Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4170: Chẳng lẽ các ngươi còn lợi hại hơn so với hắn?

“Đúng vậy, thật ra khi Hạ tiên sinh chữa bệnh cho A Hòa, đã thuận tay giải luôn hàng đầu cho ta.” Gương mặt xinh đẹp của Kim Hương Nguyệt lạnh lại: “Những gì mà ngươi đã làm với ta, ta đều nhớ hết. Về sau ta đã hỏi lão quản gia, cùng với những lão bộc khác trong nhà, dần dần tìm hiểu được Chung gia các ngươi vẫn luôn có truyền thống nuôi tiểu quỷ, hơn nữa còn tế luyện cốt nhục thân sinh của mình, dùng nó để đạt được cái gọi là trường sinh bất tử.”
“Tổ phụ của ngươi rõ ràng sinh sáu người con trai, nhưng đến cuối cùng chỉ có cha của ngươi là còn sống.”
“Tương tự, cha của ngươi sinh năm người con trai, nhưng đến cuối cùng cũng chỉ có mình ngươi là còn sống.” Kim Hương Nguyệt chậm rãi nói: “Ngươi và vợ trước của ngươi sinh được Mario, về sau ngươi ly hôn với nàng ấy, rồi kết hôn với ta, sinh ra A Hòa. Khi A Hòa vừa ra đời, rõ ràng rất khỏe mạnh, nhưng từ khi vào dinh thự này ở, lập tức sinh bệnh, có khám bao nhiêu danh y cũng vô dụng.”
“Ta đã sớm muốn đến Giang Hải tìm Hạ thần y nhưng ngươi vẫn không đồng ý, thậm chí còn bỏ ra rất nhiều tiền tìm pháp sư.”
“Khi đó ta đã hoài nghi nhưng ta không tin ngươi ngay cả đứa con trai ruột của mình cũng hại.”
Kim Hương Nguyệt càng nói càng kích động, chỉ vào Chung Nghĩa Phong mà mắng: ‘Ngươi đúng là súc sinh, ngay cả chó cũng không bằng.”
“Ha ha, nếu ngươi đã biết, vậy thì tốt.”
Sau khi nghe xong, Chung Nghĩa Phong mỉm cười, vẻ mặt chẳng ra làm sao: “Như vậy đi, các ngươi giao A Hòa cho ta, ta sẽ tha cho các ngươi một con đường sống.”
A Sai nói: “Ngươi nên lo cho sinh mệnh của ngươi trước đi.”
“Ngươi vọng tưởng.” Kim Hương Nguyệt quả quyết từ chối: “Ta không có khả năng đưa A Hòa cho ngươi, ta còn phải tiễn ngươi xuống Địa ngục.”
Chung Nghĩa Phong khinh thường nói: “Chỉ dựa vào hai người các ngươi còn không phải đối thủ của ta.”
“Có phải đối thủ hay không, phải thử qua mới biết.”
A Sai cũng không che giấu, giữa ngón tay sáng lên một luồng hàn mang, lập tức thả người lướt về phía Chung Nghĩa Phong.
“Không biết tự lượng sức mình.” Chung Nghĩa Phong cười nhạo, đứng im không nhúc nhích, chỉ nhẹ nhàng nhấc chân, đột nhiên phát lực giống như trọng chùy đạp về phía hông trái A Sai.
Nửa giây sau, A Sai gánh chịu một cước.
Phốc.
A Sai phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.
“Mau đưa A Hòa cho ta.” Chung Nghĩa Phong thu hồi sự mỉa mai trên gương mặt, chậm rãi bước đến trước mặt Kim Hương Nguyệt: “Nể tình vợ chồng mấy năm nay, ta có thể tha cho ngươi một mạng.”
Kim Hương Nguyệt lạnh lùng nói: “Ta và ngươi có tình nghĩa vợ chồng cái rắm đấy. Nếu không phải ngươi hạ hàng đầu với ta, làm sao có chuyện ta để ý ngươi.”
“Đừng nói như vậy, chẳng có ý nghĩa gì đâu.”
Chung Nghĩa Phong thản nhiên nói: “Dù sao chúng ta đã làm vợ chồng mấy năm nay, ngươi cũng biết ta dài ngắn như thế nào, ta cũng hiểu ngươi sâu cạn ra sao, còn từng có thời gian thân mật. Bây giờ nàng huyên náo đến khó coi như vậy, cần gì chứ?”
“Ngươi nói khiến ta buồn nôn quá.” Ánh mắt Kim Hương Nguyệt hiện lên sự oán độc, ôm chặt lấy con của mình: “A Hòa là mệnh của ta, ta tuyệt không cho phép ngươi hại nó.” Tính nhẫn nại của Chung Nghĩa Phong rất nhanh hết sạch, lạnh lùng nói: “Ngươi vốn là người thông minh, cho nên ngươi đừng nên làm ra chuyện ngu xuẩn. Ta muốn làm gì, từ xưa đến nay chưa từng có ai ngăn cản được. Hạ Thiên có danh xưng đệ nhất thiên hạ còn không phải trúng kế của ta mệnh táng thiền chùa Kim Cương sao? Chẳng lẽ các ngươi còn lợi hại hơn so với hắn?”
Kim Hương Nguyệt bỗng nhiên móc một quả lựu đạn từ trong ngực ra, ngón tay tròng vào khóa kéo: “Cho dù ta tự vận với A Hòa, ta cũng không để ngươi gây tai họa cho hắn.”
Bốp.
Chung Nghĩa Phong biến sắc, tay phải bỗng dưng hóa thành huyết ảnh đấm thẳng vào mặt Kim Hương Nguyệt, đánh bay nàng ra ngoài, đồng thời A Hòa được huyết ảnh tiếp nhận.
Thân hình Kim Hương Nguyệt bị tơ máu quấn thành lưới đứng im trên mặt đất, không thể động đậy.
“Hừ, nếu không phải ta cần ở lại thêm một lát để khởi động đại trận chuyển sinh, còn cần máu của ngươi làm kíp nổ, ngươi cho rằng ngươi còn có thể sống đến bây giờ sao?”
Kim Hương Nguyệt nghe xong, lòng đau như cắt, nghiêm túc quát lớn: “Ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao lại đối xử với ta như vậy?”
“Ta là ai? Bây giờ ta có thể nói cho ngươi biết.” Chung Nghĩa Phong cười ha hả nhìn Kim Hương Nguyệt: “Bổn tọa chính là âm Huyết Thần Sứ của Thần Dụ, bổn danh Kịch Lão, chính là một trong địa tâm Thần tộc, Tộc trưởng đương nhiệm Huyết Lão tộc, chỉ vì một số nguyên nhân đặc biệt, thực lực của ta vẫn chưa được khôi phục, đành phải đóng vai thành phàm nhân. Chỉ khi nào ta tìm được một nữ nhân có thể chất âm khí, sinh ra một đứa bé cực âm, mượn cơ thể đứa bé đó làm thành ma đồng phụ thân, như vậy ta mới có thể khôi phục lại âm huyết bên trong cơ thể, từ đó thống nhất mặt đất và thế giới địa tâm, thành tựu đại nghiệp to lớn.”
Kim Hương Nguyệt chỉ cảm thấy những lời này cực kỳ ngây thơ, nhịn không được liền giễu cợt: “Ngươi đúng là một tên điên.”
Chung Nghĩa Phong vừa cười vừa dùng huyết dịch vẽ một trận pháp phức tạp trên mặt đất, cười nói: ‘Thật ra ngươi nên cảm thấy vinh hạnh, bởi vì người mà ta chọn trúng ban đầu không phải ngươi, ngươi còn chưa xứng.”
“Tuy nhiên, tuổi tác của người được chọn quá nhỏ, hơn nữa hành tung khó tìm, lãng phí của ta không ít thời gian. Sau khi gặp được ngươi, ta liền hạ quyết tâm, biến ngươi thành nhân tuyển dự bị.”
“Không nghĩ đến, nhân tuyển dự bị như ngươi lại sinh cho ta một ma đồng hoàn mỹ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận