Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1573. Kỹ thuật diễn quá kém

"Lưu manh đáng chết, nhân phẩm của ngươi mới có vấn đề!" Ninh Nhụy Nhụy tức giận phản bác, tên lưu manh này dám nói đến nhân phẩm, một mình hắn tìm nhiều cô vợ như vậy, hơn nữa còn dòm ngó nàng, nhân phẩm vô cùng thấp!
"Tiểu muội chân dài, nhân phẩm của ta rất tốt, nhưng nhân phẩm của cô thật sự có vấn đề nha, nếu không thì tại sao bên cạnh cô sẽ có nhiều người muốn hại cô như vậy chứ?" Hạ Thiên nói với vẻ mặt vô cùng chân thành, "Đầu tiên là cái tên biến thái tên Hồ Gia Vĩ, sau đó là tên biến thái khác gọi là Ninh Tứ, à, hôm qua còn có thứ hàng nhái Triệu Khả Nhi, cô xem đi, hiện tại nữ nhân này chính là thủ phạm hạ độc ông nội cô."
"Cái này liên quan gì tới nhân phẩm của ta chứ...... Chờ đã, ngươi nói cô Ngọc Liên hạ độc ông nội ta? Ngươi, ngươi chớ có nói hươu nói vượn, chuyện này sao có khả năng được chứ?" Ninh Nhụy Nhụy nhìn sang nữ nhân trung niên tên là Ninh Ngọc Liên, "Ngọc Liên di, ngươi, chẳng lẽ ngươi thật sự......"
"Ta, ta không có......" Sắc mặt của Ninh Ngọc Liên có chút hoảng loạn.
"Trong túi của ngươi vẫn còn thuốc độc chưa dùng xong nha." Hạ Thiên lười biếng nói: "Tiểu muội chân dài, cô không tin thì có thể đi kiểm tra một chút, nó ở ngay trong túi quần bên phải của nàng."
"Ngươi, tại sao ngươi lại......" Ninh Ngọc Liên nhìn Hạ Thiên, sắc mặt tái nhợt, một tay theo bản năng sờ về phía túi quần, nhưng nàng lập tức phát hiện làm như vậy không tốt cho nên nhanh chóng rụt tay về.
Đáng tiếc là động tác của nàng đã bị tất cả mọi người nhìn thấy. Việc này rất khó tin, nhưng bây giờ Ninh Nhụy Nhụy đã hiểu, Ninh Ngọc Liên thật sự có vấn đề.
"Tiểu muội chân dài, cô nhìn đi, ta đã nói là nhân phẩm của cô có vấn đề rồi mà." Hạ Thiên nhìn Ninh Nhụy Nhụy, lười biếng nói.
Ninh Nhụy Nhụy hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, suýt nữa thốt ra câu nàng không có quen biết Ninh Ngọc Liên, nhưng sau đó Ninh Nhụy Nhụy nghĩ đến, nếu như nàng phản bác như vậy, chẳng phải là đang nói nhân phẩm của ông nội nàng có vấn đề sao?
Ninh Nhụy Nhụy rơi vào đường cùng, đành phải ngậm miệng, chấp nhận bị bêu danh, đồng thời thầm mắng Hạ Thiên ít nhất mấy chục lần ở trong lòng, tên lưu manh kiêm bệnh tâm thần đó mới là người có nhân phẩm kém thật sự!
"Ngọc Liên, ta tin tưởng chuyện này không phải do ý muốn của bản thân ngươi, nói đi, ai sai khiến ngươi làm vậy?" Lúc này, Ninh Vọng Hải lên tiếng, hắn nhìn Ninh Ngọc Liên, giọng điệu ôn hòa nhưng cũng khiến người ta cảm thấy một cỗ uy nghiêm.
"Chú hai, ta......" Ninh Ngọc Liên nhìn Ninh Vọng Hải, vẻ mặt bất an.
"Ngọc Liên, ngươi chỉ cần nói đúng sự thật, như vậy ta có thể sẽ không truy cứu." Ninh Vọng Hải tiếp tục nói: "Mấy năm nay, mỗi lần ta trở về đây đều là do ngươi chiếu cố ta, ta tin tưởng ngươi sẽ không muốn hãm hại ta, nếu như ngươi thật sự muốn hại ta thì đã không cần chờ tới bây giờ, cho nên ngươi chỉ cần nói cho ta biết, rốt cuộc là ai sai khiến ngươi làm vậy? Là nhà họ Hồ hay nhà họ Ninh? Hoặc còn có một người khác?"
"Thật xin lỗi, chú hai, ta… ta cũng là bị ép buộc! Ta, ta không thể nói, ta thật sự không thể nói! Nếu như ta nói ra thì bọn hắn nhất định sẽ không buông tha cho ta......" Ninh Ngọc Liên đột nhiên quỳ xuống đất, "Chú hai, ta thật sự không thể nói! Ông…. Ông thả ta đi đi, nếu không thì... ông báo cảnh sát, để cho cảnh sát bắt ta lại cũng được, nhưng ta thật sự không thể nói......"
Ninh Ngọc Liên đột nhiên khóc rống, trên mặt đều là nước mũi nước mắt, nhìn qua trông rất thương tâm.
Sắc mặt của Ninh Vọng Hải có chút nặng nề, mà gương mặt xinh đẹp của Ninh Nhụy Nhụy bây giờ cũng rất khó coi, tiếng khóc của Ninh Ngọc Liên dường như thật sự đả động bọn họ.
"Kỹ thuật diễn quá kém." Ngay lúc đó, Hạ Thiên lại lắc đầu cảm thán, "Chẳng thể trách Tiểu muội chân dài sẽ bị cái tên minh tinh hàng nhái Triệu Khả Nhi kia lừa gạt, ít nhất thì kỹ thuật diễn của nàng ta còn tốt hơn người này nhiều."
"Nè, ngươi nói vậy là có ý gì?" Ninh Nhụy Nhụy nghe vậy thì hỏi ngược lại.
"Tiểu muội chân dài, quả nhiên cô còn đần hơn cả Vợ Tiểu Y Y, ngực càng nhỏ sẽ khiến cô càng ngốc." Hạ Thiên lắc đầu, "Nàng khóc giả như vậy mà cô cũng tin."
Ninh Nhụy Nhụy nghiến răng nghiến lợi, rất muốn đè tên lưu manh Hạ Thiên này đánh một trận, nàng ngực nhỏ thì thế nào? Làm quái gì ngực nhỏ thì tương đương với ngốc? Mấu chốt nhất là, ngực của nàng không nhỏ!
Nhưng Ninh Nhụy Nhụy không khỏi nhìn về một chỗ nào đó của Lam Y Nhân, tiếp đó nàng lại không thể không thừa nhận, nếu như so sánh với đối phương thì đúng là nàng hơi nhỏ.
"Ngươi nói nàng giả vờ?" Lúc này giọng nói của A Cửu truyền đến, "Không phải ngươi rất biết thẩm vấn người sao? Ngươi trực tiếp khiến mọi việc rõ ràng không được à?"
"Tốt thôi, tránh cho các ngươi đi tìm ta vì những chuyện nhỏ nhặt này." Hạ Thiên đột nhiên biến mất, chớp mắt một cái đã đi tới bên cạnh Ninh Ngọc Liên, sau đó hắn lấy ra một cây ngân châm rồi đâm vào nhiều vị trí trên người Ninh Ngọc Liên.
Cuối cùng, Hạ Thiên nhìn Ninh Ngọc Liên, lười biếng nói: "Nè, bọn hắn hỏi ngươi cái gì thì ngươi phải thành thật nói cái đó, bọn hắn bảo ngươi làm cái gì thì ngươi cũng phải làm cái đó, biết chưa?"
"Đã biết." Ninh Ngọc Liên hồi đáp.
"Tốt, Tiểu muội chân dài, hiện tại mặc kệ các cô hỏi cái gì thì nàng cũng sẽ thành thật trả lời, ta đi luyện công với vợ Tiểu Y Y đây." Hạ Thiên đi đến bên cạnh Lam Y Nhân rồi thuận tay ôm eo nàng, chuẩn bị rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận