừa nói: “Ta với hắn vốn không quen biết, hắn vì sao lại nghĩ rằng ta tìm hắn có việc?”
“Sư phụ ta không thể nhìn lầm. Kiều Kiều, nếu ngươi có chuyện gì, vẫn nên nói thẳng ra.” Triệu Thanh Thanh đương nhiên là tin tưởng Hạ Thiên vô điều kiện, hướng nữ nhân quyến rũ nói.
Nữ nhân quyến rũ thở dài, một hồi lâu mới lên tiếng: “Biểu hiện của ta rõ ràng như vậy sao?”
“Ở trước mặt sư phụ ta, không ai có thể giấu được tâm tư.” Triệu Thanh Thanh với gương mặt tự hào, “Kiều Kiều, ngươi có phải gặp phải phiền toái gì hay không.”
“Là gặp chút phiền phức, hơn nữa cũng được một khoảng thời gian rồi.” Nữ nhân quyến rũ lúc này cũng không che giấu nữa, lông mày gắt gao nhíu lại: “Ta ẫn luôn không biết nên làm cái gì, cho tới buổi sáng hôm nay có người giới thiệu sư phụ của ngươi......” Nói đến đây, nàng giương mắt nhìn Hạ Thiên một chút, rồi lại nhìn về phía Triệu Thanh Thanh, nói tiếp: “Sư phụ của ngươi, cũng chính là vị Hạ tiên sinh này.”
Triệu Thanh Thanh nghi ngờ hỏi: “Ai giới thiệu sư phụ ta cho ngươi?”
“Ta cũng không quen biết.” Nữ nhân quyến rũ hơi hơi nghiêng người, từ bên trong túi xách bên cạnh lật ra điện thoại màu hồng của mình, mở ra tin nhắn, đưa cho Triệu Thanh Thanh cùng Hạ Thiên xem: “Một người gọi là Bé Ngoan gửi cho ta cái tin nhắn ngắn kia, bảo ta hôm nay tới đây đợi các ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận