Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2371. Hôn đầu cũng có thể

Sau khi tẩy tủy, năm giác quan của A Cửu đều trở lên vô cùng nhạy bén, đối với một số âm thanh nhỏ bé đều có thể nghe thấy hết.
Ví dụ như những thủy thủ đang nhẹ giọng báo cáo cho Triệu Thanh Ca kia, nàng nghe thấy không sót một chữ, nhưng nàng nghi ngờ có lẽ Triệu Thanh Ca cố ý để cho nàng nghe được, hoặc là nàng suy nghĩ quá nhiều.
Đợi sau khi Triệu Thanh Ca rời đi, lúc này A Cửu mới hơi thả lỏng, nàng nhẹ giọng nói với Hạ Thiên: “Chàng có nghe thấy những gì họ nói không?”
“Nghe được chứ.” Hạ Thiên còn đang ăn mấy thứ linh tinh lơ đễnh nói: “Không phải chỉ là đáy thuyền bị rò rỉ thôi sao, Cửu nha đầu không cần lo lắng.”
A Cửu nghe vậy không biết nói gì, tức giận mắng: “Thuyền bị rò rỉ còn không lo lắng, chẳng lẽ phải chờ đến khi thuyền chìm, rồi ôm mảnh gỗ trôi trên biển mới lo lắng hả?”
“Cửu nha đầu à, coi như cái thuyền này vừa chìm xuống, thì chúng ta cũng không không trôi trên biển đâu.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
“Tại sao?” A Cửu nghi ngờ liếc nhìn Hạ Thiên, không rõ tại sao hắn lại nói như vậy, “Đừng bảo là chàng cảm thấy sẽ có thuyền đến cứu chúng ta nhé.”
Hạ Thiên không tỏ vẻ gì nói: “Vốn không cần người khác tới cứu, kỳ thật ta cũng có thể trực tiếp mang nàng bay trên mặt nước.”
“Được, biết chàng giỏi rồi, đừng có treo mãi ở bên miệng.”
A Cửu cũng không nghi ngờ Hạ Thiên có loại năng lực này, nhưng mà nàng không thích lạm dụng năng lực kiểu đó cho lắm, việc này rõ ràng là bị ảnh hưởng từ Y Tiểu m.
“Ta không có treo ở bên miệng nha.” Hạ Thiên sờ miệng mình, đụng vào A Cửu còn đang lải nhải: “Không tin nàng hôn thử mà xem.”
A Cửu chỉ sợ Hạ Thiên thật sự làm loạn liền đánh cho hắn một phát: “Hôn cái đầu chàng ấy, chú ý hoàn cảnh chút đi.”
“Hôn đầu cũng có thể nha.” Hạ Thiên cười hì hì, đối với hắn mà nói thì hoàn cảnh nào cũng không thể ngăn cản hắn và vợ của mình liếc mắt đưa tình.
Vẻ mặt ba người bên cạnh kia quả nhiên vô cùng lúng túng, chỉ có thể cúi đầu giả vờ ăn cơm.
“Chuyện đó… Cửu tiểu thư, ta có thể hỏi cô vài việc không?”
Cao Trân Trân muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn không nhịn nổi mà nhẹ giọng hỏi A Cửu.
A Cửu tiện tay đẩy Hạ Thiên đang sáp tới gần, liếc nhìn Cao Trân Trân rồi vừa cười vừa nói: “Việc gì?”
“Cô ở trên “Trường sinh Đế Quân” cũng là vì tham gia Trường Sinh hội sao?” Cao Trân Trân cẩn thận từng li từng tý dò hỏi.
“Sao ngươi lại biết Trường Sinh hội?”
A Cửu cau mày lại, trong đôi mắt đẹp tràn đầy sự nghi ngờ và cảnh giác: “Hay là nói, mục đích của ngươi cũng là Trường Sinh hội?”
Cao Trân Trân bị ánh mắt bén nhọn của A Cửu nhìn, trong lòng có chút chột dạ, khoát tay lia lịa: “Không, ta chỉ là một hướng dẫn viên du lịch bình thường mà thôi, cũng không biết Trường Sinh hội gì đó, cũng không tham gia Trường Sinh hội.”
“Chẳng qua ta từng dẫn một đoàn khách, trong đó có vài khách du lịch từng nhiều lần hỏi ta vấn đề liên quan đến Trường Sinh hội, cho nên ta mới biết được chút ít.”
“Đó là người nào?” A Cửu thu lại lãnh ý trong mắt, nhẹ giọng hỏi: “Hắn tìm ngươi hỏi cái gì?”
“Tên của hắn là Nam Cung Uyên, là nam nhân tầm hơn hai mươi tuổi, nhưng ta phát hiện tư liệu về hắn là giả.”
Vẻ mặt Cao Trân Trân có chút do dự, giọng điệu chậm chạp nói: “Hắn tìm ta hỏi việc của Trường Sinh hội, nhưng ta dẫn chuyến này nhiều năm như vậy cũng chưa từng nghe nói đến cái hội này.”
“Nam Cung Uyên? Chẳng lẽ có liên quan đến Nam Cung Tú?”
A Cửu không khỏi nhíu mày, thấp giọng lẩm bẩm.
Họ Nam Cung ngược lại vô cùng hiếm thấy, ngần ấy năm nàng cũng chỉ gặp phải mỗi Nam Cung Tú mà thôi, nhưng Nam Cung Tú hình như là tu chân giả đến từ dị giới, hơn nữa có lẽ đã chết.
“Hắn còn nói cái gì không?” A Cửu hỏi tiếp: “Việc này khá quan trọng, ngươi cẩn thận suy nghĩ xem.”
Cao Trân Trân nhíu chặt lông mày, cẩn thận nhớ lại rồi nói: “Hắn đã từng nói Trường Sinh hội kia hình như là để tụ tập những bác sĩ tài giỏi trên toàn thế giới, mục đích là tìm kiếm bí quyết trường sinh cho nhân loại.”
“Lạ nhỉ, thằng đần kia tại sao lại nói những thứ này với ngươi?”
Hạ Thiên bỗng nhiên hỏi một câu, “Thân phận của ngươi là gì, không định nói ra sao?”
A Cửu bừng tỉnh lại, cũng nghĩ đến vấn đề này.
“Ta thật sự chỉ là một hướng dẫn viên du lịch bình thường.” Cao Trân Trân lắc đầu liên tục,, có chút hoảng sợ nói: “Ta cũng không biết tại sao hắn lại nói những việc này với ta, Cửu tiểu thư, cô sẽ không cảm thấy ta là người xấu chứ.”
A Cửu đã cảm giác được trạng thái tinh thần của người phụ nữ này có chút vấn đề, chỉ là không biết đã có từ sớm, hay là vì chìm thuyền mà bị, nàng đành phải trấn an nói: “Ngươi đừng kích động, ta cũng không nghĩ như vậy.”
Cao Trân Trân lại không có dấu hiệu ổn địch, con ngươi càng thêm tan rã, tiếp đó giống như nghĩ tới hình ảnh gì đó kinh khủng, trực tiếp hét lên rồi từ trên ghế ngã rầm xuống đất.
“Hả?”
A Cửu phát hiện vẻ bất thường của Cao Trân Trân, lập tức đi tới muốn đỡ nàng dậy, tiện thể khám bệnh cho nàng.
Kết quả, người bạn ngoại quốc Mã Hán Khắc vượt lên đỡ lấy Cao Trân Trân rồi nhếch miệng mỉm cười với A Cửu: “Hướng dẫn Cao bởi vì bị dọa sợ cho nên tinh thần có chút không ổn định, vẫn xin hai vị thứ lỗi cho, ta đưa nàng về phòng trước đã.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận