Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2063. Ngày nào ngươi cũng nhuộm tóc mà không thấy mệt sao?

Nam tử ngoại quốc kia đứng lên ôm vai Tiền Mẫn Mẫn, hôn nàng một cái, nói: "Mẫn thân ái, ngươi đừng tức giận, bây giờ không phải là thời cơ để ngươi báo thù rồi sao?"
"Ninh Nhụy Nhụy, hôm nay ngươi rơi vào trong tay ta, thực sự là ý trời mà." Nữ nhân kia cười hai tiếng, "Xem ra ông trời cũng phát giác năm đó ta gặp bất công, cho nên mới đưa ngươi đến trước mặt ta."
"Ninh Nhụy Nhụy ta không thẹn với lương tâm." Ninh Nhụy Nhụy lười nói nhảm với nữ nhân này: "Muốn nghĩ như thế nào là chuyện của ngươi, ta không rảnh dây dưa với ngươi những chuyện xưa lơ xưa lắc như vậy."
"Muốn chạy? Không có cửa đâu!" Nữ nhân kia từ trên tảng đá nhảy xuống, đi tới trước mặt Ninh Nhụy Nhụy, chặn đường nàng và Hạ Thiên: "Mấy năm nay ta chưa bao giờ quên được ngươi, hôm nay khó khăn lắm mới gặp phải, nếu như không 'ôn chuyện cũ' cho tốt gì quả là lãng phí."
Ninh Nhuỵ Nhụy chưa bao giờ là người sợ phiền phức, nàng chỉ là lười, nhưng mà bây giờ người khác đã bắt nạt tới tận cửa, đương nhiên nàng sẽ không lùi bước: "A, vậy ngươi muốn ôn chuyện như thế nào?"
"Đương nhiên là so tài cao thấp rồi." Nữ nhân cao lớn trừng mắt nhìn Ninh Nhụy Nhụy, "Không phải ngươi luôn cảm thấy bản thân lợi hại nhất sao, cảm thấy ai cũng không bằng mình, vậy bây giờ chúng ta so tài đi."
Nàng bình tĩnh hỏi: "Muốn so cái gì?"
"Đương nhiên là nhảy cầu và bơi lội." Nữ nhân kia chỉ chỉ mặt sông, "Trong sông này cách mỗi năm trăm mét sẽ có một cục đá, ngươi chắc biết điều ấy là ý gì rồi phải không?"
Ninh Nhụy Nhụy gật đầu: "Đương nhiên."
"Nếu muốn so, tự nhiên sẽ muốn chút tiền đặt cược, Ninh đại mỹ nữ, ngươi thấy có đúng không?" Nữ nhân kia mỉm cười nhìn Ninh Nhụy Nhụy, "Không biết ngươi dám đáp ứng không?"
Ninh Nhụy Nhụy cũng cười, nói: "Trên thế giới này còn không có chuyện mà ta không dám làm."
Hạ Thiên nghe xong, lời kia hình như là lời kịch mà hắn thường nói, nhưng không quan trọng, ai bảo Ninh Nhụy Nhụy là bạn gái hắn chứ.
"Rất tốt." Trên mặt nữ nhân kia lộ ra nụ cười như ý, "Nếu như ngươi thua, ta muốn ngươi quỳ xuống xin lỗi ta, còn có......"
"Còn có, nếu như ngươi thua thì nhất định phải gia nhập vào đoàn đội của ta. Đúng rồi, ta tên là Mike, là một nhà thám hiểm." Nam nhân ngoại quốc kia đột nhiên xen vào, "Sau khi gia nhập vào đoàn đội thì ngươi phải làm tình nhân cho ta, giống như là Mẫn thân ái vậy, thế nào?"
Trên mặt nữ nhân nọ lộ ra biểu cảm mất tự nhiên, nhưng không biết nàng ta nghĩ tới điều gì, thần sắc lại tràn đầy thống khoái: "Đúng rồi, quyết định như vậy đi."
"Tên ngu ngốc nhà ngươi tìm chết đúng không, dám đánh chủ ý lên nữ nhân của ta." Chuyện gì Hạ Thiên cũng có thể không quan tâm, nhưng nếu chuyện đó liên quan tới vợ và bạn gái của hắn, dù chỉ là một chút thì hắn cũng tuyệt đối không để yên.
"A? Đây là nam nhân ngươi tìm được sao?" Lúc này, nữ nhân kia mới chú ý tới sự tồn tại của Hạ Thiên, ánh mắt ghét bỏ dò xét từ trên xuống dưới: "Ninh Nhụy Nhụy, phẩm vị của ngươi càng ngày càng kém, mặt hàng như vậy mà cũng để ý sao?"
"Ngươi đừng nhúc nhích, việc này để ta giải quyết." Ninh Nhụy Nhụy biết tính cách Hạ Thiên là gì, vội vàng ôm cánh tay của hắn.
Hạ Thiên bĩu môi, nói: "Cô muốn giải quyết thì cứ tự nhiên, nhưng ta vẫn còn muốn đánh cho tên ngốc tóc nhuộm kia một trận."
"Nói chuyện chú ý chút, ta đây là trời sinh tóc vàng, bởi vì ta có huyết thống quý tộc phương tây cổ xưa nhất." Nam nhân ngoại quốc nói với vẻ mặt ngạo nghễ: "Nể tình ngươi vi phạm lần đầu, lần này ta tha ngươi, nếu lại nói sai lần nữa, đó chính là sự ô nhục lớn lao với ta."
"Kẻ đần chính là kẻ đần, ngay cả mình mà cũng lừa gạt." Hạ Thiên ngáp một cái, thuận miệng nói: "Mỗi sáng đều nhuộm tóc không mệt mỏi sao? Còn nữa, huyết thống của ngươi tuyệt đối không có cao quý, cha mẹ ngươi cũng không phải là người ngoại quốc, mà là......"
"Ngươi câm miệng cho ta!" Nam nhân ngoại quốc kia thẹn quá hóa giận, lập tức móc súng nhắm ngay Hạ Thiên: "Dám cả gan làm nhục ta như thế, hôm nay ta lấy huyết mạch cao quý trên người thề, nhất định phải giết...... Ách!"
"Nói nhảm nhiều quá." Hạ Thiên thu hồi chân, khôi phục thần thái lười biếng: "Tiểu muội chân dài, cô còn muốn lãng phí thời gian với những tên ngốc đó à?"
Ninh Nhụy Nhụy lạnh nhạt nói: "Nếu đáp ứng rồi thì dĩ nhiên phải làm, huống chi Ninh Nhụy Nhụy ta không có khả năng thất bại."
Nữ nhân cao lớn kia nhìn bọn hắn với sắc mặt phức tạp, tiếp đó thay đổi một bộ áo tắm đặc chế, chầm chậm đi đến bờ sông: "Ninh Nhụy Nhụy, ngươi đừng có tự tin thái quá, lúc trước trình độ của ta ở trong đội cũng không kém ngươi là bao, mặc dù mấy năm nay ta không có tham gia thi đấu, nhưng ta cũng không có nhàn rỗi. Đi theo đội thám hiểm của Mike vào sinh ra tử không biết bao nhiêu lần, tố chất thân thể đã sớm hơn xưa, ngươi không thắng được ta đâu."
Ninh Nhụy Nhụy và Hạ Thiên giống nhau, không thích nói nhảm nhiều, nàng đi theo đến vách đá, lạnh nhạt nói: "Ngươi vẫn là nói xem, nếu như ngươi thua thì có thể lấy ra cái gì làm tiền đặt cược."
"Nếu như ta thua, vậy ta sẽ tặng bút ký thám hiểm mấy năm nay ta viết cho ngươi!" Nữ nhân kia nhướng mày nhìn nàng: "Còn có tin tức mấu chốt liên quan tới việc tầm bảo đáy biển lần này, ta biết ngươi nhất định sẽ cảm thấy hứng thú."
"Thành giao." Ninh Nhụy Nhụy gật đầu.
Hai người liếc nhau một cái, đợi ba giây, sau đó đồng loạt từ trên bờ sông nhảy xuống, dáng người ưu mỹ, trông như là hai mỹ nhân ngư.
"Ha ha ha, bạn gái của ngươi chắc chắn sẽ thua thôi." Nam nhân ngoại quốc bị Hạ Thiên đánh bay vừa rồi đang lồm cồm bò dậy, "Chúng ta đến bờ sông này đã ba ngày rồi, cũng tìm tòi con sông kia mấy lần. Đừng nhìn nước sông trong vắt, thật ra nó có tính ăn mòn cực lớn với cơ thể con người. Thôi, bây giờ ngươi hối hận vẫn còn kịp, ta sẽ cho người cứu bạn gái của ngươi trở về..."
"Ngu ngốc." Hạ Thiên trợn mắt một cái, sau đó cho tên đấy thêm một cước nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận