Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2983: Hợp nhất

Đám đệ tử Đại Thánh Tông người nào cũng giống như cha chết mẹ chết, trong lòng mắng Hạ Thiên không có đức. Đánh lén Chưởng môn bọn họ thì không nói, lại còn cố định bọn họ lại một chỗ.
Hạ Thiên không thèm đếm xỉa đến ánh mắt oán độc của một số người, đánh thẳng vào đan điền Chưởng môn Tề Thiên Thánh lấy ấn ký ra ngoài. Thần Quang trận trên đỉnh trọng thiên cũng biến mất.
“Cửu nha đầu, ta đến đây.” Hạ Thiên cười hì hì, thả người bay lên, vọt thẳng lên đỉnh Thiên Ngoại Thiên.
Hỏa Cửu Linh không cần nghĩ ngợi, cứ đi theo sau, kết quả bị Tiêu Diễm Diễm cản lại.
“Ngươi cản ta làm gì?” Hỏa Cửu Linh mất hứng nhìn Tiêu Diễm Diễm.
Tiêu Diễm Diễm cười hỏi: “Ngươi muốn làm gì?”
Hỏa Cửu Linh vô thức đáp: “Đương nhiên là đi theo Hạ chưởng môn. Nếu chẳng may hắn có cần hỗ trợ gì thì ta cũng có thể ra tay.”
“Từ Bồng Lai phúc địa đến Đại Thánh Tông, ngươi giúp được cái gì?” Tiêu Diễm Diễm hỏi ngược lại.
“Cái này…” Hỏa Cửu Linh cẩn thận nhớ lại, dường như nàng cũng không giúp được cái gì, ngược lại Hạ Thiên còn cứu nàng mấy lần: “Đúng là ta không giúp được, nhưng ở một bên tung cờ trợ uy cũng tốt mà.”
“Hay là thôi đi.” Tiêu Diễm Diễm lắc đầu, nói với Hỏa Cửu Linh: “Hạ Thiên đến Tiểu Tiên Giới là vì cứu nữ nhân của hắn. Nếu Thiên Ngoại Thiên là trọng thiên cuối cùng, chúng ta đừng nên tham gia náo nhiệt làm gì. Ngược lại, nếu ngươi thật lòng muốn giúp Hạ Thiên, còn có việc quan trọng hơn cần ngươi hoàn thành.”
Hỏa Cửu Linh cẩn thận suy nghĩ lời nói của Tiêu Diễm Diễm, sau đó gật đầu: “Ngươi nói chuyện quan trọng là chuyện gì?”
“Chính là thu thập tàn cuộc.” Tiêu Diễm Diễm chỉ đám đệ tử Đại Thánh Tông đang bị định trụ: “Hạ Thiên là người từ trước đến giờ chỉ biết phá, tuyệt không cân nhắc vấn đề giải quyết hậu quả. Cho nên, những người làm công cụ như chúng ta nhất định phải thay hắn giải quyết.”
“Có ý gì?” Hỏa Cửu Linh đại khái đoán được Tiêu Diễm Diễm muốn làm gì, chỉ là có chút không thể tin được: “Chẳng lẽ ngươi muốn…”
“Đúng.” Ánh mắt đẹp của Tiêu Diễm Diễm tràn ngập ý cười: “Tiểu Tiên Giới đã bị Hạ Thiên đánh xuyên qua, ấn ký Chưởng môn bị đoạt, đồng nghĩa với tông môn đó bị xóa tên ở Tiểu Tiên Giới. Ngươi suy nghĩ một chút đi, đệ tử sáu trọng thiên trong nháy mắt bị mất đi thân phận, nếu bọn họ làm loạn, phiền phức sẽ lớn bao nhiêu?”
Hỏa Cửu Linh khinh thường nói: “Hạ chưởng môn không sợ những thứ này đâu.”
“Hắn đương nhiên không sợ. Hắn chẳng sợ thứ gì cả.” Tiêu Diễm Diễm nghĩ đến Hạ Thiên mà có chút đau đầu, nhưng vẫn tiếp tục nói với Hỏa Cửu Linh: “Nhưng đây là cơ hội của ngươi, là cơ hội để ngươi tiến gần đến Hạ Thiên hơn.”
Nghe xong, Hỏa Cửu Linh hứng thú vô cùng. Bây giờ nàng đã hoàn toàn tin phục Hạ Thiên, tất nhiên cũng muốn càng thân cận hơn với hắn. Muốn trở thành nữ nhân của hắn đã là vọng tưởng, nàng cũng chỉ có thể đi đường khác.
Tiêu Diễm Diễm nói sơ qua tình huống của Ứng Hiểu Nguyệt với Hỏa Cửu Linh: “Nữ nhân có thể trở thành trợ thủ đắc lực của Hạ Thiên, lăn lộn đến phong thanh thủy khởi, không có lý do gì công cụ mà Hạ Thiên thu nhận như ngươi lại không bằng nàng ấy được.”
“Ta nên làm như thế nào?” Hỏa Cửu Linh lập tức bị thuyết phục, vội vàng hỏi.
“Rất đơn giản, hợp nhất những người này lại.” Tiêu Diễm Diễm xích lại gần lỗ tai Hỏa Cửu Linh, nhẹ giọng nói: “Chỉ cần ngươi có thể thu nạp những người này, để bọn họ hiệu trung Hạ Thiên, đó chính là một lực lượng không thể xem thường. Cho dù Hạ Thiên chướng mắt, nhưng nữ nhân của hắn sẽ coi trọng ngươi một chút. Ngươi có lực lượng này, tác dụng của ngươi đối với Hạ Thiên không phải còn mạnh hơn một người sao?”
“Ngươi nói đúng, chỉ là ta nào có năng lực hợp nhất bọn họ?” Hỏa Cửu Linh cũng không ôm hy vọng gì: “Bây giờ tu vi của ta chỉ được Hạ chưởng môn tạm thời đề cao, nhưng trong các trọng thiên còn có Đại trưởng lão thực lực cao hơn ta, kế hoạch này của ngươi chỉ sợ không làm được.”
Tiêu Diễm Diễm lắc đầu, hơi cảm thán: “Ngươi quả nhiên còn non hơn Ứng Hiểu Nguyệt nhiều lắm. Nhưng cho dù ngươi chưa lăn lộn hồng trần bao giờ, chẳng lẽ không có học qua cáo mượn oai hùm sao? Có sát thần Hạ Thiên ở đây, ai dám không phục?”
“Nhưng nếu chọc cho Hạ chưởng môn phản cảm thì sao?” Hỏa Cửu Linh do dự hỏi.
“Không đâu.” Tiêu Diễm Diễm nghe Hỏa Cửu Linh nói, hơi cảm thấy buồn cười: “Ngươi vẫn không hiểu rõ hắn. Hắn chẳng có thời gian quan tâm mấy thứ này đâu. Trừ phi ngươi gây chuyện trước mặt hắn. Ngươi không hợp nhất những người này, đến lúc đó bọn họ nhất định sẽ tập trung lại đi tìm Hạ Thiên. Với tính cách của hắn, đoán chừng sẽ trực tiếp xử lý những người này. Như vậy thì quá lãng phí.”
“Ta làm.” Tinh quang lấp lóe trong mắt Hỏa Cửu Linh, cuối cùng nàng cắn răng gật đầu đồng ý, nhưng vẫn có một điều kiện: “Ngươi nhất định phải làm cùng với ta.”
Tiêu Diễm Diễm mỉm cười. Nàng biết Hỏa Cửu Linh lo lắng chính là cái gì: “Hai người chúng ta nhất định không đủ, để ta đi kéo thêm vài người nữa.”
“Tốt, vậy thì bắt đầu đi. Chúng ta sẽ bắt đầu từ Đại Thánh Tông trước.” Hỏa Cửu Linh cũng hành động. Một khi nàng đã quyết định, vậy thì sẽ phải lôi lệ phong hành.
“Được.” Tiêu Diễm Diễm nói với đường thúc của mình: “Dương thúc, có thể bắt đầu rồi.”
Tinh quang cũng lóe lên trong mắt Tiêu Chính Dương. Ông ta lộ ra nụ cười ý vị thâm trường: “Được, cuối cùng cũng đợi được đến ngày này.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận