Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2443: Di Thiên Hoán Địa

"Chỉ bằng đồ đần ngươi cũng xứng nói ý chí thiên địa." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, nhấc tay nắm lấy cái cổ của Đinh Thắng Thiên, "Còn ý chí pháp tắc, ngươi đọc nhiều tiểu thuyết quá rồi đó."
Đinh Thắng Thiên vừa kinh hoàng vừa phẫn nộ, quát: "Hạ Thiên, ngươi rốt cuộc dùng thủ đoạn gì, ta sớm nghiên cứu ngươi triệt để, ngươi không thể mạnh như vậy, chỉ bằng ngươi tuyệt đối không phá được


Di Thiên Hoán Địa


, đây chính là công pháp thượng cổ được lưu truyền ra từ Tiểu Tiên Giới, có hơn hai ngàn năm lịch sử truyền thừa, cho dù là âm Hậu cũng không dám cứng rắn tiếp lấy


Thiên Địa Dịch Hình


của ta!"
"Công pháp thượng cổ thì sao chứ?" Hạ Thiên cảm thấy có chút buồn cười, khinh thường nói: "Ai nói cho ngươi biết đồ thượng cổ thì nhất định phải là tốt, công pháp này cũng không phải là đồ cổ, còn hơn hai ngàn năm, sớm đã bị thời đại đào thải rồi."
"Ngươi..." Đinh Thắng Thiên tức giận đến mức suýt chút nữa miệng phun máu.
Hạ Thiên nói tiếp: "Hơn nữa, không phải công pháp không tốt, chỉ đơn giản là do ngươi quá kém mà thôi, luyện cái gì cũng vô dụng."
"Ha ha, ta quá kém?" Đinh Thắng Thiên cảm thấy như mình đã nghe được câu buồn cười nhất từ trước đến giờ, "Đinh Thắng Thiên ta chính là thiên tài vạn người chưa chắc có một, từ lúc sinh ra là đã không tầm thường, một tuổi... Lúc chín tuổi được âm Hậu nhìn trúng, dù là võ công gì ta đều vừa học liền biết, nửa tháng là đã có thể luyện đến đỉnh phong. Mười tuổi bắt đầu tu tiên, tu vi có thể nói là tiến bộ qua từng ngày, đến bây giờ đã là Kim Đan kỳ đỉnh phong, cách đột phá chỉ còn một bước, ngươi lại nói ta quá kém!"
"Nói nhảm nhiều như vậy thì có ích gì chứ." Hạ Thiên bĩu môi, "Ngươi không kém, thì sao thua?"
Không kém thì sao thua?
Sao thua?
Sao?
Chỉ một câu nói, Đinh Thắng Thiên cảm thấy đầu óc của mình như bị xuyên thủng, hơn nữa hắn còn không cách nào phản bác lại.
"Thế giới này thiên tài chỉ có một, đó chính là ta." Vẻ mặt của Hạ Thiên thành thật nói: "Tất cả các ngươi đều chỉ là đồ đần, ngay cả nhân tài cũng không đủ đẳng cấp, nên đừng có làm bẩn hai chữ ‘thiên tài’."
"Hạ Thiên, ngươi đúng là khinh người quá đáng!" Đinh Thắng Thiên từ trước đến giờ luôn kiêu ngạo, tuổi còn trẻ mà đã làm một trong tứ đại hộ pháp sứ, tự nhận là thiên tài số một trên đảo Sương Nguyệt trừ âm Hậu ra, hiện tại vậy mà bị một người ngoài đảo bỡn cợt không coi ra gì, "Ta còn chưa có thua!"
Dứt lời, Đinh Thắng Thiên bỗng dưng khoa tay múa chân, cố gắng vùng vẫy, muốn chạy trốn từ trong tay Hạ Thiên, nhưng tiếc là hình như không có hiệu quả gì.
"Xong chưa." Hạ Thiên hơi mất kiên nhẫn, tát Đinh Thắng Thiên một cái: "Ngồi yên chút coi, trực tiếp chỉ đường cho ta ra ngoài, lại bày thêm trò gì nữa, có tin là ta trực tiếp làm thịt ngươi luôn không."
Đinh Thắng Thiên căn bản không có tâm trạng nghe Hạ Thiên nói, vẫn đang liên tục cọ quậy: "Ta không tin, ngay cả pháp tắc thiên địa mà ngươi cũng có thể kiềm chế, Thiên Địa Dịch Hình!"
Không gian xung quanh mà hắn khống chế lại bắt đầu vặn vẹo, cùng nhau công kích Hạ Thiên, nỗ lực cuốn Hạ Thiên vào trong, sau đó thoát thân trở ra.
"Đồ đần nhà ngươi thực sự là không có não, đã nói đây chính là một môn công pháp phổ thông, cái gì mà ý chí thiên địa, căn bản không tồn tại." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, khuyên hết được rồi, nếu tên đần này đã có ý định muốn tìm chết, thế sẽ tác thành cho hắn.
Hạ Thiên ném Đinh Thắng Thiên vào vòng xoáy không gian đang vặn vẹo cực nhanh kia: "Không phí thời gian với ngươi nữa, ta còn muốn đi tìm vợ Y Y."
"Hừ hừ, Hạ Thiên, ngươi quả nhiên vẫn không khống chế được ta." Sau khi Đinh Thắng Thiên bị ném đi, không khỏi mừng rỡ, kêu gào với Hạ Thiên: "Muốn giết ta, quả thực là nằm mơ giữa ban ngày, vòng xoáy không gian này là do ta dùng


Di Thiên Hoán Địa


chế tạo ra, ta tùy thời có thể ngừng nó lại, căn bản không gây được chút tổn thương nào cho ta... A! Tại sao lại như vậy!"
Lời còn chưa nói hết, Đinh Thắng Thiên liền kêu thảm lên, hắn phát hiện vòng xoáy không gian kia vậy mà không chịu sự kiểm soát của hắn, cho dù hắn bấm quyết niệm chú như thế nào, khởi động


Di Thiên Hoán Địa


, đều không có chút tác dụng.
Chỉ chốc lát sau, Đinh Thắng Thiên liền bị hút vào một cách triệt để, tầng tầng gạch đá bọc hắn lại, lại dần dần uốn éo thành hình bánh quai chèo.
Trung tâm Thánh Điện, nữ tử xa lạ đang nhìn chằm chằm hình ảnh không chớp mắt, đến bây giờ nàng cũng không nhìn ra Đinh Thắng Thiên rốt cuộc là thua như thế nào, đành phải nhìn về phía Y Tiểu m: "Hắn thắng như vậy, hình như chưa thấy hắn dùng Nghịch Thiên Bát Châm."
"Thực lực của Hạ Thiên rất cường đại, không cần phải dùng Nghịch Thiên Bát Châm mọi lúc." Y Tiểu Âm lạnh nhạt nói.
Nữ tử xa lạ rất khó xử: "Thế nhưng, Đinh hộ pháp sứ rõ ràng lợi hại hơn Bạch Như Yên, hơn nữa còn từ chỗ âm Hậu học được


Di Thiên Hoán Địa


, sao thấy Hạ Thiên giết hắn hình như còn dễ hơn."
"Hắn tự có tiêu chuẩn mạnh yếu riêng, không cùng tiêu chí với các ngươi." Y Tiểu Âm thuận miệng giải thích.
"Ha ha, thú vị thật đấy." Nữ tử xa lạ kia không khỏi nở nụ cười, "Ta mới rời khỏi đảo chưa được bao lâu, thế giới liền trở nên thú vị đến vậy rồi cơ à?"
Y Tiểu Âm nhìn nàng một cái, nhẹ giọng nói: "Thế giới vốn đang biến hóa từng thời khắc, nếu đã muốn làm bồng lai tiên cảnh, thế cũng đừng có lúc nào cũng muốn kìm hãm thế giới."
Bạn cần đăng nhập để bình luận