Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1957. Những người vợ kia?

“Này, đây là hoạt động tập thể, ta không thể một mình đi chỗ khác, nếu không thì ngươi đi một mình, không thì ngươi ở đây với ta!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, mặc dù tổ chức tình nguyện bên này không có nói như vậy, nhưng đối với loại hoạt động như thế, nàng vẫn hiểu rất rõ, bởi vì cái gọi là chưa trải qua tai nạn thì chưa biết sợ, không thể có đãi ngộ khác nhau.
“Tiểu muội chân dài, vậy để cho bọn hắn đều tới khách sạn phía trước ngủ là được.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Vị tiên sinh này, chúng ta không có nhiều kinh phí như vậy... Ngại quá, Ninh tiểu thư, bạn trai của cô xưng hô như thế nào?” Nam nhân khôi ngô lúc trước lại nói.
Nhưng lần này, hắn không chờ Ninh Nhụy Nhụy trả lời, lập tức lại nói tiếp: “Ngại quá, ta hẳn nên giới thiệu về ta một chút đầu tiên, ta tên là Vương Siêu, là hội trưởng hiệp hội tình nguyện Phượng Hoàng, lần này hoạt động tình nguyện của chúng ta, ta phụ trách hoạt động của tổ chức, cho nên, Ninh tiểu thư và bạn trai của cô có nhu cầu đặc biệt gì, có thể đề cập với ta, ta sẽ tận lực giải quyết cho các ngươi, nhưng, giới hạn trong năng lực, có vài cái ta chỉ sợ cũng không cách nào giải quyết, còn xin hai vị thứ lỗi.”
“Ta là Hạ Thiên, hạ trong xuân hạ thu đông, thiên trong đệ nhất thiên hạ, Tiểu muội chân dài nhà ta có nhu cầu gì nói với ta là được, ta đều có thể giải quyết.” Hạ Thiên lười biếng nói tiếp: “Bây giờ, ta không muốn để cho Tiểu muội chân dài ngủ cái khách sạn tồi tàn này, cho nên ta muốn dẫn nàng đi ngủ ở chỗ phía trước, các ngươi thích ngủ ở đây thì ngủ ở đây, không thích ngủ ở đây, cũng có thể đi theo ta.”
Đối với cái tên Hạ Thiên ấy, mười mấy người đứng ở nơi đây đều không phản ứng gì, rõ ràng bọn hắn đều chưa nghe qua, nhưng đám người lại dùng ánh mắt tương đối quái dị nhìn Hạ Thiên, đó là lời lẽ gì vậy? Ai sẽ thích ngủ ở loại khách sạn không tốt này, chẳng phải không có cách nào sao?
“Chào anh, Hạ tiên sinh, tấm lòng yêu thương bạn gái của anh, ta có thể hiểu được, nhưng chúng ta là thành viên tổ chức tình nguyện, kinh phí cơ bản của chúng đều đến từ những người khác quyên tặng, chúng ta không thể tùy tiện phung phí tiền của bọn hắn, chỉ có thể dùng tiền ở nơi nên dùng, nếu như chúng ta ở khách sạn phía trước này, sợ rằng tất cả kinh phí của chúng ta, sẽ xài hết trong đêm nay, căn bản là không giúp được những đứa trẻ cần giúp đỡ.” Vương Siêu rất khách khí giải thích với Hạ Thiên.
Thật sự hắn có thể hiểu được Hạ Thiên, có bạn gái như Ninh Nhụy Nhụy, khẳng định muốn nâng thành bảo bối, đến nỗi trên mạng những thông tin liên quan tới việc nàng ấy có bạn gái, không phải hắn không có nhìn thấy, nhưng, mắt thấy mới là thật.
“Ồ, hiệp hội tình nguyện của các ngươi thật quá nghèo.” Hạ Thiên rất tùy ý: “Tuy nhiên khách sạn Tiểu muội chân dài nhà ta ở các ngươi không cần bỏ ra, chúng ta có tiền.”
“Này, ngươi tiền nhiều như vậy, vậy ngươi đưa tiền cho tất cả mọi người, đừng làm càn ở chỗ này nữa!” Cuối cùng, Ninh Nhụy Nhụy không thể nhịn được nữa, xem ra gia hỏa ấy nhất định muốn nàng ở khách sạn tốt ở phía trước, mà nàng cũng không thể rời khỏi đám người của tổ chức tình nguyện này, biện pháp duy nhất, chính là đưa tiền cho bọn hắn, làm cho tất cả mọi người đều đi tới chỗ phía trước.
“Tiểu muội chân dài nàng nói như vậy thì làm như vậy đi.” Đối với chuyện đấy, Hạ Thiên sao cũng được, ngược lại hắn không thiếu tiền.
Hắn quét đám người Vương Siêu, la một câu: “Này, các ngươi đều đi đến ở chỗ phía trước, ta đưa tiền là được, không cần bỏ ra kinh phí gì của các ngươi.”
“A, quá tốt rồi!” Thiếu nữ có khuôn mặt dễ thương kia có chút hưng phấn, mà những người khác nhìn qua cũng rất cao hứng, dù sao, nói cho cùng, ai không muốn ở chỗ thoải mái?
“Chuyện này, có phải không tốt lắm hay không?” Vương Siêu lại có chút lo nghĩ: “Nếu bị truyền đi, có thể sẽ bị người ta nghĩ lầm chúng ta cầm tiền quyên tặng người khác tiêu phung phí.”
Vương Siêu dừng một chút, lại nói: “Mặc dù là Hạ tiên sinh tự mình xuất tiền, nhưng chúng ta muốn đi trợ giúp trẻ em vùng núi, không phải vì hưởng thụ của mình, e rằng...”
“Có phải đầu óc của ngươi có bệnh hay không? Chúng ta không thể một bên hưởng thụ vừa trợ giúp người khác sao?” Hạ Thiên tức giận nói: “Những người vợ kia của ta cũng thường xuyên đi khắp nơi giúp cái này giúp cái kia, các nàng cũng đều sống rất tốt.”
Những người vợ kia?
Vẻ mặt của mọi người có chút kỳ lạ, nhất thời đều cho là mình nghe lầm.
Ninh Nhụy Nhụy nhịn không được hung ác trợn mắt nhìn hắn, sau đó ghé vào bên tai hắn: “Biến thái chết tiệt, đừng tiếp tục nói chuyện những người vợ khác của ngươi trước mặt người khác!”
Không đợi Hạ Thiên nói chuyện, nàng lại nhìn Vương Siêu, mở miệng nói: “Vương hội trưởng, ta xem mọi người vẫn nên đi qua ở cùng nhau, bạn trai ta có chút ép buộc, nếu ta không đi qua ở, hắn sẽ quậy một buổi tối, mặt khác, thật ra hắn nói cũng không có sai, chúng ta muốn đi trợ giúp người khác, nhưng trợ giúp người khác không có nghĩa là chính chúng ta phải chịu khổ, mỗi người chúng ta đi giúp đỡ người khác lại biến thành mình tự chịu khổ, vậy sau này người có lòng tốt nguyện ý đi giúp người khác, chỉ sợ sẽ càng ngày càng ít.”
“Ninh tiểu thư, ngươi nói đạo lý ấy ta vẫn hiểu, thật ra không có sai, chính là nếu thật sự truyền đi, ta sợ sẽ ảnh hưởng không tốt đối với ngươi còn có mọi người.” Vương Siêu có hơi bất đắc dĩ.
Hơi chần chờ một chút, cuối cùng Vương Siêu quyết định: “Được rồi, vậy chúng ta vẫn nên đi qua đi, trước tiên ta sẽ trả lại căn phòng này.”
“Hội trưởng, căn phòng ấy không có cách nào trả ạ?” Thiếu nữ có gương mặt nhỏ nhắn lại mở miệng nói.
“Ta đi nói chuyện với bọn hắn.” Vương Siêu vừa nói vừa quay người đi đến quầy lễ tân của khách sạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận