Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2797: Phệ Linh hồ

“Đây là Phệ Linh hồ, ngàn vạn lần không được để nước trong đó dính lên người.”
Lúc này, giọng nói của Tiêu Thính Vũ từ phía sau truyền đến.
Kiều Tiểu Kiều quay đầu nhìn lại, phát hiện đám người Tiêu Thính Vũ đang đứng trên một chiếc thuyền con, vừa lúc tách bọn họ với nước hồ kỳ lạ.
“Một khi dính vào, linh khí bên trong đan điền sẽ bị nuốt chửng liên tục, muốn thoát khỏi cũng không dễ…” Tiêu Thính Vũ giẫm lên thuyền bay đến bên cạnh Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương, nhưng vừa mới nói được một nửa, hắn ta bỗng phát hiện không ổn, không khỏi bật cười: “A, hai vị tiên tử đã dính vào, vậy xem như tại hạ chưa nói.”
“Nữ nhân ngu xuẩn không biết tự lượng sức mình, ngay cả Phệ Linh hồ cũng không biết, lại còn dám đến tham gia đại hội thử kiếm. Đúng là buồn cười!” Công tử cầm ngọc phiến không để mất cơ hội trào phúng: “Các ngươi chờ chết đuối ở cửa ải này đi. Ta đã nói rồi, nữ tử mà muốn ngấp nghé vị trí kiếm khôi. Quả thật khiến người ta cười đến rụng răng.”
Kiều Tiểu Kiều đã nhìn thấy nước trong hồ nuốt linh khí của người khác. Càng giãy dụa, tốc độ nuốt sẽ càng nhanh. Đây chính là một trong những nguyên nhân khiến những người kia bị chết đuối.
Nhưng sau khi dính nước hồ, cũng không phải là không có biện pháp thông qua cửa ải này.
Thứ nhất, sau khi cơ thể nhảy lên không trung, dùng kiếm chặt đứt sóng nước dính trên người, sau đó bay về phía trước, chờ rơi xuống nước lại thao tác tương tự. Phương pháp này hao tổn rất nhiều linh khí, đoán chừng sẽ không chịu nổi khi đến cửa thứ hai.
Thứ hai, tìm kiếm sự trợ giúp của người khác, nhất là những người có thuyền. Nhưng như vậy, vận mệnh của mình sẽ giao vào tay người khác. Tuy nhiên, đây cũng được xem là biện pháp ổn thỏa nhất, ít nhất cũng không đến mức chết đuối trong nước.
Thứ ba, từ bỏ, người của Chú Kiếm sơn trang sẽ ra tay cứu giúp.
“Là những người trong đình.” Cố Hàm Sương liếc qua một cái, nhìn những người đang đứng trên thuyền, sau đó nói với Kiều Tiểu Kiều: ‘Bọn họ đã chuẩn bị từ trước, nhưng không nhắc nhở những người khác.”
Khi những người kia đi ngang qua Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương, gương mặt hoặc nhiều hoặc ít đều mang theo vẻ vui sướng khi người khác gặp họa.
Cũng khó trách, ai bảo hai cô gái phong mang tất lộ quá mức trong ngày tiến vào kiếm xá chứ.
Trắc Kiếm Bi đặt ở tiền sảnh Thiên Nhất kiếm xá đã trở thành một phong cảnh mang tính biểu tượng của thành thị, kết quả bị một kiếm của Cố Hàm Sương chém thành ba đoạn, quả thật đã chọc giận không ít người.
Bây giờ hai người gặp phiền phức, những người này tất nhiên cũng vui vẻ xem náo nhiệt.
“Đây không phải hai vị tiên nữ trảm bia sao? Chuyện gì xảy ra thế?”
“Ha ha ha, dính phải nước hồ rồi, khiến các ngươi đắc ý rồi.”
“Đúng là ngu xuẩn, trước đó không tìm hiểu kỹ tình huống ba cửa cho rõ ràng.”
“Bọn họ sẽ chết chìm trong hồ. Quả nhiên nữ nhân chẳng được thứ gì.”
“Nếu hai vị đồng ý làm thị thiếp của ta, bổn công tử có thể giúp hai ngươi một tay.”
“…”
Tiếng cười giễu cợt không dứt bên tai, còn ầm ĩ phiền lòng hơn so với trước đó.
Tuy nhiên, Kiều Tiểu Kiều không hề lo lắng, còn cười nói: “Sương tỷ tỷ, xem ra chúng ta đang bị coi thường rồi.”
“Không cần để ý đến ánh mắt của một đám người thiển cận.” Cố Hàm Sương cũng không để việc này trong lòng: “Lòng dạ hẹp hòi như vậy, thế thì bọn họ có được bao nhiêu thành tựu trên kiếm đạo chứ.”
“Còn chưa biết cửa ải đằng sau là gì, chúng ta không thể chậm trễ quá nhiều thời gian ở đây.” Kiều Tiểu Kiều đưa mắt nhìn thoáng qua tình huống phía trước, phát hiện đã có hơn phân nửa người rời khỏi hồ. Nàng quay sang nói với Cố Hàm Sương: “Chúng ta chỉ có thể dùng biện pháp ngu ngốc đó. Sương tỷ tỷ, ngươi có nắm chắc không?”
“Việc nhỏ thôi mà.” Nét mặt Cố Hàm Sương không hề thay đổi: “Sau khi ta chặt đứt sóng nước, chúng ta sẽ có mười giây tự do.”
Kiều Tiểu Kiều tuyệt đối tin tưởng kiếm thuật của Cố Hàm Sương, gật đầu nói: “Đủ cho chúng ta tung người lên bờ rồi.”
“Vậy thì tốt, để ta.” Cố Hàm Sương khẽ quát một tiếng, đưa tay đánh ra một chiêu, trường kiếm ra khỏi vỏ, một luồng sương lạnh trong nháy mắt bao trùm cả hồ nước, mặt hồ cũng kết băng.
“Lên.”
Cố Hàm Sương khẽ quát một tiếng, hai người đồng thời nhảy lên một cái. Nước hồ cũng dính lên theo, nhưng đã bị kiếm khí sương lạnh chặt đứt.
Bên trong hồ nước, vô số người bị nhốt tưởng mình đang nằm mơ.
Trên bờ cũng có không ít người mở to mắt, há hốc mồm.
Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương chỉ dùng chưa đến năm giây đã bay ra khỏi hồ nước, an toàn đến bờ, thậm chí còn nhanh hơn cả đám người đứng trên thuyền trào phúng bọn họ.
Lại qua năm giây nữa, nửa hồ nước bị chém đứt cạch một tiếng, một lần nữa dung hợp như cũ.
Đám kiếm khách trong hồ nước hồi phục tinh thần. Bọn họ đã bỏ lỡ một cơ hội tuyệt hảo nhảy ra khỏi Phệ Linh hồ.
….
Cửa thứ hai là một rừng cây.
Trong rừng trồng rất nhiều đại thụ che trời, mỗi một cây năm người ôm mới hết, cao đến hơn mười trượng.
Cành lá xum xuê, xanh mướt, nhưng mỗi chiếc lá đều cứng hơn sắt thép. Đây là một trong những chất liệu tuyệt hảo Chú Kiếm sơn trang dùng để chế tạo vỏ kiếm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận