Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1938. Trò chơi quái dị

“Chân của Nhụy Nhụy tỷ thật dễ nhìn, thật hâm mộ.” Thạch Thuần lẩm bẩm, thật ra nàng cũng coi là thiếu nữ chân dài xinh đẹp, đáng tiếc, chân dài của nàng chỉ là khái niệm chân dài bình thường, so sánh với đôi chân dài của Ninh Nhụy Nhụy, thì thành chân ngắn.
“Thật đẹp mắt.” Hạ Thiên biểu thị tán thành với chuyện đó: “Nhưng đó là của ta, Thuần Thuần ngươi đừng suy nghĩ chiếm tiện nghi của ta.”
“Anh rể ngươi quá hẹp hòi rồi, ta đều nguyện ý làm vợ nhỏ cho ngươi rồi, ngươi nhường chân Nhụy Nhụy tỷ cho ta chơi không được sao?” Thạch Thuần có chút bất mãn: “Ngươi nhỏ mọn như vậy sẽ mất ta!”
“Sẽ không, ta cướp ngươi về là được rồi.” Với sự uy hiếp đấy Hạ Thiên chẳng mảy may để ở trong lòng.
Thạch Thuần có chút buồn bực, với sự hiểu biết của nàng về vị anh rể đó, loại uy hiếp kia thật sự không có chút ý nghĩa nào.
“Đinh đinh đinh...” Có người dùng cái nĩa gõ chén rượu, hiển nhiên là vì hấp dẫn chú ý của mọi người, không phải sao, Hạ Thiên và Thạch Thuần cũng theo tiếng động đó mà nhìn lại, sau đó bọn hắn đều thấy một người nam nhân trẻ tuổi.
Nam nhân đấy mặc quần bơi, lộ ra tám khối cơ bụng, dáng người tương đối tốt.
“Các vị, các vị, ta có một đề nghị, mọi người cùng nhau tới chơi một trò chơi.” Giọng nói của nam nhân trẻ tuổi cũng thật dễ nghe: “Đầu tiên, ta tin rằng mọi người đều cảm thấy, chúng ta là nhóm người được ông trời chiếu cố, theo lý thuyết, vận khí của chúng ta đều rất tốt, nhưng, đến cuối cùng ai có vận khí tốt nhất, ta cảm thấy chúng ta nên làm thí nghiệm một chút.”
“Thử như thế nào? Không phải là ném xúc xắc chứ?”
“Ném xúc xắc cũng không tệ, thật đơn giản.”
......
Mọi người thảo luận, mà nam nhân trẻ tuổi nọ cũng lập tức nói tiếp: “Không sai, đề nghị của ta chính là ném xúc xắc, đương nhiên, số người của chúng ta tương đối nhiều, cho nên xúc xắc cũng nhiều thêm một điểm, chúng ta dùng sáu cục xúc xắc cùng ném một chỗ, điểm số lớn nhất chính là có vận may tốt nhất, nếu có người có điểm số lớn bằng nhau, vậy cứ tiếp tục ném xúc xắc, cuối cùng quyết định Vua May Mắn.”
“Điều đấy giống như không chỉ là khảo nghiệm vận may, vạn nhất có người có kỹ thuật ném xúc xắc thì sao?”
“Đúng vậy, có chút tương đối giống đánh bạc, mỗi lần đều có thể lắc hiện ra con số lớn nhất.”
“Ta không có cái năng lực kia.”
....
Rõ ràng phương pháp nọ không được công nhận, dù sao loại chuyện ném xúc xắc đó, chính xác có thể tồn tại kỹ xảo.
“Xem ra mọi người rất không tiếp nhận loại phương thức này, vậy được rồi, chúng ta có thể đổi một loại phương thức khác, ta có một bộ bài poker, mỗi người có thể tùy tiện rút ba tấm bài, ừ, vì công bằng, mỗi người chỉ rút ba tấm trong bộ bài poker, tới lần cuối so sánh cân nhắc chữ lớn nhỏ, mọi người cảm thấy cái phương thức đấy được không?” Nam nhân trẻ tuổi nọ lại nói ra một chiêu mới.
“Cái đó không tệ...”
“Ta thấy được.”
“Như vậy thực sự là xem vận may...”
“Cứ như vậy đi, dù sao thì cũng chơi đùa mà thôi...”
......
Cái phương án này trên cơ bản nhận được rất nhiều đồng ý, giọng của nam nhân trẻ tuổi lại vang lên lần nữa: “Tốt lắm, chúng ta dùng loại phương pháp đó, nhưng, mọi người có cảm thấy, chúng ta có nên cho Vua May Mắn một phần thưởng hay không?”
“Đó là đương nhiên, không có thưởng thì chúng ta chơi vui có gì?”
“Đúng thế, cần thiết phải cho phần thưởng.”
“Thưởng cái gì?”
......
Tất cả mọi người cảm thấy muốn nhận được thưởng, nhưng cụ thể muốn thưởng cái gì, nhất thời không nghĩ ra được.
“Ta có một đề nghị, đợi lát nữa Vua May Mắn có thể yêu cầu bất cứ người nào làm bất kỳ chuyện gì tại chỗ, nếu như không thể nào tiếp thu được điều kiện đó, có thể không cần tham gia cái trò chơi đó, nhưng một khi tham gia trò chơi, đến lúc đó không thể đổi ý.” Nam nhân trẻ tuổi nói ra ý nghĩ của hắn, mà điều đấy lập tức nhận được phụ hoạ của một đám người.
Đối với những người kia mà nói, muốn chơi tất nhiên là phải chơi đến kích thích, mà phần thưởng này, xem như là tương đối kích thích.
“Anh rể ta cảm thấy ta rất nguy hiểm, nếu như nam nhân trở thành Vua May Mắn, nhất định sẽ để mắt tới ta.” Thạch Thuần nhỏ giọng nói.
Trên thực tế, bây giờ đã không ít người chú ý tới Thạch Thuần, cứ việc nàng mặc đồ tương đối nhiều, nhưng gương mặt và dáng người của nàng, đủ để hấp dẫn mọi người vẫn như cũ.
“Không sao, ta có thể thắng.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“A?” Thạch Thuần nhấp nháy mắt: “Anh rể ngươi thắng chẳng phải là cũng muốn làm loạn với ta?”
“Đáng tiếc Tiểu muội chân dài đã đi.” Hạ Thiên lẩm bẩm, nếu không, hắn có thể mang theo Tiểu muội chân dài cùng chơi trò chơi đó.
“Anh rể nghĩ hay quá ha, dù Nhụy Nhụy tỷ ở đây, cũng sẽ không cùng ngươi tham gia loại trò chơi kia đâu.” Thạch Thuần bĩu môi, đối với Ninh Nhụy Nhụy nàng coi như hiểu khá rõ, dù sao lăn lộn cùng một chỗ với nàng ấy lâu như vậy.
“Cũng đúng.” Hắn tán đồng: “Chờ ta thắng, ta sẽ cho Thuần Thuần ngươi tối nay không thể nói chuyện.”
“A?” Thạch Thuần lập tức buồn bực, “Ta nói anh rể ngươi không có tâm lý gì nha, ngươi làm chút việc người bình thường làm với ta không được sao?”
Bên này Thạch Thuần vừa nói, một ánh đèn đột nhiên chiếu tới nàng.
“Mỹ nữ bên kia, ngươi nhất định tham gia trò chơi này sao?” Nam nhân luôn chủ trì trò chơi dò hỏi, mà hắn hỏi một chút, càng làm tất cả mọi người đều nhìn về phía Thạch Thuần.
“Làm gì? Các ngươi thấy ta xinh đẹp muốn chiếm ta tiện nghi à?” Thạch Thuần bĩu môi: “Không sao, bản đại tiểu thư cho các ngươi cơ hội, tham gia thì tham gia.”
“Có người không tham gia sao? Không tham gia thì bây giờ rút lui, một khi trò chơi bắt đầu, sẽ không thể rời đi.” Chủ trì trò chơi tiếp tục hỏi thăm.
Không có người rút lui.
Thật ra vốn có mấy nữ nhân muốn rút lui, nhưng sau khi các nàng nhìn thấy Thạch Thuần, đã thay đổi chủ ý, bởi vì các nàng xác định một chuyện, mặc kệ nam nhân kia có trở thành Vua May Mắn hay không, mục tiêu chắc chắn cũng là Thạch Thuần.
Trên thực tế, đã có người bắt đầu hoài nghi, cái trò chơi đó là ai đưa ra, mà mục tiêu chính là Thạch Thuần, vì lúc trước vốn không nói có loại trò chơi đấy.
“Ai, anh rể, hình như là An Lộ vừa rồi đang quấy rối đó.” Thạch Thuần nhỏ giọng nói với Hạ Thiên, lỗ tai nàng cũng tương đối nhạy bén, nàng vừa mới nghe được một đoạn đối thoại.
“Không sao, ta nhất định sẽ thắng.” Hạ Thiên không có để ý chuyện kia chút nào, bởi vì hắn từ đầu đến cuối là người có vận may tốt nhất.
Thạch Thuần đương nhiên cũng không vấn đề gì, nếu thật sự thua, nàng trực tiếp chạy trốn, hoặc đánh những người có chủ ý lên nàng, nàng mới không có ngu ngốc nghe theo quy củ trò chơi gì đó đâu.
Đương nhiên, Thạch Thuần cũng tiếc là Ninh Nhụy Nhụy không ở lại, nếu không, nếu nàng thắng, có thể tùy tâm sở dục chiếm tiện nghi của nàng ấy.
Mà giờ phút này, thật ra Ninh Nhụy Nhụy còn ở bờ biển.
“Mỹ nữ, ngươi có một người thôi sao?” Theo giọng nói phát ra, mấy nam nhân vây quanh nàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận