Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2774: Có bệnh thì trị

“Vợ Tiêm Tiêm, chúng ta đi thôi, về ngủ nhé.” Hạ Thiên vô cùng tự nhiên ôm lấy thắt lưng của Bạch Tiêm Tiêm, hắn cười hì hì nói.
Bạch Tiêm Tiêm ngây ngốc, sau đó nàng hỏi Hạ Thiên: “Ngươi vừa nói đi về làm gì?”
“Ồ, là về ăn cơm.” Hạ Thiên biểu cảm chính trực nói, “Không phải đến giờ cơm rồi sao.”
Bạch Tiêm Tiêm biết Hạ Thiên đang nói nhăng nói quậy, có điều nàng cũng không tiếp tục truy hỏi nữa, chỉ thu dụng cụ câu cá lại rồi theo Hạ Thiên quay về trong thôn.
Âm Vô Vũ đúng là đã bảo người chuẩn bị cơm canh phong phú, sau khi chờ Hạ Thiên và Bạch Tiêm Tiêm quay về liền trực tiếp bắt đầu ăn.
Cơm không có món gì ngon, người trên đảo Sương Nguyệt bị ngăn cách khỏi thế gian rất lâu, vẫn là quy tắc ăn không nói, ngủ không nói một câu nào, cho nên có rất nhiều lời muốn hỏi Hạ Thiên nhưng lại không có ai lên tiếng, chỉ trầm mặc dùng xong bữa cơm.
Quả nhiên, lúc ăn đồ ngọt sau ăn, âm Vô Vũ nhìn về phía Hạ Thiên, vẻ mặt thành kính nói: “Hạ tộc trưởng, có vài việc muốn bàn bạc với ngươi một lát, không biết có thể bớt chút thời gian nói chuyện không?”
Hạ Thiên dáng vẻ lười biếng như cũ: “Các ngươi muốn bàn bạc cái gì?”
“Đương nhiên là vấn đề liên quan đến sắp xếp của Huyền âm tộc.” âm Vô Vũ có chút quở trách nhìn Hạ Thiên, “Bây giờ ngươi mới là tộc trưởng của Huyền âm tộc, một chút để ý cũng không có, đúng là không làm tròn trách nhiệm.”
Hạ Thiên bĩu môi nói: “Ta vốn không có hứng thú với ngôi vị tộc trưởng này, là ngươi cứng rắn ép lên đầu ta.”
“Bất kể ban đầu chức tộc trưởng này vì sao truyền cho ngươi, tóm lại ngươi đã gật đầu đồng ý rồi.” âm Vô Vũ cũng biết bản thân lúc đó nóng lòng muốn thoát thân, cho nên mới giao chức tộc trưởng cho Hạ Thiên, nếu không phải có Y Tiểu Âm ở đó, thì Hạ Thiên chắc chắn sẽ không tiếp nhận, “Nếu đã đáp ứng thì đương nhiên phải làm việc vì Huyền âm tộc, ngươi nói có đúng không.”
“Ngươi muốn nói gì cứ nói thẳng ra, đừng vòng vo tam quốc.” Hạ Thiên bĩu môi, “Ta không thích lãng phí thời gian vào những việc này.”
“Được, vậy ta nói thẳng.” âm Vô Vũ hiểu rõ tính cách của Hạ Thiên, thế là cũng không nhùng nhằng nữa, “Ngươi biết Huyền âm tộc chúng ta vì sinh sống mấy nghìn năm trên đảo Sương Nguyệt, cho nên cấu tạo thân thể hoàn toàn không giống người bình thường.”
“Chúng ta càng quen sinh sống ở nơi có linh khí dồi dào, trước đó ở đảo Sương Nguyệt còn chưa cảm giác được tình hình, nhưng ở chỗ này trong thời gian ngắn đã có mấy trăm tộc nhân dính phải chứng bệnh kỳ lạ không hợp thủy thổ.”
“Đơn giản thôi, có bệnh thì trị.” Hạ Thiên không quan tâm tới vấn đề này, “Các ngươi chính là nội âm y môn, người am hiểu y thuật hẳn là không ít nhỉ.”
Sau đó hắn tiện tay chỉ Tề Bạch Lâu: “Trước đó hắn còn có mấy nhân cách là lão môn chủ của âm Y Môn, mặc dù người nhân cách đó bị ta diệt trừ, nhưng y thuật có lẽ vẫn còn.”
Tề Bạch Lâu mỉm cười đắng chát, hắn lắc đầu nói: “Tộc trưởng, ngươi đánh giá cao ta rồi.”
Không hợp thủy thổ thật ra là chuyện nhỏ, mấu chốt chính là bọn họ không thể thích hứng hoàn cảnh có linh khí mỏng manh, giống như cá ở trong nước có thể tự do hô hấp, nhưng một khi vào bờ là sẽ tắc thở mà chết.
“Hơn nữa Huyền âm tộc đều là tu tiên giả, không hòa hợp được với cuộc sống của người thường, thời gian dài ở cùng nhau chỉ sợ sẽ xảy ra vấn đề lớn.”
“Việc này cũng không phải vấn đề lớn gì.” Hạ Thiên cũng đã sớm suy nghĩ về vấn đề này rồi, hắn không tính giấu diếm bọn họ: “Ta biết có một nơi linh khí dồi dào, hơn nữa cách ra thế giới của người bình thường, chờ qua khoảng thời gian này ta sẽ dẫn các ngươi qua đó.”
Âm Vô Vũ và Tề Bạch Lâu không khỏi hai mắt nhìn nhau, rõ ràng đoán được chỗ Hạ Thiên vừa nói, nhưng vẫn nhịn không được mà hỏi: “Không biết chỗ tộc trưởng nói là chỗ nào.”
“Đó chính là tiểu tiên giới.” Hạ Thiên tùy ý nói.
Âm Vô Vũ biến sắc, lo lắng nói: “Tiểu tiên giới đúng là chỗ tốt, chỉ là nơi đó đã sớm có tông phái được thành lập, nếu như chúng ta qua đó e rằng khó nhổ tận gốc, có khi còn bị bọn họ liên thủ tiêu diệt.”
Hạ Thiên vốn không cảm thấy đó là vấn đề gì, hắn thuận miệng nói: “Trước hết diệt trừ những môn phái đó không phải ổn rồi sao.”
“Ấy!” âm Vô Vũ và Tề Bạch Lâu lập tức á khẩu.
Bạch Tiêm Tiêm cũng cười khổ lắc đầu, tộc trưởng mới này của bọn họ tác phong hành sự đúng là đơn giản thô bạo, khiến người ta không biết phải đối ứng ra sao.
“Mấy ngày nữa ta sẽ đi tiểu tiên giới một chuyến.” Hạ Thiên lười biếng duỗi eo, thờ ơ nói: “Nếu như đám ngu ngốc ở chỗ đó phối hợp thì sẽ tha cho bọn hắn một mạng, nếu như không phối hợp thì thẳng tay xử lý.”
“Vấn đề này các ngươi không cần lo lắng.”
Đám người âm Vô Vũ nghe Hạ Thiên nói vậy tuy trong lòng còn có chút lo lắng, nhưng ít nhất cũng không kinh sợ như trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận