Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1873. Đi gặp bạn

“Vợ Tiểu Y Y, nàng đang nghĩ tới ta sao?” Hạ Thiên lập tức nhận điện thoại, “Ta cũng đang nhớ nàng đấy.”
“Chồng, anh cho rằng ta không biết ngươi đang ở cùng một chỗ với Y Tiểu Âm sao?” Trong giọng nói của Lam Y Nhân có chút ghen tị, thật ra những nữ nhân khác bên cạnh Hạ Thiên không giống nhau lắm, trong xương cốt Lam Y Nhân vẫn là cô gái bình thường, ít nhất bây giờ, nàng vẫn chưa hoàn toàn chân chính chấp nhận chuyện bản thân là cô gái bình thường trở thành nữ nhân của Hạ Thiên
Cũng chính vì như thế, lúc nào nàng cũng thích ghen.
“Vợ Tiểu Y Y, bây giờ, vợ Y Y không có ở chỗ ta, nàng ấy đang đi làm.” Hạ Thiên thuận miệng nói: “Vợ Tiểu Y Y, nàng đang ở tập đoàn Thần Y sao? Bây giờ ta đi tìm nàng.”
Hạ Thiên không có cúp điện thoại, đã rời khỏi quán rượu.
“Chồng, thật ra ta đang chuẩn bị đi ra ngoài, muốn đi gặp bạn, muốn bảo anh đi với ta.” Lam Y Nhân dịu dàng nói: “Anh ở cửa tập đoàn Thần Y chờ ta, ta lập tức đi ra ngay.”
“Được.” Hạ Thiên một lời đồng ý, mà chờ hắn nói xong câu đó, cả người đã xuất hiện ở cửa chính tập đoàn Thần Y.
Cúp điện thoại, duỗi người một cái, Hạ Thiên quyết định chờ vợ đi ra ở chỗ này.
“Mời anh ngồi, mời anh ngồi.” Bảo vệ cửa lớn nhìn thấy Hạ Thiên, vội vàng đưa ghế cho hắn.
Mặc dù Hạ Thiên không biết người bảo vệ kia, nhưng rất rõ ràng, người bảo vệ này biết Hạ Thiên.
Hạ Thiên tất nhiên không khách khí, trực tiếp ngồi ở trên ghế, sau đó nhìn người bảo vệ đó: “Ngươi qua đây.”
“Hạ tiên sinh, anh có chuyện muốn ta làm à?” Bảo vệ vội vàng đến gần một chút.
“Không có gì, chân phải của ngươi có vài vết thương cũ, ta giúp ngươi châm hai châm.” Hạ Thiên lấy ra kim châm, sau đó châm hai cái trên đùi bảo vệ, sau đó lại nói: “Được rồi, trở về đi.”
“Được, cảm ơn Hạ tiên sinh... A, chân của ta, giống như, giống như thật sự...” Bảo vệ đi hai bước, đã lập tức phản ứng lại, trước đó mỗi khi đi một bước, đùi phải đều sẽ có chút khó chịu nhẹ, mà bây giờ, cơn khó chịu kia, đã hoàn toàn biến mất.
Bảo vệ cúi đầu với Hạ Thiên: “Cảm ơn Hạ tiên sinh, cảm ơn, anh, anh đúng là thần y.”
“Được rồi, ngươi tới cửa lớn đi, đừng làm phiền ta.” Hạ Thiên phất tay, với hắn mà nói đây là việc nhỏ, chẳng qua là nhìn người bảo vệ kia rất khách khí với hắn, chủ động đưa ghế tới cho hắn, hắn chỉ thuận tay châm hai châm mà thôi.
Bảo vệ vội vàng trở lại cửa chính, không nói thêm gì nữa, nhưng ánh mắt nhìn Hạ Thiên, đã hoàn toàn thay đổi, bây giờ, đó là một loại tôn kính phát ra từ sâu trong lòng.
“Chồng.” Giọng nói kiều mị động lòng người truyền đến, khi giọng nói đó vang lên, một đại mỹ nữ cực kỳ gợi cảm xuất hiện ở cửa chính.
“Lam tổng.” Bảo vệ nhanh chào hỏi với mỹ nữ gợi cảm kia, sau đó đưa mắt nhìn đại mỹ nữ kia đi tới bên cạnh Hạ Thiên.
Hạ Thiên đã đứng dậy, thuận tay ôm vòng eo mềm mại của Lam Y Nhân: “Vợ Tiểu Y Y, chúng ta phải đi đâu?”
“Rất nhanh anh sẽ biết.” Lam Y Nhân cười quyến rũ với Hạ Thiên, ôm cánh tay của hắn, tiếp tục đi tới trước.
Mấy phút sau, một chiếc Ferrari lái ra khỏi tập đoàn Thần Y, hai người trên xe, chính là Hạ Thiên và Lam Y Nhân.
“Có người bạn rất lâu không gặp, trước đó quen biết ở thành phố Quế, nhưng mà nàng ấy không phải là người của thành phố Quế, hôm nay tới Giang Hải, hẹn ta uống cà phê nói chuyện phiếm, nàng cũng mang theo bạn trai, cho nên, ta muốn anh đi với ta.” Trên xe, Lam Y Nhân dịu dàng nói: “Đúng rồi, những dược liệu anh muốn kia, trên cơ bản đều đã chuẩn bị xong, tối nay xem anh muốn dùng chúng ở nơi nào, ta cho người ta đưa qua cho anh, dược liệu tương đối nhiều, nơi nhỏ không bỏ hết được.”
“Vợ Tiểu Y Y, nàng bảo người ta đặt dược liệu ở tập đoàn ở Thần Y là được, làm một phòng riêng, đến lúc đó ta tự xử lý.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Ừ, vậy tối nay ta sẽ phân phó bọn hắn đi làm.” Lam Y Nhân gật đầu: “Đúng rồi, bạn ta tên là Vương Tuệ Tuệ, ta không rõ cụ thể nàng ấy đang làm gì, nhưng hồi trước nghe nói hình như nàng ấy đang làm trang điểm hay bán thuốc gì đó, cho nên, nàng ấy tới tìm ta, chưa chắc chỉ vì muốn nói chuyện phiếm với ta.”
“Vợ Tiểu Y Y, bạn của nàng có đẹp không?” Hạ Thiên thuận miệng hỏi.
“Chồng, anh cho rằng tùy tiện gặp một người, là có thể có đẹp mắt như ta sao?” Lam Y Nhân khinh bỉ nhìn Hạ Thiên, người chồng háo sắc này thế mà chỉ quan tâm người ta có đẹp hay không.
“Vợ Tiểu Y Y, ta vừa đến thành phố Quế đã gặp phải nàng đẹp mắt như vậy.” Hạ Thiên cười hì hì.
“Được rồi, trước đây dáng vẻ của Vương Tuệ Tuệ cũng rất tốt, bây giờ bộ dáng gì, thật ra ta cũng không rõ lắm.” Lam Y Nhân có chút cạn lời.
Hai người không tiếp tục xoắn xuýt vấn đề đó nữa, vì rất nhanh, hai người đã tới nơi.
Thật ra chỗ hẹn là một khách sạn, trong phòng khách lầu một khách sạn, có thể uống trà cũng có thể uống cà phê, Lam Y Nhân và Hạ Thiên vừa mới đi vào, lập tức có người đứng dậy, vẫy tay với Lam Y Nhân.
“Y Nhân, bên này.” Đó là một nữ nhân trẻ tuổi, giọng nói rất dễ nghe, nhưng, với Hạ Thiên, đó chính là điểm mạnh duy nhất của nàng.
Thật ra bộ dáng của nữ nhân đó cũng coi như là xinh đẹp, theo tiêu chuẩn bình thường, vẻ mặt và dáng người đều không tệ, chỉ là, chênh lệch có chút lớn so với Lam Y Nhân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận