Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4085: Ngươi thua rồi

“Ha ha.” Gương mặt Võ La Thần Quân hiện lên sự thất vọng, hắn ta lắc đầu nói: “Ngươi đúng là không biết thời thế, vậy ngươi cũng đừng trách bổn quân vô tình. Băng Hỏa linh thể của ngươi, bổn quân muốn. Nghịch Thiên Chân Kinh của ngươi, bổn quân cũng muốn. Thậm chí nữ nhân của ngươi, bổn quân cũng muốn luôn. Đối với ngươi, bổn quân có thể cho thần hồn của ngươi một cơ hội đầu thai chuyển thế.”
Nói xong, hắn ta nhếch miệng cười, trịnh trọng nói: “Thuận tiện nhắc luôn, ngươi hãy nhớ kỹ tên của bổn quân, nếu đời sau có tu luyện, có thể đến tìm bổn quân để báo thù.”
Hạ Thiên cười nói: “Con người của ta khá nhỏ mọn, không có ý định cho ngươi cơ hội phản kháng. Nếu ta đã muốn ngươi chết, cũng sẽ để ngươi chết một cách triệt để.”
“Dõng dạc.”
Võ La Thần Quân hoàn toàn không có hứng thú, kiếm quyết hơi nhấc lên, cự kiếm màu vàng treo trên đỉnh đầu Hạ Thiên đột nhiên rơi xuống: “Nếu ngươi muốn buông tay đánh cược một lần, vậy thì ngươi cứ tới đi, bổn quân sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là thực lực nghiền ép.”
Hạ Thiên gật đầu: “Buông tay đánh cược một lần? Đáng tiếc ngươi không có tay.”
Rắc.
Đúng lúc này, một tiếng vang nhỏ vang lên, truyền vào tai mọi người.
Cự kiếm che trời màu vàng không có chút dấu hiệu nào tiêu tán trống không.
“Cái gì?”
Võ La Thần Quân sững người, gương mặt chỉ toàn là biểu hiện nghi ngờ.
“Tay của ngươi bị chặt mất rồi.” Hạ Thiên mỉm cười nhắc nhở.
Võ La Thần Quân nghe xong, chậm rãi cúi đầu xuống. Quả nhiên, cái tay đang bóp kiếm quyết của hắn ta đã bị đoạn mất.
Toàn bộ xương cốt bàn tay đều bị nát.
“Cái này…”
Mắt Võ La Thần Quân trợn tròn, trong ánh mắt tràn ngập thần sắc khó có thể tin nổi, trừng mắt nhìn Hạ Thiên, hiển nhiên không nghĩ ra vì sao lại như vậy.
Hắn ta rõ ràng đã chiếm hết thượng phong, kiếp cương chế trụ Băng Hỏa linh thể của Hạ Thiên, kim kiếm tùy thời có thể chém Hạ Thiên thành cặn bã.
Thế nhưng, vì sao trong nháy mắt hắn ta lại thua như vậy?
Hạ Thiên bóp nát cái tay còn lại của Võ La Thần Quân.
Võ La Thần Quân vẫn đang trong trạng thái chấn kinh cực độ, thậm chí quên mất phản kháng.
“Pháp thuật của ngươi là gì? Thần thông này là gì?”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Thần La Cương Thủ phải dựa vào kiếm quyết khu động. Cho nên ta đã sớm để mắt đến đôi tay này của ngươi. Ta đâm thật nhiều châm vào người ngươi như thế chính là chờ giờ khắc này.”
Rắc.
Hai tay Võ La Thần Quân đã bị Hạ Thiên tháo xuống.
“Không có tay, ngươi lấy gì để bóp kiếm quyết?” Hạ Thiên lạnh lùng nói: “Có lẽ bản tôn ngươi không cần dùng kiếm quyết để khu động, nhưng phân thân này của ngươi nhất định làm không được.”
“Ngươi.”
Sự thật đúng là như vậy, Võ La Thần Quân không cách nào phản bác.
Bản tôn của hắn ta chính là Huyền Cương chi thể chính tông, khu động Thần La Cương Thủ không cần bóp kiếm quyết, có thể phát động bất cứ lúc nào.
Nhưng cơ thể này vốn là của Tiêu Quân Tiện, mặc dù có phân thần khống chế nhưng cách một tầng trời, hắn ta không thể nào vận dụng một cách tự nhiên được.
“Ngươi thua rồi.”
Hạ Thiên lạnh lùng nhìn chằm chằm Võ La Thần Quân, có chút khinh thường nói: “Không bởi vì cái gì khác, chỉ vì ta là Hạ Thiên. Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ, cũng là Thiên trong vô địch thiên hạ. Ngươi mà cũng muốn thắng ta, ngươi cũng xứng?”
Hắn xem như hoàn trả những lời khoe khoang của Võ La Thần Quân vừa nãy cho hắn ta.
“Ngươi thắng thì thế nào?”
Võ La Thần Quân vừa tức giận vừa không cam lòng: “Bản tôn ta lập tức đến ngay. Đến lúc đó, chỉ cần vẫy tay nhẹ một cái là có thể chém toàn bộ các ngươi thành tro tàn, thần hồn câu diệt, vĩnh thế không được… A?”
Lời còn chưa nói hết, Hạ Thiên đã phế xương sống lưng của Võ La Thần Quân.
“Ta sẽ giữ lại đầu của ngươi. Mặc dù cơ thể là của Tiêu Quân Tiện, nhưng nhất định có trí nhớ của ngươi lưu lại.”
Hạ Thiên cười hì hì, lấy ra một cây ngân châm chậm rãi đâm vào mi tâm của Võ La Thần Quân: “Để ta biết một chút chuyện của ngươi chắc không có vấn đề gì đâu chứ. Ngươi cũng không phải người hẹp hòi.”
“Ngươi dám.” Võ La Thần Quân giận tím mặt, hét lên với Hạ Thiên: “Uy nghiêm của bổn thần quân sao có thể để cho loại phàm nhân như ngươi có khả năng làm bẩn. Các ngươi nhất định sẽ phải chết, không có chỗ trống để quay người. Không chỉ các ngươi, chờ bản tôn đến, ta sẽ thu luôn Phù Diêu Tiên Tử. Tất cả phàm nhân ở cái nơi rách nát này, bổn quân sẽ giết sạch. Ngay cả con chó, con kiến cũng không lưu lại.”
“Nói nhảm nhiều quá.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Đám ngu ngốc các ngươi trước khi chết thích nói nhảm nhiều như vậy sao?”
“Ngươi đại khái có thể thử một chút.” Võ La Thần Quân lạnh giọng quát: “Đây chính là tôn nghiêm Độ Kiếp Kỳ của bổn quân, là mặt mũi của liên minh tu tiên. Các ngươi thậm chí ngay cả tư cách làm bẩn nó cũng không có… A!”
Ngân châm Hạ Thiên đâm thẳng vào, tìm kiếm những ký ức có liên quan đến Võ La Thần Quân trong đầu Tiêu Quân Tiện.
Lúc này, Võ La Thần Quân hơi sợ hãi, lập tức thu lại thần hồn của mình nhưng vẫn không nhịn được mà gầm lên: “Hạ Thiên, ngươi chờ đó cho bổn quân.”
Nửa giây qua đi, Võ La Thần Quân đột nhiên không còn khí tức, ánh mắt cũng không còn sinh cơ.
Bành.
Hạ Thiên thu hồi ngân châm, tiện tay ném thi thể sang một bên.
“Chồng, chàng không sao chứ?” Triệu Vũ Cơ bay đến, lo lắng hỏi thăm.
Những nữ nhân khác cũng nhào đến.
Cung chủ Thiên Cung lạnh lùng nói: “Chúng ta không còn thời gian nữa, lập tức tập trung tất cả lực lượng mở tiên quan ra. Bản tôn Thần Quân sắp đến rồi.”
Các nàng còn chưa kịp lên tiếng, một âm thanh đã vang lên: “Bổn quân đã đến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận