Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2353. Làm người tốt một lần

Đã qua nửa đêm, trên du thuyền Trường Sinh Đế Quân, đèn đuốc vẫn sáng trưng, phần lớn hành khách trên thuyền vẫn đang thoả thích hưởng thụ niềm vui của kỳ nghỉ, không hề hay biết trong buổi giao lưu đã xảy ra chuyện gì, cũng không biết đã có người đang len lén chạy trốn.
Trương Du Tử rốt cuộc trộm được một thuyền cứu nạn, thừa dịp không ai chú ý lặng lẽ nhảy xuống biển.
Mặc dù lên thuyền và trải nghiệm lần này cũng không có gì vui vẻ, nhưng hắn cũng không phải là hoàn toàn không có thu hoạch.
Cái gọi là trộm thì không thể tay không rời đi, hắn vẫn thuận tiện lấy đi một vài hàng tốt ở trong kho để hàng hoá chuyên chở, trong đó bao gồm cả ba cái rương "Gạch đen" kỳ quái.
Hắn cũng không rõ những "Gạch đen" kia là vật gì, chỉ là sự nhạy cảm của nghề ăn trộm nói cho hắn biết, vật này tuyệt đối không đơn giản, khẳng định là có tác dụng lớn gì đó.
Nếu đã có tác dụng lớn, vậy thì khẳng định trị giá rất nhiều tiền, cho nên trước khi hắn chạy trốn còn thuận tiện trộm đi ba cái rương, ôm chúng lên thuyền cứu nạn.
Sau khi Trương Du Tử nghe được cuộc đối thoại đó, liền lặng lẽ đi vài vòng ở dưới tầng chót của du thuyền, phát hiện chiếc du thuyền xa hoa này kỳ thực có rủi ro an toàn cực kỳ nghiêm trọng, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà hắn nóng lòng muốn bỏ trốn.
Đương nhiên, hắn cũng không phải là người hoàn toàn không có lương tâm, vẫn ghi những vấn đề kia ra thành mười mấy tờ giấy, ngẫu nhiên nhét vào trong túi tiền của mười mấy người.
Về phần liệu những tờ giấy đó có hiệu quả hay không, vậy thì phải xem ý trời, Trương Du Tử cảm thấy mình đã không thẹn với lương tâm.
Ngay khi Trương Du Tử lái thuyền cứu nạn, thừa dịp trời tối trở về Tân Cảng, Ngô Bạch Đinh mang theo một đội ngũ đi tới gian phòng của Hạ Thiên và A Cửu.
Ngô Bạch Đinh ở cửa gian phòng thấy một đống bảo vệ chất đống ở trên đường như là thùng các tông, sắc mặt khẽ biến, sau đó đẩy cửa vào.
Cũng còn may, trong phòng, Hạ Thiên và A Cửu đều ở đấy.
"Hạ Thiên, Cửu cô nương, các ngươi cũng thật là xuất quỷ nhập thần." Ngô Bạch Đinh có chút âm dương quái khí nói.
A Cửu thản nhiên nói: "Ngô thuyền trưởng cố ý sang đây một chuyến, hẳn không phải là đến đây khen chúng ta."
"Khen, nhất định là phải khen." Ngô Bạch Đinh tiện tay xách một cái ghế, hào sảng ngồi xuống, "Ta có thể hỏi một chút, vừa nãy các ngươi đi đâu không?"
"Ta cũng không đi đâu cả, chỉ ở trên thuyền." A Cửu nói như vậy cũng không sai, mặc dù Tô Mộng Lệ tạo một ảo cảnh, nhưng bản chất vẫn là ở trên thuyền.
Mà khoan, nếu nói như vậy, thì Tô Mộng Lệ hẳn là cũng đang ở trên thuyền, nói cách khác người vẫn đang âm thầm theo dõi nàng và Hạ Thiên, nhiều khả năng chính là nàng ta đi.
A Cửu bỗng nhiên nghĩ tới vấn đề này.
Ngô Bạch Đinh cảm thấy A Cửu có chút lấp liếm, nhưng hắn cũng không có thủ đoạn gì ép A Cửu phải nói thật, đành phải nói sang chuyện khác: "Chẳng phải hai vị muốn tham gia buổi giao lưu sao, tại sao lại rời đi vậy?"
"Buổi giao lưu đó rõ ràng là giả." A Cửu cười lạnh nói: "Ngươi thật cảm thấy bọn ta dễ bị lừa gạt đến vậy cơ à?"
"Làm sao có thể gọi là lừa gạt chứ?" Ngô Bạch Đinh cười ha ha, để thủ hạ đốt điếu thuốc cho mình, "Buổi giao lưu quả thật có thể giao dịch mọi thứ, hơn nữa cũng có không ít đồ vật và tin tức không thể mua được trên thị trường, chỉ là buổi giao lưu còn chưa chính thức bắt đầu, thì các ngươi đã rời đi."
A Cửu cười nói: "Có đúng không, thế hiện tại ta muốn mua một tin tức từ ngươi, Ngô thuyền trưởng sẽ không cự tuyệt, đúng chứ?"
"Mua tin tức từ ta?" Ngô Bạch Đinh vẫn cười cười, trong lòng lại khá khó chịu, không nghĩ tới chỉ là nhất thời sơ sẩy liền bị nữ nhân này bắt chẹt, nếu mà trực tiếp từ chối, đề tài kế tiếp sẽ không dễ để triển khai, chỉ có thể nhắm mắt tiếp chiêu: "Tin tức của ta rất đắt, Cửu cô nương có chắc là muốn mua không?"
"Tiền bạc không quan trọng, mấu chốt là muốn mua tin tức thật." Con mắt của A Cửu nhìn Ngô Bạch Đinh chằm chằm, tiện tay chỉ chỉ Hạ Thiên: "Hắn là thổ hào, không thiếu tiền."
"Ta quả thật rất có tiền." Hạ Thiên đúng lúc gật gật đầu: "Cửu nha đầu, chỉ là mua tin tức từ tên này không cần phải bỏ tiền, hắn hẳn là còn cho chúng ta tiền."
Ngô Bạch Đinh sửng sốt một chút, trong nháy mắt cảm thấy như bị lừa, hỏi ngược lại: "Ta hơi khó hiểu, các ngươi mua tin tức của ta, tại sao còn muốn ta cho các ngươi tiền?"
"Bởi vì đồ đần nhà ngươi sắp chết." Hạ Thiên nghiêm trang nói: "Cửu nha đầu mua tin tức của ngươi là vinh hạnh của ngươi, đây cũng là khoảnh khắc duy nhất có ý nghĩa trong đời ngươi, ngươi đương nhiên phải trả tiền vì lí do đó."
"Ha ha." Ngô Bạch Đinh cười giận dữ, chỉ vào Hạ Thiên, nói: "Ngươi thực sự là càng ngày càng hài hước, thế mà còn nói đểu."
Hạ Thiên bĩu môi: "Ta chưa bao giờ nói đểu, đặc biệt là không nói với đồ đần."
"Vậy ta cũng muốn nghe thử, ta phải trả bao nhiêu tiền, các ngươi dự định mua tin tức gì từ ta." Ngô Bạch Đinh khá lúng túng, nhưng không thất lễ, vẫn nở nụ cười.
"Trước tiên khoan hãy nói về tiền, ta muốn mua tin tức về Y tỷ tỷ, ngươi có biết nàng hiện tại đang ở đâu không?" A Cửu không ngờ tên Ngô Bạch Đinh này vậy mà nhịn được, không có phát tiết ngay tại chỗ, điều này khác một trời một vực so với tính tình kích động dễ tức giận trước đây, cũng không biết là tâm trí của hắn thật có tiến bộ, hay là đằng sau đang che giấu đại chiêu gì đó.
Có điều những chuyện này cũng không đáng kể, có tên biến thái Hạ Thiên này ở đây, tất cả biến số đều có thể coi thường.
Bạn cần đăng nhập để bình luận