Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2775: Có khi tên tiểu tử kia chính là dị năng giả đó

Có sự cam kết của Hạ Thiên, âm Vô Vũ và Tề Bạch Vũ đều yên tâm hơn, bọn họ biết Hạ Thiên trước giờ sẽ không hứa suông, nếu đã nói thì nhất định sẽ làm bằng được.
Sau đó Hạ Thiên lại cho mỗi người mắc bệnh lạ của Huyền âm tộc một châm, giúp bọn hắn hồi phục sức khỏe.
Cùng lúc đó, trong làng nghỉ Tê Long Hồ đối diện, mặc dù Trần Đông Phong không chết, nhưng lại rơi vào trạng thái sống không bằng chết.
Đầu tiên là cơ thể xảy ra vấn đề lớn, bất kể là mỹ nữ hấp dẫn cỡ nào hắn đều không có cảm giác, thậm chí dùng thần dược Thiên Tranh liều lượng lớn thì nơi đó cũng không có phản ứng.
Đương nhiên, những tiểu đệ của hắn cũng như thế.
Trần Đông Phong vốn cho rằng câu nói để hắn biến thành thái giám của Hạ Thiên chỉ là thuận miệng mà nói, ai ngờ được lại trở thành thật, đúng là khó mà tưởng tượng nổi.
Với tư cách là một đại thiếu gia ăn chơi trác táng, hắn luôn tung hoành phong nguyệt trường không có kẻ địch, gần như không bao giờ thiếu nữ nhân, bây giờ lại biến thành đồ vô dụng, loại tương phản này mang đến tra tấn tâm linh làm cho hắn muốn chết luôn.
Không qua bao lâu, thù hận của hắn đối với Hạ Thiên đã vượt qua sự sợ hãi của hắn, dưới đáy lòng liên tục trào ra ý niệm muốn báo thù.
“Đông ca, việc này tuyệt đối không thế cứ để vậy! Từ khi nào mà ngươi lại gặp phải loại chuyện sỉ nhục như thế, không chơi chết tên oắt kia sau này làm sao lăn lộn, chắc chắn sẽ bị đám người kinh thành chê cười.” Nam nhân cơ bắp nhìn giống như tức giận cho Trần Đông Phong, thật ra hắn cũng gặp phải chuyện đó, lại không dám ra mặt, nên chỉ đành liên tục xúi giục Trần Đông Phong.
“Đúng đó, Đông thiếu, tên oát con đấy không phải chỉ có chút công phu thôi sao, đâu có cái gì tài giỏi.”
“Ngươi có nhiều tiền, tìm mấy tên cao thủ đi xử lý hắn là được.”
“Còn có nữ nhân kia nữa, phải bắt qua đây hung hăng làm chết nàng mới thôi.”
“……”
Những tên tiểu đệ kia kêu gào hết lên, nhưng vừa nãy lúc đối mặt với Hạ Thiên lại không có chút tác dụng nào.
“Được rồi, ngậm miệng lại hết cho ta.” Tâm trạng của Trần Đông Phong vô cùng nóng nảy, một phát đẩy bạn gái đang trườn trên người hắn, lạnh lùng nói: “Việc này đúng là không thể bỏ qua, nhưng cũng không được tùy tiện ra tay, phải biết rõ lai lịch của tiểu tử kia đã.”
“Chuyện này thì dễ.” Nam nhân cơ cắp lập tức nói: “Ta có người bạn ở cạnh thôn dân đó, mặc dù chỗ đó không cho phép người ngoài tới gần, cơ mà có thể mượn danh nghĩa tặng cơm đi vào đó thăm dò.”
“Được, việc này giao cho ngươi xử lý.” Trần Đông Phong thuận miệng dặn dò, sau đó lại nhớ tới công phu kinh người của Hạ Thiên, trong lòng hắn không khỏi run rẩy, “Với lại các ngươi nghĩ cách cho ta, càng độc ác càng tốt, nhất định phải để bổn thiếu gia xả cục tức này, nghe thấy chưa.”
“Rõ!” Đám tiểu đệ đồng loạt đáp ứng, sau đó liền trầm tư suy nghĩ.
Trần Đông Phong gọi tới một số điện thoại, không lâu sau bên kia nhấc máy lên, một giọng nói sảng khoái lại pha chút trêu tức vang lên: “Là Trần đại thiếu à, sao có thời gian liên lạc với anh trai này thế.”
“Ta nghe nói ngươi ước pháo với mấy cô tiếp viên hàng không cực phẩm, đang điên cuồng ở làng nghỉ mà, ngươi cũng không dẫn theo anh đây, đúng là không tốt nhé.”
Trong lòng Trần Đông Phong nghẹn một cỗ tà hỏa, không có cách nào ứng phó với người nọ giống bình thường, hắn trực tiếp đi vào vấn đề: “Hào ca, đừng nói nhảm nữa, ngươi cho ta mấy người qua đây, sau khi quay về kinh thành ta lập tức dẫn ngươi đi Thủy Dục Tiên Cư chơi ba ngày ba đêm.”
“Ồ, nghe có vẻ tâm trạng ngươi không tốt nhỉ.” Hào gia ở đầu bên kia cười lạnh, “Là đứa nào không có mắt đắc tội Trần đại thiếu vậy? Ngươi nói với anh đi, ta lập tức xử lý hắn.”
Trần Đông Phong đúng là không biết thân phận của Hạ Thiên, có điều hắn cũng có chút phán đoán của mình: “Không rõ hắn là ai, nhưng tên tiểu tử đó nghe tên của ba ta lại không có chút phản ứng gì, rất có thể là người của đại gia tộc nào đó tại kinh thành.”
Hào ca đầu bên kia cười hỏi: “Đại gia tộc ở kinh thành? Trịnh gia? Bạch gia? Kim gia? Đừng nói với ta là loại gia tộc đỉnh cấp như Triệu gia hoặc Tần gia thì được.”
“Hẳn là không phải.” Trần Đông Phong nở nụ cười lạnh trả lời: “Nếu như thật sự là người của Triệu gia hoặc Tần gia, vậy ta đã sớm chết rồi.”
Hào ca đầu bên kia cười khẩy, không khỏi trêu trọc nói: “Gần đây người giả mạo thiếu gia của đại gia tộc quá nhiều, nói không chừng chính là đồ lừa đảo.”
“Mặc kệ hắn có phải đồ lừa đảo hay không, tóm lại ta thấy hắn liền không vui, cần phải chơi chết hắn mới được.”
Trần Đông Phong vừa nghĩ tới sau này bản thân không thể bum ba la với nữ nhân, hận ý trong lòng hắn cuồn cuộn sóng dữ, “Có điều võ công của tên đó rất cao, cho nên ta muốn mượn Hào ca mấy người hữu dụng, trong đội săn giết của ngươi không phải có rất nhiều cao thủ sao?”
“Là người gì mà đỉnh chóp vậy, thế mà còn khiến ngươi nhớ thương đội săn giết của ta.”
Hào ca ở đầu bên kia thật sự có chút bất ngờ, hắn trịnh trọng nói: “Ngươi cũng biết mà, đội săn giết được chuyên môn xây dựng để đối phó với dị năng giả và tu tiên giả có thể xuất hiện, tuy ta là người phụ trách nhưng cũng không thể tự tiện sai sử.”
“Có khi tên tiểu tử kia chính là dị năng giả đấy.” Trần Đông Phong hồi tưởng lại cảnh tượng Hạ Thiên ra tay, hắn vô cùng chắc chắn nói: “Thủ đoạn hắn dùng có chút không giống võ công bình thường.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận