Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3536: Tại sao trên thế giới lại có loại sức mạnh đó?

Nắm đấm còn đang đến gần.
Tốc độ vừa nhanh vừa chậm. Nhiếp Tiểu Sơn cảm thấy đại não như muốn nổ tung.
Nhân sinh hai mươi năm chỉ trong một cái chớp mắt.
Vô số hình ảnh, sướng vui giận buồn hỗn loạn phát ra.
Cơ thể giống như nổ thành vô số mảnh vỡ. Vừa mở mắt lại hoàn hảo như lúc ban đầu.
Nhiếp Tiểu Sơn cảm nhận được nguy hiểm. Hắn ta muốn né tránh, nhưng cơ thể lại không nghe theo sự sai khiến.
Bành.
Chưa đến nửa giây, nắm đấm đã đánh trúng mặt Nhiếp Tiểu Sơn.
Về sau, đèn kéo quân xuất hiện trong đầu của hắn ta.
Tiếng kêu thảm thiết còn chưa kịp phát ra, cả người hắn ta đã nổ tung thành mảnh vỡ.
Vô số khí tức màu đen băng tán, trong phút chốc lại ngưng kết với nhau.
Đáng tiếc, ngưng kết thất bại, lại tản ra.
Lại ngưng kết, lại tản ra.
Cố gắng mười mấy lần, luồng khí tức màu đen đó vô lực tiêu tán.
Suy nghĩ cuối cùng của Nhiếp Tiểu Sơn còn lưu lại chính là tại sao trên thế giới này lại có loại sức mạnh như thế?
Một quyền khiến cho hắn ta thần hồn câu diệt, không hề có một chút cơ hội chạy trốn.
Chẳng lẽ hắn còn lợi hại hơn cả tôn chủ?
Không, không thể nào.
Bất luận có thể hay không, Nhiếp Tiểu Sơn không còn biết được nữa.
Luồng khí tức màu đen đã hoàn toàn biến mất.
Nam nhân mắt đỏ nằm trên giường ngọc dưới lòng đất lại một lần nữa bừng tỉnh, biểu hiện tức giận, lập tức rời khỏi linh thất, không biết đi đâu.

“Hắn ta chết rồi?” Ninh Nhụy Nhụy nhìn luồng khí tức màu đen tiêu tán, không khỏi hỏi một câu.
Hạ Thiên hờ hững gật đầu: “Chết rồi, chính xác mà nói là biến mất.”
Ninh Nhụy Nhụy nhịn không được hỏi tiếp: “Hắn ta rốt cuộc là gì? Là người, là ma hay là thứ gì khác?”
“Quan tâm hắn ta là cái gì chứ. Dù sao hắn ta đã không còn nữa rồi.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, nói với Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, nàng tiến bộ rất nhanh, nhanh như vậy đã tìm ra được điểm mấu chốt bên trong, có thể điều khiển thứ đồ chơi này.”
Ninh Nhụy Nhụy bắt đầu có chút ngại ngùng: “Là do ngươi dạy tốt thôi.”
“Ừm, mặc dù nàng hơi ngu ngốc nhưng ai bảo chồng tương lai của nàng là người thông minh nhất thiên hạ chứ.” Hạ Thiên cũng rất tự đắc, tuyệt không khiêm tốn, mỉm cười nói: “Tuy nhiên, tiểu muội chân dài, tiến bộ của nàng vẫn chưa đủ. Nếu có thời gian, ta sẽ chậm rãi bổ túc cho nàng.”
“Thật sao?” Ninh Nhụy Nhụy có chút do dự: “Ngươi không phải thừa cơ chiếm tiện nghi của ta chứ?”
Hạ Thiên bất mãn trừng mắt với Ninh Nhụy Nhụy: “Tiểu muội chân dài, nàng lúc nào cũng nghi thần nghi quỷ. Đây là bệnh cần phải trị. Hơn nữa, ta là chồng tương lai của nàng, đó không phải gọi là chiếm tiện nghi.”
“Cái này về sau hãy nói.” Ninh Nhụy Nhụy cau mũi, không nói gì nữa.
Nhiếp Tiểu Lý nhẹ giọng nói: “Đến lúc đó, hai người gọi ta luôn nhé. Ta cảm thấy cũng cần phải tăng lên một chút.”
“Vợ tiếp viên hàng không, nàng yên tâm đi, sẽ không bỏ sót nàng đâu.” Hạ Thiên mỉm cười, vô cùng cao hứng.
Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt với Hạ Thiên, sau đó nói với Nhiếp Tiểu Lý: “Ngươi yên tâm đi, bây giờ ngươi hoàn toàn mới mẻ đối với hắn. Hắn chỉ ước gì ở bên cạnh ngươi hai mươi bốn tiếng, chỗ tốt gì cũng sẽ cho ngươi.”
“Tiểu muội chân dài, nàng lại ghen nữa rồi.” Hạ Thiên lại càng cao hứng.
Ninh Nhụy Nhụy không thèm để ý đến hắn.
Lúc này, vị Kim Ti tỷ tỷ có chút không vui nhìn Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy: “Này, các ngươi có phải hơi mất lịch sự hay không, các nguơi không để ý đến sự tồn tại của ta?”
“A, đúng rồi, ta còn cảm thấy kỳ lạ.” Ninh Nhụy Nhụy lấy lại tinh thần, nghi hoặc hỏi Hạ Thiên: “Hạ Thiên, tại sao ngươi lại đi chung với Kim Ti tỷ tỷ thế?”
“Ta không có đi chung với nàng ta.” Hạ Thiên nhếch miệng, lười biếng nói: “Ta phát hiện có người vẫn luôn đi theo nàng, từ đó tìm ra vật nhỏ này. Kết quả nàng ta cứ dính lấy ta. Nàng ta nói quen biết ngươi, ta mới không đánh nàng ta.”
Kim Ti tỷ tỷ khó chịu trừng mắt Hạ Thiên, kháng nghị nói: “Các ngươi nghe không, đây là tiếng người. Ta là hầu tử, lại là nữ, ngươi đánh ta chính là ngược đãi động vật, cộng thêm sỉ nhục nữ nhân.”
“Thôi đừng chém gió nữa, bộ mặc cái da khỉ thì là khỉ sao?” Hạ Thiên nhìn Kim Ti tỷ tỷ: “Nếu ngươi ngán làm người, ta có thể đánh ngươi thành khỉ, tiếng người cũng không cần nói.”
“Ngươi đừng làm loạn.” Kim Ti tỷ tỷ co lại sau lưng Ninh Nhụy Nhụy, cảnh giác nói.
Ninh Nhụy Nhụy nghe được ý bên trong lời nói của Hạ Thiên, nhẹ giọng hỏi: “Ý của ngươi là, nàng ấy thật ra là người, chẳng qua bị nhét vào bên trong cơ thể của khỉ?”
“Còn không phải sao?” Hạ Thiên nhếch miệng: “Chẳng lẽ do linh khí khôi phục, khỉ Hoàng Sơn trực tiếp tiến hóa, biết mở miệng nói tiếng người?”
Ninh Nhụy Nhụy quay lại nhìn Kim Ti tỷ tỷ. Nàng cũng cảm thấy nàng ta là người, chỉ là ai đã nhét nàng ta vào cơ thể của một con khỉ chứ?
Nhiếp Tiểu Lý hơi im lặng: “Các ngươi nói như thế lại càng không đáng tin cậy hơn việc khỉ tiến hóa thành người.”
“Nghe không đáng tin cậy nhưng thật ra lại có thể làm được.” Hạ Thiên giải thích: “Cho dù không phải tu tiên giả, dùng y thuật cũng có thể làm được. Nhưng để khỉ tiến hóa, quá trình chính giữa phải tốn đến mấy vạn năm.”
Ninh Nhụy Nhụy có chút không hiểu được: “Ta nhớ trước kia ngươi cũng đã từng biến người thành heo chó. ’
“Tiểu muội chân dài, nàng quả nhiên vẫn ngốc.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ngay cả cái này cũng nghĩ không ra sao?”
Ninh Nhụy Nhụy mỉm cười: “Cũng không phải là không rõ, chẳng qua lúc đó hình tượng quá rúng động, nhất thời không cách nào xóa đi ấn tượng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận