Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4099: Kỳ tài tu tiên vạn người không được một

Mũi kiếm bỗng nhiên vang lên tiếng kêu cực kỳ quỷ dị.
Tiếng kêu này giống như do một loài chim nào đó phát ra, lại giống như của loài rắn, nhưng chim và rắn trên trái đất tuyệt đối không phát ra được âm thanh này.
“Không ổn.”
Từ đằng xa, Triệu Vũ Cơ nghe được âm thanh này, cảm giác tê cả da đầu, tim của nàng giống như sắp bị đốt cháy. Nàng lập tức vận chuyển linh khí, cố gắng áp chế cảm giác bị thiêu đốt này xuống.
Nàng vội nói với những người khác: “Tất cả bịt tai lại, đừng nghe nữa, âm thanh này có gì đó quái lạ.”
Những người khác cũng không hỏi nhiều, lập tức bịt tai. Cho dù như vậy, Nhiếp Tiểu Lý với tu vi thấp cũng phải phun máu tươi.
Máu tươi vừa phun ra, lập tức bị đốt thành sợi khói màu đen, sau đó biến mất không thấy.
Nhưng rất nhanh các nàng cảm nhận được có một luồng thanh khí rót vào cơ thể, nhanh chóng thanh trừ cảm giác thiêu đốt quỷ dị kia.
Hiển nhiên Hạ Thiên đã ra tay thay các nàng giải trừ nguy hiểm, thuận tiện chữa khỏi thương thế của các nàng. Võ La Thần Quân thấy Hạ Thiên nhắm mắt, còn cau mày, không khỏi cười lạnh: “Đừng cố sống cố chết mà gượng nữa. Đây chính là Mị Ma Yêu m, kết hợp với kiếp cương của ta, cho dù các ngươi đóng sáu giác quan lại cũng vô dụng. Trong nửa nén hương, tất cả các ngươi đều phải… A!”
Bành.
Hạ Thiên bỗng dưng đánh một quyền qua, đánh gãy câu kế tiếp của Võ La Thần Quân, còn có xương mũi của hắn ta.
“Chiêu này của ngươi vô dụng đối với ta.” Hạ Thiên nhếch miệng.
Võ La Thần Quân kinh ngạc không hiểu: “Ngươi… tại sao ngươi lại không có việc gì?”
“Ta không sao không phải rất bình thường à? Ta đã nói rồi, khi ta vừa ra, ngươi đã chết rồi.” Hạ Thiên nghiêm túc nói: “Chiêu thức của một người chết làm gì được ta chứ?”
Võ La Thần Quân bị kích thích, run trường kiếm trong tay muốn đâm xuyên Hạ Thiên trước mắt.
“Đừng lãng phí thời gian nữa.”
Hạ Thiên ung dung bắt lấy thanh trường kiếm đang tản ra lôi điện và khí diễm, vặn một cái, sau đó xoắn vài vòng, thanh trường kiếm bị vặn thành phế vật, sau đó vò thành một quả cầu.
“Cái này, sao có thể?”
Võ La Thần Quân nghẹn họng nhìn trân trối: “Đây chính là thần kiếm, do tinh thiết hấp thu khí tức lôi kiếm chế tạo thành…”
Hạ Thiên khinh thường nói: “Nói trắng ra cũng chỉ là khối sắt mà thôi.”
“Ngươi không thích hợp, ngươi rất không thích hợp.”
Võ La Thần Quân bỏ kiếm, chỉ vào Hạ Thiên, lẩm bẩm: “Cho dù ngươi là Độ Kiếp Kỳ, ngươi cũng không có khả năng có lực phá hoại cường đại như vậy, hoàn toàn không nhìn quy tắc đại đạo định ra, không nói lý chút nào.”
Hạ Thiên mỉm cười: “Cho nên nó mới được gọi là nghịch thiên. Nếu ta dựa theo thiên đạo các ngươi mà làm việc, vậy còn gọi cái gì là nghịch thiên nữa?”
“Nghịch Thiên Chân Kinh quả nhiên lợi hại như trong lời đồn sao?”
Võ La Thần Quân thật sự không hiểu, thấp giọng nói: “Không thể nào. Nếu quả thật nó thần kỳ như vậy, vì sao liên minh tu tiên không có ai tu hành, cũng không xuất hiện thêm một người như Dạ Đế?”
“Nghịch Thiên Chân Kinh là cái quái gì, ta không biết.”
Hạ Thiên nhếch miệng, cũng chẳng có gì kiêng kỵ: “Nhưng Nghịch Thiên Bát Châm cũng không phải ai cũng có thể tu luyện. Người học được cũng chỉ có kỳ tài tu tiên vạn người không được một là ta.”
“Ngươi là kỳ tài tu tiên vạn người không được một?”
Võ La Thần Quân nghe xong, nhịn không được cười ha hả.
“Có gì đáng cười không?” Hạ Thiên khó chịu mắng: “Tên ngốc ngươi nhất định không hiểu cái gì gọi là thiên tài. Về sau ta nhất định sẽ phi thăng thành tiên. Cái gì là Chân Tiên, Kim Tiên đều do ta lựa chọn.”
“Vạn người không được một thì tính là cái gì chứ?” Võ La Thần Quân cất cao giọng nói: “Bổn quân chính là tu tiên giả được chọn ra từ trăm vạn tu tiên giả của Ma Thức giới. Đến bây giờ ta chẳng qua cũng chỉ là Thần Quân, cách Chân Tiên tuy chỉ một bước nhưng muốn đột phá, ta còn phải đến Tuyền Thần Điện Nguyệt tuyền, ngươi là cái thá gì chứ?”
Hạ Thiên mỉm cười lặp lại: “Ta là người, ta là một thiên tài. Mặc kệ ngươi được chọn từ bao nhiêu người ra, ngươi cũng còn thua cái đầu ngón chân của ta.”
“Hừ, bổn quân sẽ đưa tên thiên tài ngươi xuống địa ngục.”
Nói xong, cơ thể Võ La Thần Quân nứt ra vô số khe hở, giống như mạng nhện.
“Cẩn thận, hắn ta sắp tự bạo.”
Đúng lúc này, cung chủ Thiên Cung bỗng nhiên xuất hiện, lớn tiếng nhắc nhở.
“Muộn rồi, cho dù bổn quân chết cũng phải kéo tất cả các ngươi chôn cùng.”
Võ La Thần Quân cười gằn, đồng thời khe nứt trên người càng lúc càng lớn, vô số ánh sáng màu vàng đen từ trong cơ thể của hắn ta bắn ra ngoài.
Chỉ trong nháy mắt, những luồng ánh sáng này đã xuyên thấu bốn phương tám hướng, thậm chí còn xuyên ra ngoài trái đất.
“Hắn ta chẳng những muốn tự bạo mà còn muốn gửi tin cho liên minh tu tiên.”
Cung chủ Thiên Cung nói: “Mau ngăn hắn ta lại. Bằng không, cho dù chúng ta may mắn không chết, liên minh tu tiên nhất định sẽ phái người mạnh hơn đến tiêu diệt chúng ta.”
“Không cần sợ, vợ Thiên Cung. Trước đó hắn ta đã là người chết rồi.” Hạ Thiên tiến lên ôm vòng eo nhỏ nhắn của cung chủ Thiên Cung: “Hắn ta muốn tự bạo, cũng phải hỏi ta có đồng ý hay không.”
Ánh mắt Võ La Thần Quân chỉ có sự lạnh lùng của người sắp chết, lập tức đánh ra sát chiêu sau cùng.
“Thần la cương thủ, phá giới phần ngã.”
Ánh sáng màu vàng đỏ che khuất Cực Tiên mộ, che khuất bí cảnh Thiên Cung, thậm chí che luôn cả trái đất: “Tất cả đã không còn kịp nữa rồi. Toàn bộ cái nơi rách nát này phải chôn cùng với ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận