Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4219: Trái đất sắp xong rồi

“Thế nào? Sợ chúng ta hạ độc trong trà à?” Kiều Tiểu Kiều cười hỏi.
“Dĩ nhiên không phải rồi.” Lạc Khả Uy phủ nhận, tiện tay bưng tách trà lên nhưng vẫn không uống, bỗng nhiên cười nói: “Kiều tiểu thư, chi bằng chúng ta đánh cược với nhau nhỉ?”
Kiều Tiểu Kiều lắc đầu: “Ta xưa nay không có đánh cược.”
Lạc Khả Uy bị nghẹn, vô thức nhấp một ngụm trà để che giấu, sau đó nói tiếp: “Ta đánh cược, qua ba phút, ngươi sẽ nghị hòa với chúng ta.”
“Thật sao?” Kiều Tiểu Kiều cũng không khách sáo, lấy điện thoại ra, hẹn ba phút báo thức: “Vậy chúng ta vừa uống trà vừa chờ xem.”
Trong lòng Lạc Khả Uy không khỏi trầm xuống, lại dâng lên một cảm giác bất lực. Nữ nhân trước mắt quả thật rất khó chơi. Mặc kệ hắn ta ra chiêu gì, cũng giống như đánh vào bông gòn, hoàn toàn không thể dự đoán.
Thời gian trôi qua từng phút một, đồng hồ báo thức vang lên.
“Hình như không có chuyện gì phát sinh.” Kiều Tiểu Kiều để đồng hồ báo thức xong, vui vẻ nói.
Lúc này, Lục Ngạc một lần nữa gõ cửa bước vào, biểu hiện muốn nói rồi lại thôi.
“Ha ha, hình như có chuyện xảy ra rồi đó.” Lạc Khả Uy đắc ý nói với Kiều Tiểu Kiều: “Có cần chúng ta tránh mặt không?”
Kiều Tiểu Kiều nói với Lạc Khả Uy: “Không sao, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng đi.”
Lục Ngạc báo cáo chi tiết: “Người không rõ lai lịch lẻn vào cao ốc vừa nãy đã thoát khỏi khống chế, còn đả thương hai thành viên Thiên Đạo Tổ, đang chạy đến chỗ này.”
“Ngươi cứ gọi Thiết Kim Cương đến ngăn hắn ta là được rồi.” Kiều Tiểu Kiều lạnh lùng nói. “Chỉ sợ không được.” Lục Ngạc lắc đầu, giải thích: “Người này bôi kịch độc trên người. Cho dù đứng cách hắn ta ba mét cũng sẽ bị ảnh hưởng. Đã có bảy tám bảo an ngã xuống, còn có mười mấy nhân viên đến xem náo nhiệt cũng bị dính độc luôn.”
Kiều Tiểu Kiều hỏi: ‘Người trúng độc có triệu chứng gì?”
Lục Ngạc đáp: “Toàn thân chuyển sang màu xanh, làn da kết xuất vụn sắt, sau đó hóa thành khói đen, máu biến thành màu xanh sẫm, tính ăn mòn rất mạnh, hơn nữa giống như não bị đốt.”
“Não bị đốt?” Kiều Tiểu Kiều không khỏi sửng sốt.
“Xét theo ý nghĩa vật lý chính là não bị đốt.” Lục Ngạc đáp: “Trúng loại độc này xong, não sẽ tự bốc cháy.”
“Ồ, ta dường như đã nghe qua loại độc này.” Lạc Khả Uy hoảng hốt, ngưng trọng nói: ‘Đây chính là hắc huyết vu độc đã từng lưu truyền ở Tây u thời Trung cổ, được gọi là Hơi thở của Satan.”
Kiều Tiểu Kiều đưa mắt nhìn Lạc Khả Uy và Doris, trên cơ bản có thể kết luận, vị khách không mời mà đến kia nhất định có quan hệ với hai người này.
“Kiều tiểu thư, có cần ta hỗ trợ không?” Lạc Khả Uy cười nhạt, vô cùng tự tin: “Hạ Thiên không có ở đây, các ngươi muốn chế phục loại người như vậy xác thực rất khó. Tuy nhiên, ta vừa lúc cũng là bác sĩ, hơn nữa còn sinh trưởng trong thế gia ngành y, đối với các loại độc trên thế giới cũng có nghiên cứu.”
Kiều Tiểu Kiều cũng không sợ hãi, thản nhiên dặn dò Lục Ngạc: “Vậy đừng hạn chế hắn ta, cứ để hắn ta lên đây. Hắn ta không phải muốn gặp ta sao, vậy thì gặp thôi.”
“Kiều tổng, nhưng trên người hắn ta có kịch độc.” Lục Ngạc có chút lo lắng nói.
Kiều Tiểu Kiều mỉm cười: “Yên tâm đi, hắn ta không đả thương được ta đâu.”
“Ta biết rồi.” Lục Ngạc gật đầu, lập tức lui ra ngoài sắp xếp, rút lui toàn bộ bảo an chặn đường, đồng thời dặn dò những nhân viên trong cao ốc ở tại khu vực làm việc, không được đi thang máy.
Lạc Khả Uy nói tiếp: “Kiều tiểu thư, ngươi đừng xem thường người kia. Hơi thở của Satan nghe nói là kịch độc từ địa ngục truyền lên. Sau khi dính vào người, nhất định sẽ phải chết. Ngươi nên cẩn thận thì hơn, giao hắn ta cho ta xử lý.”
“Không cần.” Kiều Tiểu Kiều biết tâm tư của Lạc Khả Uy là gì: “Chỉ chút chuyện nhỏ này, tiện tay là có thể xử lý, không cần phải hỗ trợ.”
“Ừ, cứ to mồm đi.” Doris không khỏ cười nhạo: “Hơi thở của Santa đã từng độc chết mấy chục triệu người. Tuy nói bây giờ độc tính đã yếu đi rất nhiều, nhưng không phải ai cũng có thể giải quyết.”
Kiều Tiểu Kiều cười nói: “Vậy thì các ngươi cứ đứng đó nhìn đi.”
Một lát sau, cửa phòng bị phá tan. Một bóng người bốc lên khói đen vọt vào.
“Ai? Ai là Tổng giám đốc tập đoàn Thần Y?”
Người này vốn mặc một bộ âu phục màu trắng, tác phong vô cùng thân sĩ, nhưng bây giờ toàn thân trên dưới đều bốc lửa, khói đen cuồn cuộn, cực kỳ âm trầm, kinh khủng.
“Là ta.” Kiều Tiểu Kiều thản nhiên đáp: “Tổng giám đốc tập đoàn Thần Y Kiều Tiểu Kiều.”
“Ngươi là Kiều Tiểu Kiều?” Người đến sửng sốt, sau đó vui mừng quá đỗi: “Vậy thì tốt quá. Tìm được ngươi là được rồi.”
Kiều Tiểu Kiều hỏi: “Xin hỏi ngươi là ai? Tìm ta có chuyện gì?”
“Ta tìm ngươi…” Người đến vừa định lên tiếng, cơ thể đột nhiên cứng lại, chậm chạp nói: “Ta tìm ngươi làm gì? A, đầu của ta sắp bị đốt cháy rồi, rất nhiều chuyện không nhớ được.”
Kiều Tiểu Kiều bỗng nhiên từ trong túi lấy ra hai tấm bùa, rót vào một tia linh khí rồi ném ra ngoài.
Hai tấm bùa dán vào trán của người đến. Hắn ta rốt cuộc bình tĩnh lại, thở hổn hển, sau đó mắt sáng lên: “Ta nhớ ra rồi. Ta đến là để tìm Hạ Thiên. Hắn đâu rồi, mau bảo hắn ra gặp ta.”
“Hạ Thiên không có ở đây.” Kiều Tiểu Kiều cau mày: “Ngươi có gì thì cứ nói với ta.”
“Xong rồi.” Người đến ôm đầu khóc lên: “Trái đất sắp xong rồi. Tiên Vân đại lục sắp xong rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận