Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3804: Nếu các ngươi đã muốn chết, vậy sẽ như các ngươi mong muốn

“Cũng chỉ vì chuyện như thế?”
Dương San cảm thấy có chút buồn cười: “Kết luận này của ngươi thật sự có chút kỳ quái. Không có bằng chứng thì nhất định quy chụp cho chúng ta giết Bạch lão?”
“Các ngươi đừng có nghe nhìn lẫn lộn.” Bạch Thiên Minh vô cùng chắc chắn nói: “Nếu các ngươi không giết, vậy tại sao chỉ có các ngươi trở về còn cha ta thì không thấy bóng dáng đâu, hơn nữa còn không nghe điện thoại?”
“Trên đường đi, chúng ta xác thực đã gặp chuyện ngoài ý muốn.” Biểu hiện của Dương San khá lạnh nhạt, nhưng vẫn giải thích: “Tuy nhiên, Bạch lão cũng không có…”
Bạch Thiên Minh cắt ngang lời Dương San: “Im miệng, ta không muốn nghe các ngươi giảo biện bất cứ lời nào.”
Dương San cau mày, cảm giác sự việc có chút không đơn giản.
“Vợ Tiểu Tiểu Dương, nàng không cần giải thích với tên ngu ngốc này làm gì đâu.” Hạ Thiên nhếch miệng, hờ hững nói: “Tên ngốc này và Bạch Thiên Tiếu là cùng một bọn đấy.”
Bạch Thiên Minh bị lời nói của Hạ Thiên chọc giận: “Ngươi nói ai ngớ ngẩn và ngu xuẩn? Ta thấy ngươi mới là ngớ ngẩn và ngu xuẩn đấy. Chuyện cho đến bây giờ, các ngươi nói cái gì ta cũng sẽ không tin tưởng.”
Hắn ta càng nói càng lớn tiếng: “Nói cho các ngươi biết, một ngày còn Bạch Thiên Minh ta, các ngươi đừng hòng tiến vào hồ Thấm Nguyệt nửa bước.”
“Ngay từ đầu chúng ta cũng chẳng có hứng thú đối với hồ Thấm Nguyệt.” Dương San thản nhiên nói: “Là Bạch Vạn Bang mời chúng ta đến, ngươi có ý kiến gì thì cứ nói với ông ta.”
Bạch Thiên Minh bỗng nhiên dương dương tự đắc: “Hừ, nói dễ nghe quá. Không phải các ngươi bị lộ tẩy rồi sao?”
“Lộ tẩy?” Dương San không khỏi cảm thấy khó hiểu: “Đầu óc của ngươi không sao chứ?”
“Còn muốn giả ngu?” Bạch Thiên Minh nhếch miệng cười lạnh: “Các ngươi bảo ta đi tìm cha ta, nhưng ông ấy rõ ràng đã bị các ngươi giết chết, những gì các ngươi nói hoàn toàn không có đối chứng, đúng là giỏi tính toán.”
Dương San thật sự thất vọng đối với trí thông minh của người kia: “Được rồi, ngươi thích nghĩ như thế nào thì cứ nghĩ như thế đó. Ta chỉ nhắc nhở ngươi một câu, cha của ngươi chưa chết, ngươi huyên náo như vậy, lát nữa lão nhân gia ông trở về, để xem ngươi xử lý như thế nào.”
“Hừ, sắp chết đến nơi mà còn nói hươu nói vượn.” Ánh mắt Bạch Thiên Minh đảo vòng vòng nhưng rất nhanh vẫn giữ vững thái độ của mình, vung tay về phía sau: “Tất cả mọi người chuẩn bị nghe hiệu lệnh của ta, bắn hai người kia thành cái sàng cho ta, báo thù cho cha, đồng thời xả ngụm ác khí cho đám người đại ca.”
Đám hộ vệ đứng sau lưng Bạch Thiên Minh đều chỉ họng súng vào Hạ Thiên và Dương San, người nào cũng vận sức chờ phát động.
“Nếu các ngươi đã muốn chết, vậy sẽ như các ngươi mong muốn.” Hạ Thiên cũng chẳng kiên nhẫn lãng phí thời gian với đám người này.
Dương San không khỏi lắc đầu, nói với Bạch Thiên Minh: “Ngay cả Bạch Thiên Tiếu cũng đã chết, ngươi còn vùng vẫy giãy chết ở đây có ý nghĩa gì cơ chứ?”
“Ngươi nói cái gì? Tiếu ca chết rồi? Không thể nào? Hắn ta rõ ràng…” Bạch Thiên Minh nghe Dương San nói xong, không khỏi sững sờ, lập tức lấy lại tinh thần: “Vậy thì tội các ngươi lại thêm một cái. Các ngươi quả nhiên quá hung tàn, ngay cả Tiếu ca cũng không thoát khỏi ma trảo của các ngươi.”
Hắn ta không nói thêm câu nào, cả người nhảy về sau một cái, lại bổ nhào mấy cái vượt qua một bức tường cao, chỉ vào Hạ Thiên và Dương San: “Khai hỏa, tiễn bọn chúng về Tây Thiên cho ta.”
“Cộc cộc cộc…”
Đám hộ vệ kia lập tức bóp cò súng, đạn như mưa bay thẳng về phía Hạ Thiên.
Chỉ tiếc, hơn nửa ngày sau.
Hạ Thiên và Dương San vẫn bình yên vô sự đứng im tại chỗ, gương mặt chỉ toàn là sự khinh miệt.
“Cái gì?” Bạch Thiên Minh sửng sốt, lập tức mắng to đám hộ vệ: “Tất cả đều là thùng cơm, mắt mù hết rồi sao? Nổ cho hết đạn mà toàn bắn hụt.”
Đám hộ vệ kia kinh ngạc không thôi, bởi vì bọn họ rõ ràng bắn rất chuẩn.
Hạ Thiên lười biếng nói: “Đám rác rưởi các ngươi, đoán chừng ngay cả góc áo của vợ Tiểu Tiểu Dương còn chưa đụng tới được, lại còn muốn giết ta?”
“Đúng không? Vậy ta sẽ tăng thêm lực cho ngươi.” Bạch Thiên Minh đại khái cũng đã sớm có sở liệu, lập tức vẫy tay: “Tất cả ra ngoài hết đi, để Hạ thần y mở mang kiến thức một chút, để hắn tận mắt nhìn thấy nội tình Bạch gia ta.”
Nghe Bạch Thiên Minh nói xong, chỉ thấy mười vệ sĩ áo trắng hông đeo trường kiếm nhảy lên, bao vây Hạ Thiên và Dương San.
“Tất cả đều là vệ sĩ trảm tiên mà Bạch gia chúng ta bồi dưỡng ra được, chuyên dùng để đối phó loại người các ngươi.” Bạch Thiên Minh nở nụ cười khinh miệt: “Ta biết hai người các ngươi cũng có chút bản lãnh, hình như còn là tu tiên giả. Tuy nhiên, các ngươi không nên tự cho là đúng. Bạch gia chúng ta là thế gia tu tiên, tổ tiên còn là Chưởng môn phái Tuyết Sơn.”
Dương San cười nhạt: “Vậy vì sao bây giờ lại không phải?”
“Ai hỏi vấn đề này, người đó sẽ chết.” Bạch Thiên Minh ra lệnh cho đám vệ sĩ áo trắng: “Lên, làm thịt nữ nhân kia trước tiên cho ta.”
Mười vệ sĩ áo trắng nghe được mệnh lệnh, lập tức rút kiếm ra khỏi vỏ.
Thanh kiếm toàn thân trắng như tuyết, không giống bất cứ một loại kim loại nào, rất mỏng nhưng lại cứng, hơn nữa trên chuôi kiếm còn treo một lá bùa màu đỏ.
Điều quỷ dị chính là, sau khi rút thanh kiếm ra khỏi vỏ, lập tức một luồng khí tức lạnh thấu xương tản ra.
Hoàn cảnh vốn đã rét run, bây giờ lại khiến cho người ta có cảm giác như rơi vào hầm băng.
“Ông xã, những thanh kiếm kia hình như có vấn đề.” Dương San nói.
“Kiếm thì miễn cưỡng được xem là tạm ổn, đáng tiếc người dùng lại toàn là hàng giả.” Hạ Thiên lạnh lùng nói: “Bạch gia cũng nghèo quá, người biết dùng kiếm không thuê nổi, chỉ biết treo tờ giấy rách cho đủ số.”
“Đây là phù kiếm, cái đồ nhà quê ngươi thì biết cái gì.” Bạch Thiên Minh tức giận đến mức chửi ầm lên: “Đây chính là thần kiếm trấn phái của phái Tuyết Sơn, Băng Phách Kiếm Phù Kiếm, giết hai người các ngươi đã là đại tài tiểu dụng rồi.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Rác rưởi mà thôi, hàng giả thì chính là hàng giả, dùng không nổi thì là dùng không nổi. Nói thẳng ra mới không bị mất mặt.”
“Mẹ kiếp, giết chết bọn họ cho ta.” Bạch Thiên Minh tức giận đến mức nghiến răng: “Mau tháo bọn họ thành tám khối, chém thành muôn mảnh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận