Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3619: Bởi vì hắn là chồng của ta

Lam Y Nhân nhướng mày. Nàng là người có bệnh thích sạch sẽ, ghét nhất những người không liên quan tiến vào phòng ngủ của mình, cho dù chỉ là phòng khách sạn.
“Ai cũng không được lộn xộn.” Lam Y Nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm những người kia, khí thế trong nháy mắt phát ra: “Các ngươi dám tiến vào phòng ngủ của ta, có tin ta đánh gãy chân các ngươi, móc mắt các ngươi hay không?”
Nam nhân mày rậm vốn muốn nói cứng thêm hai câu, kết quả đụng vào ánh mắt lạnh lẽo của Lam Y Nhân, toàn thân không khỏi phát lạnh, lập tức không còn dũng khí.
“Hừ, hắn ta nhất định đang núp trong phòng ngủ.” Nữ nhân trang điểm đậm hỏa khí bốc lên đầu, tiến thẳng đến phòng ngủ: “Ngươi không cho ta kiểm, ta lại càng muốn đi kiểm.”
Bốp.
Lam Y Nhân một bàn tay quạt đến, một chút cũng không lưu tình.
“Ngươi đánh ta? Con mẹ nó, ngươi dám đánh ta.” Nữ nhân trang điểm đậm ngẩn ra, tiếp theo ôm cái mặt sưng vù, ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin: “Ngươi có biết ta là ai không? Một tiểu tam như ngươi bị ta bắt gian ở đây còn dám ra tay đánh ta?”
“Miệng mồm sạch sẽ chút.” Lam Y Nhân lạnh lùng nói: “Ta hoàn toàn chẳng biết ngươi là ai, cũng chẳng biết chồng của ngươi là ai. Ta bất kể người nào phái các ngươi đến đây, tóm lại, bây giờ các ngươi cút hết ra ngoài cho ta. Sự kiên nhẫn của ta có giới hạn.”
Gương mặt nữ nhân trang điểm đậm hiện lên sự khinh thường: “Hừ, người của ta tận mắt nhìn thấy hắn ta và tiểu tam người trước người sau tiến vào khách sạn này, hơn nữa còn tiến vào căn phòng này. Nếu ngươi không phải tiểu tam thì là ai?”
“Ngay cả người còn chưa biết rõ, đã dám đến bắt gian. Đầu của ngươi chứa toàn là nước sao?” Lông mày Lam Y Nhân cau lại: “Hôm nay ta mới đến thành phố Thiên Hải, khách sạn là do cấp dưới ta đặt, chồng của ngươi, tiểu tam gì đó chẳng có liên quan gì đến ta. Ta cũng chẳng có hứng thú muốn biết.”
“Hừ, ngươi cứ tiếp tục làm bộ đi.” Nữ nhân trang điểm đậm hiển nhiên không tin Lam Y Nhân: “Ngươi không phải là tiểu tam của chồng ta, tại sao ngươi không dám để chúng ta khám xét phòng ngủ?”
“Đúng, không phải ngươi thì còn là ai?”
“Đúng vậy, đã là hồ ly tinh mà còn lẽ thẳng khí hùng như thế.”
“Quả thật mặt mũi cũng không cần.”
“…”
Nữ nhân trang điểm đậm cùng với đám người đi theo mồm năm miệng mười trách móc.
Lúc này, quản lý thật sự của khách sạn và bảo an chạy đến: “Lam tiểu thư, xảy ra chuyện gì thế?”
“Đám người này vô duyên vô cớ phá cửa phòng của ta, còn xông vào phòng của ta, uy hiếp đến sự an toàn cá nhân của ta.” Lam Y Nhân nói: “Ta hy vọng khách sạn các người cho ta một câu trả lời hài lòng.”
Quản lý khách sạn nghe xong, vội quay sang nhìn nữ nhân trang điểm đậm, còn chưa kịp lên tiếng đã bị nữ nhân kia đoạt trước.
“Ngươi là quản lý khách sạn đúng không? Ngươi đến thật đúng lúc.” Nữ nhân trang điểm đậm nhìn thấy quản lý, tuyệt không hoảng, ngược lại còn ỷ vào không sợ: “Nữ nhân kia dụ dỗ chồng của ta, ta muốn các ngươi lột sạch ả ta ném ra ngoài, ta muốn ả ta xấu hổ đến chết.”
Quản lý khách sạn còn tưởng rằng mình nghe nhầm: “Vị tiểu thư này, thật xin lỗi, mấy yêu cầu vô lý đó, thứ cho ta không thể làm theo.”
Bốp.
Nữ nhân trang điểm đậm vung tay tát tới: “Con mẹ nó, ngươi biết ta là ai không? Chú họ Chu công tử của ta là cổ đông lớn của khách sạn các ngươi. Ngươi dám đắc tội ta, ngày mai ta cho người đến thu thập ngươi.”
“Chu, Chu công tử?” Sắc mặt quản lý khách sạn trắng bệch, trán đổ mồ hôi lạnh, lập tức thay đổi lập trường: “Lam tiểu thư, thật ngại quá, ngươi vi phạm chuẩn tác quy phạm của khách sạn chúng ta, cho nên khách sạn chúng ta dựa theo điều lệ hiện hữu, đành phải mời ngươi chuyển ra ngoài.”
“Ban đầu, ta còn tưởng an ninh khách sạn Vân Đoan bảy sao này rất tốt.” Lam Y Nhân lắc đầu, có chút tiếc nuối: “Bây giờ xem ra cũng chẳng có gì. An toàn và riêng tư của khách đều chỉ là thùng rỗng kêu to, đúng là khiến người ta cười đến rụng răng.”
Nữ nhân trang điểm đậm giận tím mặt, mắng to Lam Y Nhân: “Ngươi làm bộ cái gì? Bây giờ, ngươi lập tức vào phòng ngủ lôi cẩu nam nhân kia ra cho ta. Để ta xem ai dám cản ta.”
Đám nam nữ nữ nhân trang điểm đậm dẫn đến rốt cuộc có được dũng khí, cả đám vọt vào phòng ngủ.
Lam Y Nhân cũng không ngăn cản, bởi vì nàng đã hạ quyết tâm không ở đây nữa.
“A, a, a.”
Không bao lâu sau, chỉ nghe mấy tiếng kêu thảm, một số bóng người bay thẳng ra ngoài, đập mạnh xuống đất, không ngừng nôn mửa.
“Bên trong có…” Một người trong đó nói được ba chữ đã ụa ra nước chua.
Một người khác nói tiếp: “Có một nam nhân.”
“Giỏi, tên chó ngươi còn dám hoàn thủ?” Nữ nhân trang điểm đậm thoáng nhìn, đúng là có nam nhân trong phòng ngủ, lập tức trừng Lam Y Nhân: “Bây giờ ta vào bắt hắn ta ra, xem ngươi còn chống chế như thế nào.”
Lam Y Nhân càng cau mày chặt hơn. Tại sao phòng của nàng lại có nam nhân?
“A.” Nữ nhân trang điểm đậm rất nhanh cũng bay ra ngoài, như con heo mập bị trượt chân, lăn lông lốc vài vòng mới dừng lại.
Tiếp theo, một nam nhân trẻ tuổi ngáp dài từ trong phòng bước ra: “Các ngươi là đám ngu ngốc nào từ đâu xuất hiện vậy? Tại sao lại quấy rầy giấc ngủ của ta?”
Nữ nhân trang điểm đậm nhìn thấy nam nhân này, không khỏi mở to mắt: “Ngươi không phải chồng của ta, ngươi là ai?”
“Ngươi nghĩ hay thật.” Nam nhân trẻ tuổi kia nhếch miệng: “Ta đẹp trai như thế, còn ngươi xấu như thế, ngươi còn muốn chiệm tiện nghi của ta.”
Lam Y Nhân nhìn thấy nam nhân trẻ tuổi kia, mặc dù có chút ngoài ý muốn nhưng cũng không giật mình. Bởi vì nam nhân này có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào trong phòng ngủ của nàng, nàng tuyệt không cảm thấy kỳ quái.
“Hắn dĩ nhiên không phải chồng ngươi rồi, bởi vì hắn là chồng của ta mà.” Lam Y Nhân đến gần ôm lấy nam nhân kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận