Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3994: Cũng chỉ là loại phế vật lòe loẹt

“Lại nói nhảm.”
Hạ Thiên nhếch miệng, vẻ mặt không kiên nhẫn: “Muốn đánh thì đánh nhanh một chút, đừng lãng phí thời gian làm những chuyện hoa mỹ này.”
“Đã như vậy, vậy thì ngươi đi chết đi.”
Long Hưng Phong bị Hạ Thiên chọc giận, khoát tay đánh về phía Hạ Thiên.
Cùng lúc đó, cự nhân kim tượng đằng sau lưng ông ta cũng vung bàn tay quạt hương bồ lên, mang theo âm thanh phong lôi đánh về phía Hạ Thiên.
“Ngươi lợi hại đấy, nhưng cũng chỉ là loại phế vật lòe loẹt.”
Giữa ngón tay Hạ Thiên lộ ra một cây ngân châm đâm tới kim chưởng cực đại của Long Hưng Phong.
“Ngươi quả thật đang tìm cái chết đấy.”
“Đây chính là cự lực kim chưởng của Long đầu.”
“Đúng, một chưởng này có thể lực xâu vạn quân.”
“Người bên trong bí cảnh có thể đỡ được một chưởng này không quá mười người.”
“Tiểu tử này chết chắc, lại chỉ cầm có một cây ngân châm.”
Người thế lực khác đến tham gia yến tiệc cũng chế nhạo Hạ Thiên.
Tiêu Quân Tiện ngược lại có chút do dự. Hắn ta cảm thấy Hạ Thiên khả năng không đơn giản như vậy. Bây giờ mà hắn ta hùa theo, có lẽ sẽ mang đến ảnh hưởng không tốt cho Tiêu gia.
Hạ Thiên sống hay chết thật ra không liên quan đến Tiêu gia bọn họ.
Nhưng Long đầu thua, ngược lại hắn ta có cơ hội đục nước béo cò.
Những tiểu tâm tư này chỉ xuất hiện trong đầu hắn ta, cũng không biểu hiện ra ngoài.
Đương nhiên, hắn ta cũng không cho rằng Hạ Thiên có thực lực để phân cao thấp với Long đầu.
Bành.
Kim chưởng to lớn đánh vào mặt đất.
Mặt đất nứt ra một khe hở, tiếp theo ầm ầm một tiếng, trong nháy mắt sụp thành một cái hang lớn.
Rất nhanh, trong động lại cháy bùng lên một luồng thần diễm, nhiệt khí cuồn cuộn từ cửa hang phun ra.
Một chưởng này kinh khủng như thế.
Người vây xem không hỏi hét lên kinh ngạc. Uy lực của một chưởng này không khỏi quá lớn.
Đừng nói Hạ Thiên, ngay cả cung chủ Thiên Cung đích thân đến cũng chưa chắc đỡ được.
“Hừ, là chính ngươi không biết điều.”
Long Hưng Phong thở dài một hơi, ổn định lại tinh thần, sau đó lên tiếng: ‘Các ngươi cũng đã đến rồi, người dám khiêu chiến Long gia chúng ta, người này chính là kết cục.”
“Không dám.”
Mọi người lắc đầu liên tục, cùng nhau biểu thị lòng trung thành của mình: “Từ trước đến nay, chúng ta luôn lấy Long gia dẫn đầu, tuyệt không có nửa điểm dị tâm.”
Long Hưng Phong mang theo chi uy đánh giết Hạ Thiên, lạnh lùng nói với Tiêu Quân Tiện: “Tiêu huynh, Tiêu gia các ngươi thì sao?”
Trong lòng Tiêu Quân Tiện thật sự không thích. Địa vị của ba nhà trong bí cảnh từ trước đến nay là bình đẳng, không tồn tại cao thấp trên dưới.
Tuy nhiên, gần trăm năm nay, Tiêu gia tập trung phát triển bên ngoài, thành ra thế lực yếu hơn Long gia và Thượng Quan gia. Cũng may nội tình Tiêu gia phong phú, cho nên vẫn là một trong ba nhà như cũ.
Ban đầu, ba nhà cùng tồn tại bên trong bí cảnh, khá ăn ý với nhau.
Hiện tại nghe được lời này của Long Hưng Phong, rõ ràng là muốn bức Tiêu gia đè thấp làm tiểu.
“Chuyện này can hệ trọng đại, ta còn cần trở về thương lượng với gia phụ.”
Tiêu Quân Tiện làm sao dám làm chủ, đành phải mỉm cười nói tránh.
“Ha ha.”
Long Hưng Phong lạnh lùng nói: “Ta nghe nói qua, Tiêu gia các ngươi ở bên ngoài lại cúi đầu trước Hạ Thiên. Các ngươi mềm yếu quá. Hiện tại hắn đã bị ta giết, ngươi ngược lại dám khiêu chiến với Long gia ta?”
Tiêu Quân Tiện cảm nhận được sát cơ bạo khởi trong mắt Long Hưng Phong, không khỏi đổ mồ hôi lạnh.
“Hay là ngươi cảm thấy Long gia chúng ta không bằng một tiểu tử bên ngoài?”
Long Hưng Phong cũng không để cho Tiêu Quân Tiện suy nghĩ quá nhiều, trực tiếp quát to: “Nếu là như vậy, ngươi cũng đừng trách Long mỗ không khách sáo.”
“Thế lực của Hạ Thiên bên ngoài rất khổng lồ.”
Tiêu Quân Tiện cũng có chút nhanh trí, vội giải thích lung tung: “Cho dù hắn chết, tập đoàn Thần Y cũng không phải Tiêu gia chúng ta có thể tùy tiện ứng đối.”
“Hừ.”
Long Hưng Phong hoàn toàn bất mãn đối với đáp án này: “Chỉ là thế lực bên ngoài, có gì có thể xưng đạo. Chờ sự việc bên trong bí cảnh lắng lại, Long gia chúng ta nhất định sẽ kiếm chỉ bên ngoài, chẳng những san bằng thế lực Hạ Thiên, đồng thời còn giết sạch những nữ nhân của hắn… A?”
Ông ta còn chưa nói hết câu, chợt phát hiện có chỗ không ổn. Cổ ông ta giống như mặc kẹt một thứ, hình như là xương cá.
Phốc.
Tiếp theo, ông ta há miệng phun ra một ngụm máu.
“Sao?”
Sắc mặt Long Hưng Phong không khỏi hoảng sợ lẫn mờ mịt. Ông ta lập tức đưa tay vào cổ của mình, sau đó móc ra một thứ.
Thứ này rõ ràng là ngân châm.
“Chuyện gì xảy ra thế?”
Long Hưng Phong mở to mắt nhìn cái vật nhỏ trong tay mình, bỗng dưng giật mình. Đây là đồ của Hạ Thiên.
Tuy nhiên, Hạ Thiên không phải bị một chưởng của ông ta đánh chết sao?
Cơ thể của hắn, còn có hồn phách đều bị thần diễm của hắn đốt cháy sạch sẽ.
Cho dù ngân châm của hắn còn sót lại, cũng không nên xuất hiện bên trong cổ họng của ông ta.
Bởi vì vừa rồi ngân châm của Hạ Thiên đâm vào bàn tay cự nhân kim tượng mà.
“Long, Long đầu, đó là ai?”
Lúc này, có người bỗng nhiên đưa tay chỉ vào cự nhân kim tượng sau lưng Long Hưng Phong.
“Hạ, Hạ Thiên.”
Long Hưng Phong cũng nhanh chóng quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy một người ngồi trên đỉnh cự nhân kim tượng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận