Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4076: Ngươi nói những thứ này liên quan gì đến ta

“Sao?”
Tinh thần Hạ Thiên về lại cơ thể, ánh mắt tràn ngập nghi ngờ.
Thanh cự kiếm đột nhiên xuất hiện đã thanh trừ sạch sẽ toàn bộ ma chủng trong người hắn.
“Ngươi thế nào rồi?”
Cung chủ Thiên Cung thấy Hạ Thiên thổ huyết, không khỏi giật mình nhưng nàng cũng không lớn tiếng kêu lên sợ hãi, tránh làm nhiễu loạn tâm tư của những nữ nhân khác.
“Có chút thú vị.”
Hạ Thiên lau vết máu ngoài miệng, cười nói: “Có chút môn đạo. Lại lần nữa.”
Thiên Sát Ma Chủ ngồi dưới đất hơi nhếch miệng. Hình ảnh Hạ Thiên thổ huyết, ngoại trừ cung chủ Thiên Cung chỉ có hắn ta là nhìn thấy.
“Xảy ra chuyện gì rồi?”
Triệu Vũ Cơ nhạy bén phát hiện chỗ không ổn, nhưng bởi vì có đài sen cản trở, nàng không nhìn thấy rõ chuyện xảy ra bên trong.
“Vợ đại yêu tinh, nàng không cần lo lắng. Ta có thể xảy ra chuyện gì chứ.” Hạ Thiên khinh thường, thuận miệng trả lời.
Triệu Vũ Cơ cảm thấy yên tâm hơn một chút.
“Vậy thì lại lần nữa, đừng để chậm trễ.” Cung chủ Thiên Cung không nói thêm câu nào, tay bấm ấn quyết điểm vào mi tâm Hạ Thiên.
Nháy mắt sau đó, Hạ Thiên phát hiện mình xuất hiện bên trong căn phòng màu trắng kia lần nữa.
Lần này, Hạ Thiên cũng không hoảng hốt, tuyệt không xao động, bắt đầu một lần thăm dò mới.
Nếu chung quanh đã không được, đi lên cũng không được, vậy chỉ có một khả năng.
Đi xuống.
Hạ Thiên bỗng nhiên đằng không bay lên, bốn vách tường cũng đồng thời lên cao.
Tiếp theo, hắn ngưng tụ tất cả sức mạnh, giống như một quả đạn pháo, hung hăng đánh xuống mặt đất.
Vù.
Hạ Thiên mở mắt thật mạnh, lại bay ra bên ngoài.
“Lần nữa.”
Lần này Hạ Thiên càng thêm tỉnh táo, giữa ngón tay sáng lên Định Hải Thần Châm, trước tiến hành ở góc dưới bên trái gian phòng, giao điểm giữa hai mặt vách tường và mặt đất, nhẹ nhàng đâm vào, sau đó rót một tia băng hỏa linh khí vào.
Ba góc tường còn lại cũng giống như vậy.
Tiếp theo, dọc theo ranh giới nơi hai bức tường gặp nhau, cứ hai mét đâm vào một chút, rót vào một tia băng hỏa linh khí.
Làm như vậy nguyên lý cũng rất đơn giản. Hạ Thiên không xem gian phòng là vật chết mà là xem một người sống.
Một người bệnh.
Hắn không thông thạo phá giải trận pháp nhưng chữa bệnh thì lại là sở trường của hắn.
Đầu tiên chính là dùng ngân châm tìm ra bệnh căn, sau đó dùng băng hỏa linh khí gom tất cả bệnh căn lại cùng một chỗ, cuối cùng dùng Nghịch Thiên Bát Châm để trừ bỏ.
“Bệnh nhân” trước mắt, cấu tạo cơ thể khá kỳ quái. Cho nên, muốn tìm kiếm và gom bệnh căn cùng một chỗ phải cần chút thời gian.
Hơn nữa, tính tình bệnh nhân cũng không được tốt lắm, lúc nào cũng có thể đuổi hắn đi.
Hạ Thiên vừa châm xong một chỗ, hắn lại bị một cự lực bài xích ra ngoài.
“Lại lần nữa.”
“…”
“Lại lần nữa.”
Thử qua mấy lần, thời gian Hạ Thiên tiến vào càng lúc càng ngắn, nhưng hắn càng lúc càng tự tin, tốc độ đâm châm cũng càng nhanh.
Chỉ khi nào càng đến gần điểm mấu chốt, tiên quan mới bài xích mãnh liệt như vậy.
“Lần này nhất định có thể.”
….
Tiểu Tiên Giới, Thiên Ngoại Thiên.
Sau khi nhận được tin của Triệu Vũ Cơ, Dạ Ngọc Mị lập tức phân phó đám người Ngô Bách Chương, Tiêu Diễm Diễm ở mấy tầng động thiên khác chuẩn bị tiếp thu người truyền tống từ Cực Tiên mộ ra, đồng thời dặn dò bọn họ canh giữ chặt chẽ, không được xuất hiện lỗ hổng.
Dặn dò xong, nàng quay người đến Tứ Tượng Trận.
Thanh Thủy Thần đã bị ép khô kiếp lực vẫn bị nhốt bên trong.
Trước đó việc vặt quá nhiều, nhất thời chưa biết xử trí nàng ta như thế nào. Bây giờ cẩn thận suy nghĩ lại, giữ lại cũng không có tác dụng, chi bằng giết chết cho rồi.
“Ta đã cho các ngươi hết tất cả, chỉ cần mạng sống mà thôi.”
Thanh Thủy Thần thấy Dạ Ngọc Mị tiến vào, nhạy bén cảm nhận được chỗ không ổn, lập tức nói: “Ta đã không còn kiếp lực, cũng không ngưng tụ được kiếp lực ở cái nơi không có tiên khí này, đối với các ngươi cũng không tạo thành uy hiếp.”
“Dù sao ngươi cũng là Độ Kiếp Kỳ.” Dạ Ngọc Mị cũng không che giấu, trực tiếp thừa nhận: “Để tránh chuyện ngoài ý muốn nổi lên, phương pháp an toàn nhất chính là giết ngươi.”
Ánh mắt Thanh Thủy Thần hiện lên sự sợ hãi: “Ta khổ tu gần ngàn năm, trải qua vô số gian nan hiểm trở, lại hao tổn hơn phân nửa tích lũy của tông môn mới tu được đến Độ Kiếp Kỳ. Ta không muốn chết, cũng không thể chết.”
“Ngươi nói những thứ này liên quan gì đến ta.” Dạ Ngọc Mị cũng không sinh ra bất kỳ đồng tình nào, lạnh nhạt nói: “Chúng ta đang sống tốt ở đây, ba thần tướng các ngươi tự dưng đánh giết đến. Nếu không phải chúng ta ứng đối kịp thời, nhanh chóng giết chết hoặc chế trụ các ngươi, chỉ sợ bây giờ tro cốt của chúng ta đã lạnh. Muốn ta thả ngươi, dựa vào cái gì?”
“Chúng ta chẳng qua cũng chỉ là phụng mệnh làm việc.” Thanh Thủy Thần cau mày, do dự nói: “Thần Quân ở phía sau, chúng ta cũng không còn cách nào.”
“Được, bây giờ chúng ta nói đến chuyện Thần Quân.” Dạ Ngọc Mị nói: “Nếu ngươi giúp ta đối phó Thần Quân, có lẽ ta sẽ tha cho ngươi một mạng.”
Gương mặt Thanh Thủy Thần lộ ra vẻ hoảng sợ: “Không ai có thể thắng được Võ La Thần Quân. Các ngươi nên thừa dịp này mà chạy trốn đi.”
“Rốt cuộc Võ La Thần Quân là hạng người như thế nào?”
Dạ Ngọc Mị không thèm để ý đến lời nói nhảm, tiếp tục nói: “Ta muốn biết tất cả những gì liên quan đến hắn ta. Ngươi có thể lựa chọn không nói, nhưng ta cho ngươi ba phút, không nói thì sẽ chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận