Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4141: Chọn quả cứng nhất

“Để ta lưu lại phương thức liên lạc cho các ngươi.” Bạch Mộ Lan lên tiếng: “Có tin tức gì, các ngươi có thể nói với ta, ta sẽ chuyển lời lại cho Hạ đoàn trưởng.”
“Cũng được.” Phương Khỉ La có chút thất vọng nhưng rất nhanh thu lại cảm xúc, mỉm cười trao đổi phương thức liên lạc với Bạch Mộ Lan.
Rất nhanh, hai người này rời đi.
“Hạ đoàn trưởng, người này nên xử lý như thế nào?”
Nhìn hai người kia đã đi xa, Bạch Mộ Lan chỉ tay vào thiếu nữ sát thủ đang nằm trên mặt đất: “Giết hay là.. ?”
“Giao cho ngươi, muốn xử lý như thế nào cũng được.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, một chút cũng không quan tâm kết cục của thiếu nữ kia là gì: “Ta muốn đi tìm Bối nha đầu. Nãy giờ mà nàng ấy còn chưa đến, đúng là chậm chạp quá.”
Lúc này, hai bóng người từ trên sợi dây leo nhảy xuống, một người trong đó chính là Tô Bối Bối. Nàng trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Này, ngươi nói ai chậm chạp chứ?”
Hạ Thiên nhếch miệng: ‘Ta giải quyết xong mấy tên ngu ngốc đó nàng mới đến, còn không phải chậm chạp thì là gì?”
“Ngươi cho rằng người nào cũng biến thái giống như ngươi à?” Tô Bối Bối bất mãn nói.
Hoa Ánh Lục vội giải thích: “Chúng ta nửa đường gặp sát thủ chặn đánh. Mặc dù không lợi hại nhưng vẫn phí chút thời gian giải quyết bọn họ.”
“Chỉ có thể nói hai người quá yếu mà thôi.” Hạ Thiên nói.
Hoa Ánh Lục còn đang định giải thích, Tô Bối Bối đã khoát tay, ra hiệu nàng không cần nhiều lời.
“Chuyện gì xảy ra ở đây thế?”
Tô Bối Bối quét mắt nhìn chung quanh: “Vừa rồi ta nhìn thấy một nam một nữ từ nơi này đi ra, không phải ngươi bỏ sót chứ?”
“Hai người đó không phải đến giết Hạ đoàn trưởng, mà là đến nhờ Hạ đoàn trưởng chữa bệnh.”
Bạch Mộ Lan giải thích thay Hạ Thiên: “Chữa khỏi bệnh, bọn họ tất nhiên rời đi rồi.”
“Chữa bệnh ở đây?”
Tô Bối Bối sửng sốt, nhưng rồi lại cảm thấy điều đó rất bình thường. Đây cũng là chuyện mà Hạ Thiên có thể làm được: “Thế những người còn lại đâu?”
Bạch Mộ Lan đáp: “Là sát thủ do tổ chức Thần Dụ phái đến, nhưng đã bị Hạ đoàn trưởng giải quyết hết rồi.”
“Thế không phải vẫn có người còn sống sao?” Tô Bối Bối liếc qua thiếu nữ trẻ tuổi đang bất tỉnh, rồi lại nhìn Hạ Thiên: “Tên đại sắc lang ngươi không phải coi trọng tiểu cô nương này, cho nên mới hạ thủ lưu tình đấy chứ?”
Bốp.
Hạ Thiên đánh vào mông Tô Bối Bối một cái: “Bối nha đầu, nàng lại muốn ăn đòn đúng không?”
“Ngươi.” Tô Bối Bối nổi giận, lùi lại mấy bước, hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Thiên: “Ngươi lại chiếm tiện nghi của ta. Ngươi có tin lần sau ta chém tay của ngươi hay không?”
“Không tin.” Hạ Thiên cười nói, sau đó tiến lên ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Tô Bối Bối: “Nếu nàng cảm thấy đau, ta có thể giúp nàng mát xa. Thủ pháp xoa bóp của ta cũng là đệ nhất thiên hạ.”
Làm sao Tô Bối Bối không biết tên sắc lang kia có chủ ý gì, liền lườm hắn một cái: “Ngươi bớt làm bộ đi. Trong đầu ngươi toàn là thứ phế liệu màu vàng.”
“Đứa bé gái này, hình như ta có quen thì phải.”
Hoa Ánh Lục nhìn chằm chằm thiếu nữ vài giây, bỗng nhiên nhớ đến điều gì đó: “Tại sao nàng ấy lại ở đây?”
“Ngươi biết nàng ta?” Hạ Thiên cũng có chút kinh ngạc: “Vừa rồi nàng ta cứ luôn miệng bảo ta giết cả nhà nàng ta, ta hoàn toàn chẳng biết nàng ta là ai cả, cũng chưa từng gặp người nhà của nàng ta.”
Hoa Ánh Lục suy nghĩ vài giây, sau đó cẩn thận nói: “Xét theo một ý nghĩa nào đó, nàng ấy nói cũng không sai. Cái chết của nhà nàng ta đích thật có liên quan đến Hạ Thiên.”
Tô Bối Bối hỏi: “Vậy nàng ta là ai, có liên quan gì đến Hạ Thiên chứ?” “Nàng ấy tên Đoạn Tư Dung, cũng được xem là hậu duệ của địa tâm Thần tộc.” Hoa Ánh Lục thở dài, có chút cảm thán: “Thật ra, Ma tộc trong bí cảnh Thiên Cung, gần vạn năm trước không chỉ phát triển thế lực ở mặt đất, mà còn gầy dựng không ít thế lực ở vực sâu dưới bí cảnh Thiên Cung, thế giới địa tâm. Cha mẹ nàng ấy đã đầu nhập Ma tộc, tận sức dụ dỗ địa tâm Thần tộc trợ giúp Ma tộc phá hủy bí cảnh Thiên Cung, thả Thiên Sát Ma Chủ ra. Tuy nhiên, thế giới địa tâm hoàn toàn không muốn can thiệp sự vụ trên mặt đất, cũng sợ trêu chọc Phù Diêu Tiên Tử bất mãn, cho nên trước giờ đều không tham dự vào.”
“Nhưng lúc đó, thế giới địa tâm cũng ngại thế lực Ma tộc cường đại, cũng không quá can thiệp vào hành vi của bọn họ. Bây giờ thì khác, khôi thủ của Ma tộc chết trong Cực Tiên Mộ, bí cảnh Thiên Cung cũng bị phá hủy, Phù Diêu Tiên Tử tức tỉnh. Vì sợ Phù Diêu Tiên Tử giận dỗi thế giới địa tâm, các trưởng lão của lục đại Thần tộc thế giới địa tâm đã giết sạch những người đầu nhập vào Ma tộc. Cha mẹ của nàng ta rất có thể đã đưa nàng ta lên mặt đất, cho nên nàng ta mới có thể thoát khỏi được một kiếp.”
Tô Bối Bối vẫn không hiểu: “Nhưng điều này có liên quan gì đến Hạ Thiên chứ? Nàng ta muốn báo thù thì nên tìm Ma tộc, cùng lắm thì tìm trưởng lão địa tâm Thần tộc chứ.” “Cái này…” Hoa Ánh Lục xấu hổ mỉm cười, chậm rãi nói: “Nàng ấy chỉ là một đứa bé, tất nhiên không dám đối kháng trưởng lão lục đại Thần tộc. Khôi thủ Ma tộc đã chết, tàn nghiệt còn lại cũng không thấy tăm hơi. Đoán chừng, nàng ấy nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có thể đổ món nợ này lên đầu Hạ Thiên.”
Tô Bối Bối có chút khinh thường nói: “Ý của nàng ta là, nàng ta muốn chọn quả hồng mềm để bóp, cuối cùng lại chọn nhầm quả cứng nhất.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận