Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4252: Nếu ngươi có bản lãnh này, ngươi cần gì phải làm tiểu đệ

‘Ta, ta không có hạ độc.”
Chiêm Mộ Tư giật mình, vội vàng giải thích: “Mặc kệ trong trà hay trong linh thực, ta đều không có hạ độc.”
“Dĩ nhiên không phải ngươi rồi.” Hạ Thiên nhếch miệng: “Nếu ngươi có bản lãnh này, ngươi cần gì phải làm tiểu đệ. Mặc kệ trái đất hay bên này, ngươi đã có thể xưng bá rồi.”
“Nhưng kiếp chủ…”
Chiêm Mộ Tư đột nhiên phát hiện thân hình thiếu niên áo trắng nhanh chóng hòa tan, trong lòng sợ hãi không thôi.
“Không có việc gì lớn, không cần hoảng hốt.” Kiều Tiểu Kiều vô cùng bình tĩnh. Nàng cảm nhận được sự bình tĩnh trong giọng nói của Hạ Thiên.
Nếu hắn đã không gấp, nói một cách hời hợt, điều này nói rõ đây chẳng phải chuyện lớn. Cho dù có chuyện gì hắn cũng có thể giải quyết.
Đây là sự ăn ý của nhiều năm chung đụng, không cần nói ra, thậm chí còn không cần nhìn vào mắt của nhau.
Ọe.
Thiếu niên áo trắng nôn ra rất nhiều máu đen, cơ thể cũng rút nhỏ vài vòng, người cũng không còn khí tức, giống như một người chết.
“Cái này…”
Chiêm Mộ Tư xụi lơ trên mặt đất, trong lòng kinh hãi không thôi. Đây mà gọi là không có việc gì lớn sao?
“Đừng gọi om sòm nữa, ngoan ngoãn đứng im tại chỗ là được rồi.” Cơ thể Hạ Thiên nghiêng sang một bên, gối đầu vào cặp đùi của Kiều Tiểu Kiều, cực kỳ thả lỏng.
Qua vài giây, cơ thể thiếu niên áo trắng vốn đã xẹp xuống bỗng nhiên phồng lên giống như quả cầu được bơm hơi.
Phù.
Hắn ta thở một hơi thật dài, khôi phục lại, nhưng bất luận hình thể hay hình dạng đều già hơn so với vừa rồi mấy tuổi. Bây giờ, hắn ta khoảng chừng hai mươi tuổi, hiển nhiên không còn là thiếu niên áo trắng nữa.
“Haiz, lại mất thêm mấy năm tuổi thọ rồi.”
Ngũ Hành lão tổ thở dài, lắc đầu cảm thán: “Đám lão quái vật trong liên minh tu tiên kia, ngay cả ba trăm năm cũng không muốn để ta sống yên ổn. Nếu không phải lúc nào ta cũng cảnh giác, ta đã trúng chiêu từ lâu rồi.”
“Liên minh tu tiên lợi hại như vậy, cách sơn hải vô tận cũng có thể hạ độc ngươi?”
Ánh mắt Kiều Tiểu Kiều có chút ngưng lại, hiện lên sự kinh sợ: “Hay là, Ngũ Hành Tông của ngươi đã bị người của liên minh tu tiên thẩm thấu.”
“Không chỉ Ngũ Hành Tông, toàn bộ Bắc Hãn giới đều nằm dưới sự giám sát của đám lão quái vật liên minh tu tiên.” Ngũ Hành lão tổ khẽ lắc đầu. Một đạo phù làm sạch từ trong tay áo bay ra, thanh trừ toàn bộ uế vật, hắn ta tiếp tục giải thích: “Thật ra cũng không chỉ Bắc Hãn giới, tất cả tinh vực nằm dưới sự khống chế của liên minh tu tiên đều giống như vậy. Chỉ là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ trở xuống, bọn họ không thèm nhìn mà thôi.”
Kiều Tiểu Kiều hỏi dò: “Vậy ý của ngươi là, Hạ Thiên và chúng ta cũng đều bị giám sát?”
“Vấn đề này của ngươi rất mấu chốt, chỉ là ta tạm thời không thể trả lời trực tiếp cho ngươi biết được.” Biểu hiện của Ngũ Hành lão tổ dần dần ngưng trọng. Hắn ta cũng biết mình đang thừa nước đục thả câu, nhưng hắn ta không làm không được. Có một số việc nói thẳng ra, nhất định sẽ bị một số tồn tại phát giác: “Chúng ta nên nói chuyện của Dạ Đế đi. Nói xong chuyện xưa của hắn ta, các ngươi nhất định sẽ hiểu được nguyên nhân trong đó.”
Hạ Thiên thờ ơ nói: “Vậy thì ngươi nói nhanh lên.”
“Vừa nãy đang nói đến chỗ Dạ Đế phi thăng Chân Tiên giới.”
Kiều Tiểu Kiều khẽ gật đầu, nhắc nhở một câu: “Tiếp theo hẳn là quan hệ giữa liên minh tu tiên và Dạ Đế, còn có Nghịch Thiên Bát Châm từ đâu đến.”
“Không sai.” Ngũ Hành lão tổ nói, sau đó cầm một Ngũ Hành Quả lên, không ngần ngại bỏ vào trong miệng, nói tiếp: ‘Thật ra, sau khi Dạ Đế phi thăng đến cái gọi là Chân Tiên giới không bao lâu, liền phát hiện không thích hợp. Cuối cùng, hắn ta lần theo dấu vết như tơ nhện, một đường điều tra, rốt cuộc phát hiện được chân tướng. Cái gọi là Chân Tiên giới, thật ra chính là liên minh tu tiên ngụy tạo ra.”
“Mục đích của liên minh tu tiên làm như vậy là vì cái gì?” Kiều Tiểu Kiều có chút không hiểu: “Tinh vực bên dưới xuất hiện tu tiên giả có thể phi thăng Chân Tiên giới, bọn họ hẳn cũng cảm thấy vinh dự chứ.” Ngũ Hành lão tổ không khỏi cười nhạo: “Vinh dự thì làm được cái gì. Đám lão quái vật đó độ kiếp phi thăng không thành, nhưng lại không cam lòng tiến vào thiên nhân ngũ suy, vì thế bọn họ đã liên hợp lại chế tạo một Chân Tiên giới giả, dụ dỗ tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ của những tinh vực khác tiến vào, sau đó chậm rãi ép lấy kiếp lực của những vị tu tiên giả đó, dùng để trì hoãn lực sinh mệnh bị suy kiệt của mình. Căn cứ theo Dạ Đế đã điều tra, liên minh tu tiên thành lập mười vạn năm trước, ít nhất có mấy trăm vị tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ trúng cái bẫy này, cuối cùng bị đám lão quái vật đia chia nhau ăn gần như không còn, thậm chí cơ hội tiến vào luân hồi cũng mất.”
Kiều Tiểu Kiều cau mày, có chút khó mà tiếp nhận thuyết pháp này.
Cũng không phải nàng có ấn tượng tốt đối với liên minh tu tiên mà nàng cảm thấy là tu tiên giả Độ Kiếp Kỳ, không thể có tư tưởng nhỏ hẹp như vậy, cũng không thể dùng thủ đoạn hèn hạ như thế.
Trong suy nghĩ của nàng, tu tiên giả chân chính khi đứng trước đại đạo ma diệt, hẳn phải có tư thái không biết sợ. Bằng không, thật sự có lỗi với những năm tháng tu hành dài đằng đẵng của mình.
“Có phải ngươi cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đúng không?”
Ngũ Hành lão tổ cười khẽ, lắc đầu cảm thán: ‘Thật ra, ngay từ đầu ta cũng không tin, nhưng đám lão quái vật của liên minh tu tiên ích kỷ như vậy đấy, hèn hạ như vậy đấy, tầm nhìn hạn hẹp như vậy đấy. “Đúng là có chút… khó có thể tưởng tượng.” Kiều Tiểu Kiều suy nghĩ một chút, sau đó nói lên ý kiến của mình: “Thật ra, bọn họ hoàn toàn có thể giúp những tu tiên giả tinh vực khác, truyền thụ kinh nghiệm độ kiếp phi thăng của bọn họ, sau đó trợ giúp người khác tiến vào Chân Tiên giới. Vì như thế, sau khi người khác thành tiên, chẳng lẽ còn quên chỗ tốt của bọn họ sao? Bọn họ sẽ nhận được phản hồi không phải càng nhiều hơn sao?”
Ngũ Hành lão tổ cười khẽ, có chút hâm mộ: ‘Tu hành đến Độ Kiếp Kỳ vẫn có thể duy trì suy nghĩ trong sáng như thế, thật sự khó mà có được. Điều này nói rõ Dạ Đế khai sáng con đường này quả niên chính xác.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận