Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3329: Bên trong trái đất có cái gì

….
Tàn cảnh U Minh, cung điện chỗ sâu.
Hai nữ nhân đang bận rộn cái gì đó.
Một người trong đó chính là tiểu cô nương Lăng Linh mà Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy đã gặp bên trong bí cảnh Quy Khư. Hiện tại, nàng đã có một cái tên cho mình, Trương Lăng Linh.
Nữ nhân còn lại chính là Ninh Nhụy Nhụy.
“Rốt cuộc cũng tu bổ xong chủ thể.” Trương Lăng Linh cảm thấy hơi mệt, phủi phủi tay, nói với nữ nhân sau lưng: “Lần này nhờ có ngươi hỗ trợ. Nếu không, ta chưa chắc có thể hoàn thành nhanh như thế.”
Ninh Nhụy Nhụy nhìn tòa cung điện có chút hùng vĩ trước mặt, thản nhiên nói: “Ta cũng không giúp đỡ được gì. Toàn bộ đều nhờ vào ngươi.”
“Ngươi đừng nói như vậy, không có ngươi ở bên cạnh, ta đã sớm bị ám vụ ảo ảnh ăn mòn rồi.” Trương Lăng Linh mỉm cười nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Ta tìm ngươi cũng bởi vì ngươi đã từng ở bí cảnh Quy Khư, có kinh nghiệm đối phó những vật này.”
“Vì sao ngươi không trực tiếp gọi Hạ Thiên đến giúp ngươi?” Ninh Nhụy Nhụy vẫn luôn nghi ngờ chuyện này, hiện tại nàng nhịn không được liền hỏi.
Trương Lăng Linh cũng không né tránh vấn đề, thẳng thắng đáp: “Rất đơn giản, Hạ Thiên không thể phỏng đoán được. Ta hoàn toàn không thể nắm giữ được hắn. Tìm hắn hỗ trợ, nếu chẳng may xảy ra chuyện, ta sẽ không có cách ứng đối. Tàn cảnh U Minh không chịu được giày vò.”
“Ngươi muốn tu bổ chỉ có cung điện này thôi sao?” Ninh Nhụy Nhụy đưa mắt nhìn cung điện kia: “Đúng là to lớn, hơn nữa kiến trúc cũng không giống trái đất, không phải theo phong cách dị giới chứ?”
“Có thể nói như vậy.” Trương Lăng Linh đáp: “Đây là kiến trúc cố hương chủ nhân, ta căn cứ theo hình ảnh còn sót lại trong đầu mô phỏng ra.”
Ninh Nhụy Nhụy nhìn ra được chút mánh khóe: “Ngươi để ý nó như vậy, có phải nó còn có tác dụng gì đặc biệt hay không?”
“Đương nhiên rồi.” Trương Lăng Linh nhìn Ninh Nhụy Nhụy, ý vị thâm trường nói: “Ba cảnh cộng minh mới có thể thức tỉnh chủ nhân. Cung điện này chính là nền móng cộng minh bí cảnh U Minh. Không có nó, ba đại bí cảnh kia chỉ là ba tiểu động thiên linh khí khác biệt mà thôi.”
“Ngươi nói chủ nhân…” Lông mày Ninh Nhụy Nhụy có chút cau lại.
“Ha ha ha, cái này không cần phải nói nhiều.” Trương Lăng Linh có chút cảm thán: “Hơn một vạn năm trôi qua, hiện tại cũng là lúc tỉnh lại. Bởi vì bây giờ trái đất nguy cơ tứ phía, cần nàng tỉnh lại.”
Ninh Nhụy Nhụy nghe xong, không khỏi hỏi: “Ngươi nói nguy cơ tứ phía là có ý gì?”
“Nói với ngươi cũng vô dụng thôi, bởi vì ngươi còn chưa đạt đến cấp bậc đó.” Lúc này, Trương Lăng Linh ngược lại nhớ đến Hạ Thiên: “Đoán chừng cũng có chỉ Hạ Thiên, Nguyệt Thanh Nhã mới có được loại dự cảm này.”
….
Tiên Vân đại lục, Lam kinh, đảo Thần Tiên.
Sau khi giải quyết triệt để Dã Hỏa lão tổ, chúng nữ lần lượt quay về Lam Kinh.
Quan trọng nhất sau đó chính là tổ chức đại hội An Thiên. Trước đó, bởi vì nhiều chuyện nên đã chậm trễ một khoảng thời gian, hiện tại một lần nữa ổn định lại, quyết định tổ chức vào cuối năm.
Hiện tại, mạch nước ngầm ở Lam Kinh vẫn chảy như cũ, nhưng chỉ có một số thế lực, không đáng để lo.
“Ta có một dự cảm không tốt.” Nguyệt Thanh Nhã đang ở trong phòng trà, chiêu đãi mấy chị em tỷ muội.
Tham dự hội nghị còn có những người cảnh giới vững chắc, tâm trí càng thêm thành thục như Nguyệt Thanh Nhã, Lãnh Băng Băng, Kiều Tiểu Kiều.
Về phần những người như Liễu Mộng, Triệu Yêu Yêu, bọn họ hoàn toàn không quan tâm đại sự này. Cho dù có tham gia hội nghị cũng chỉ ngủ gà ngủ gật, cho nên bọn họ quyết định không tham gia.
“Ngươi nói bên phía trái đất?” Cơ Thanh Ảnh quả nhiên hiểu được đầu tiên: “Nếu ngươi không nói, ta cũng có dự cảm không ổn.”
“Có phu quân tọa trấn ở đó, còn có Vũ Cơ tỷ tỷ, Dạ tỷ tỷ, thậm chí Isabella, sẽ không có chuyện gì đâu.” Gương mặt xinh đẹp của Kiều Tiểu Kiều lộ ra vẻ nghi ngờ: “Dự cảm không rõ của mọi người rốt cuộc từ đâu mà đến?”
“Cũng không biết nữa.” Nguyệt Thanh Nhã cũng không biết cảm giác này phát ra từ chỗ nào, chỉ có thể mơ hồ nói: “Hình như trái đất đang cầu cứu ta.”
“Trái đất đang cầu cứu?” Lãnh Băng Băng nghe xong, lại càng thêm khó hiểu, nhưng tâm tư nàng cẩn thận, đồng thời cũng biết được Nguyệt Thanh Nhã không phải người nói đùa, bắt đầu suy nghĩ về vấn đề này: “Chẳng lẽ sẽ phát sinh chiến tranh gì hay sao?”
“Không phải.” Cơ Thanh Ảnh lắc đầu: “Đó chính là âm thanh của trái đất, hẳn bên trong cơ thể của nó có thứ gì đó muốn thức tỉnh.”
“Bên trong cơ thể trái đất có thứ gì? Lòng đất, dung nham?” Kiều Tiểu Kiều không hiểu hỏi.
Nguyệt Thanh Nhã không khỏi cười khẽ một tiếng, nói với Kiều Tiểu Kiều: “Đừng dùng góc độ của con người mà suy nghĩ, hãy lấy thân phận tu tiên giả mà suy nghĩ. Mặc dù linh khí trái đất mong manh, không thích hợp tu hành, nhưng điều này không có nghĩa trong mấy năm tiến hóa của trái đất không có tu tiên giả được sinh ra, hoặc không có tu tiên giả giáng xuống.”
“Chẳng lẽ chính là người vạn năm trước?” Lãnh Băng Băng lập tức nghĩ đến điều này. Bọn họ thỉnh thoảng sẽ liên lạc với Dạ Ngọc Mị nhưng cũng không kịp thời như vậy.
“Vô cùng có khả năng.” Cơ Thanh Ảnh lạnh giọng nói: “Người sống vạn năm tuyệt đối là tu tiên giả, tu vi khẳng định không thấp. Nếu bọn họ tỉnh lại, nói không chừng có thể nghiền ép chúng ta.”
Bành.
Lúc này, một luồng kim quang bỗng nhiên lao thẳng đến ngoài đảo Thần Tiên, đập thật mạnh vào đại trận hộ đảo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận