Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3252: Ngươi lấy ra đâu tự tin có thể lừa được ta?

Hai ngày sau, người trên đảo trên cơ bản đã được di dời hết.
Người còn lưu lại trên đảo, ngoại trừ Hạ Thiên, Isabella và Tô Bối Bối ra thì chỉ có thành viên Ám Ảnh Đoàn.
Isabella quyết định cải tạo nơi này thành trụ sở huấn luyện của Ám Ảnh Đoàn, đương nhiên sẽ không rời đi, ngược lại còn ở lâu thêm mấy ngày.
Tô Bối Bối phát hiện, sau khi hòn đảo không còn nhiều người như trước, diện mạo của chúng trở nên có chút thú vị. Nàng du ngoạn bốn phía, thuận tiện tham quan. Thật ra, nàng cũng không muốn quay về Giang Hải quá sớm, bởi vì vừa trở về, nói không chừng sẽ bị Triệu Vũ Cơ bắt lấy Tiểu Tiên Giới tiếp tục huấn luyện.
Hạ Thiên tất nhiên lại càng không quan trọng. Chỉ cần có vợ bên cạnh, hắn ở đâu cũng được.
Tuy nhiên, liên quan đến nhiệm vụ Nhị sư phụ Ngải Luân giao phó, Hạ Thiên còn chưa hoàn thành.
Bởi vì hắn không tìm được người gọi là con gái cố nhấn trên đảo. Hắn đã nhờ Isabella phái sát thủ đi điều tra nhưng cũng không tra ra được.
Hoặc nữ nhân kia đã chết từ lâu hoặc rửa tay gác kiếm không làm, rời khỏi giới sát thủ.
Tóm lại một câu, tin tức của Ngải Luân đã sai. Sau khi Ngải Luân nhận được tin tức báo về của Hạ Thiên, ông cũng không quá rầu rĩ, chỉ hy vọng con gái của cố nhân có thể bình an sống sót.
‘Chồng, tại sao chàng lại không đi cùng với Tô Bối Bối?” Isabella đến gần Hạ Thiên, cười hỏi: “Hai ngày qua nàng ấy ăn giấm rất nhiều đấy.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Bối nha đầu đi chơi, nói là muốn điều tra một chút địa hình của những hòn đảo này.”
“Những hòn đảo này đích thật rất kỳ quái.” Isabella gật đầu, sau đó nói với Hạ Thiên” “Hai ngày qua, thành viên Ám Ảnh Đoàn đã vớt ra một số món đồ thú vị trong tòa thành phế tích chìm trong biển, chàng có hứng thú muốn biết không?”
“Thứ gì?” Hạ Thiên hỏi.
“Một số số liệu và tư liệu.” Isabella mỉm cười, nói tiếp: “Trải qua bị đốt cháy và ngâm nước, đa số đều không thể xem được. Tuy nhiên, ta đã nhờ tiểu tổ số liệu tiến hành phục hồi và phá giải.”
Hạ Thiên nói: “Ta không có hứng thú đối với mấy món đồ này, nàng không cần nói với ta.”
“Ta chỉ thuận miệng nói mà thôi.” Isabella cười nói: “Căn cứ theo lời nói của Chiêm Mộ Tư, trước đó tổ chức Diệt Thần vẫn luôn nhằm vào chàng cũng đã tiếp nhận sự giúp đỡ của Bá tước Cuồng Hoan.”
“Tiếp nhận thì tiếp nhận.” Hạ Thiên chẳng hề quan tâm: “Dù sao tổ chức Diệt Thần cũng chẳng có mấy người, một bang phái ngu ngốc, nàng không cần để ý đến.”
Isabella có chút bận tâm: “Nếu chẳng may bọn họ ngóc đầu trở lại thì sao?”
“Ngóc đầu trở lại cũng không sợ. Đám phế vật đó không có bản lãnh gì đâu.” Hạ Thiên hờ hững nói: “Nếu đã không có chiêu thức gì mới, đừng nói Bối nha đầu, ngay cả Thạch Thuần đoán chừng cũng có thể tiêu diệt bọn họ.”
“Điều này cũng đúng. Tuy nhiên, chỉ cần nghĩ đến vẫn còn chuột sống trong khe cống ngầm, tâm trạng của ta vẫn rất khó chịu. Ta nhất định sẽ móc hết bọn chúng ra, sau đó tiêu diệt sạch sẽ.” Isabella gật đầu. Hiện tại, hầu hết nữ nhân của Hạ Thiên đều là tu tiên giả, hơn nữa người nhà của bọn họ đều có thành viên Thiên Đạo Tổ và Ám Ảnh Đoàn bảo vệ 24/24, gần như trên cơ bản không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
Hạ Thiên gật đầu biểu đạt sự đồng ý của mình, sau đó cười nói: “Nàng có biết tên ngốc kia núp đâu không?”
“Biết chứ, tên kia núp trong đám người bình thường, còn tưởng rằng ta không phát hiện ra nữa chứ.” Isabella lạnh lùng nói: “Nhưng khí tức sát thủ trên người hắn ta hoàn toàn không che giấu được.”
“Vậy nàng xử lý hắn ta chưa?” Hạ Thiên hỏi.
Isabella lắc đầu, cười nói: “Ta đã để lại ký hiệu. Đám chuột này quá phiền, tốt nhất nên trảm thảo trừ căn. Nếu không, thỉnh thoảng cứ chạy ra một hai con chẳng phải phiền phức vô cùng sao?”
“Tuy nhiên, chuột trên thế giới nhiều lắm, đám ngu ngốc muốn chết cũng nhiều, giết cũng giết không hết.” Hạ Thiên ngược lại cũng không có phản ứng quá lớn: “Tuy nhiên, người vội vàng muốn chết như ngươi lại tương đối hiếm thấy.”
“Này, chàng đang nói cái gì thế?” Gương mặt Isabella hiện lên sự nghi ngờ.
Hạ Thiên lười biếng đáp: “Vừa rồi ngươi cũng đã nói, khí tức trên người sát thủ làm thế nào cũng không giấu được, vậy ngươi lấy ra đâu tự tin có thể lừa được ta?”
“Chồng, chàng không sao chứ?” Isabella cau mày: “Ta là vợ của chàng, Isabella, chàng không bị trúng tà chứ?”
Bốp!
Hạ Thiên vung tay, trực tiếp quạt bay Isabella: “Muốn giết ta thì cứ trực tiếp ra tay, ta cho các ngươi cơ hội này. Các ngươi lại cứ nhất định phải giả mạo vợ của ta, lại còn tìm người xấu như thế để giả.”
“Thật đáng ghét, huyễn thuật của ta rõ ràng hoàn mỹ vô khuyết, tại sao ngươi lại có thể nhìn ra được?” Isabella lăn ra ngoài thật xa, khi đứng lên là một nữ nhân người Châu Á, dáng dấp không tính là khó coi, nhưng nhất định là xấu hơn Isabella.
Hạ Thiên ngáp một cái, có chút không hứng thú lắm: “Ngươi là con chuột ở đâu ra thế?”
“Ta là Huyễn Ảnh Thánh Đồ trong Thất Thánh Đồ.” Nữ nhân chậm rãi đứng lên nói với Hạ Thiên: “Mục đích tìm ngươi chỉ có một, đó chính là lấy lại mảnh vỡ ý chí trái đất. Hiện tại vật kia hẳn nằm trong tay ngươi.”
“Huyễn Ảnh Thánh Đồ không phải là nam nhân sao?” Cách đó không xa vang lên âm thanh kinh ngạc của Tô Bối Bối: “Nhưng hình như hắn ta đã chết rồi mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận