Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1803. Tần Tiểu Lạc

“Thanh Thanh.” Nữ nhân trẻ tuổi mỉm cười với Triệu Thanh Thanh.
“Tiểu Lạc?” Triệu Thanh Thanh hơi kinh ngạc, “Ngươi tới đây bao giờ vậy?”
Triệu Thanh Thanh biết nữ nhân đó, bởi vì nàng với nữ nhân này, kỳ thực cũng xem là người một nhà.
Nữ nhân kia gọi là Tần Tiểu Lạc, mà nam nhân của nàng, cũng họ Triệu, tên là Triệu Hiểu Trác, Triệu công tử tiếng tăm lừng lẫy của Kinh Thành nhà họ Triệu.
Triệu Thanh Thanh và Triệu Hiểu Trác và Tần Tiểu Lạc thật ra cũng không tính rất quen, có điều đã từng giao tiếp qua lại không ít, nhưng nơi gặp mặt, kỳ thực về cơ bản đều là ở Kinh Thành, mà trong ấn tượng của Triệu Thanh Thanh, cho dù là Triệu Hiểu Trác hay Tần Tiểu Lạc, kỳ thực cũng không có từng đến thành phố Giang Hải.
“Kỳ thực ta cũng vừa tới không bao lâu, nói đến cũng khéo, đúng lúc gặp phải ngươi về nhà.” Tần Tiểu Lạc nhẹ nhàng nở nụ cười, “Thanh Thanh, ngươi đúng là càng ngày càng đẹp.”
Lời đấy của Tần Tiểu Lạc nghe vào rất giống nịnh nọt, nhưng sự thật đúng là, bây giờ Triệu Thanh Thanh, thực sự xinh đẹp hơn so với trước kia, còn có phong tình hơn, càng có vị nữ nhân hơn.
Đương nhiên, Tần Tiểu Lạc kỳ thực cũng rất xinh đẹp, mặc dù bây giờ kém một chút so với Triệu Thanh Thanh, nhưng chỗ thua kém thật ra cũng không phải vô cùng lớn.
“Thanh Thanh, Tiểu Lạc muốn ở Giang Hải ở vài ngày, ngươi tiếp đón nàng ấy cẩn thận, dẫn nàng ấy ra ngoài đi một chút, nàng ấy vẫn chưa đi sông Giang Hải nữa.” Lúc này, Triệu Bỉnh Lương mở miệng ra nói.
“Biết rồi, ba.” Triệu Thanh Thanh đối với chuyện này cầu còn không được, nàng đang lo lắng cha nàng sẽ nói ra những lời không hay về sư phụ của nàng.
“Tiểu Lạc, vậy ta sẽ không tự mình chiêu đãi ngươi được rồi, con gái các ngươi cùng một chỗ sẽ thuận tiện hơn, có chuyện gì, ngươi nói với Thanh Thanh là được rồi.” Triệu Bỉnh Lương lại nói một câu, tiếp đó rất tự giác rời đi.
“Này, Tiểu Lạc, ngươi đến thật sự quá tốt, ngươi muốn đi chơi nơi nào? A, đúng, nếu không thì trước tiên ta dẫn ngươi đi ăn cơm, sau đó chúng ta lại đi chơi?” Triệu Thanh Thanh rất cao hứng.
“Được, nghe nói ở đây không thiếu món ăn ngon, trước đó ta vẫn còn muốn tới đây chơi, đáng tiếc Hiểu Trác đều không chịu tới đây.” Tần Tiểu Lạc nhẹ nhàng nở nụ cười.
“A, Tiểu Lạc ngươi đợi ta một chút, ta thay một bộ quần áo mới.” Triệu Thanh Thanh vừa trở về, còn chưa kịp thay quần áo, bây giờ nàng vẫn đang mặc bộ lễ phục dạ hội kia, mặc dù rất xinh đẹp, nhưng kỳ thật không hợp để ra ngoài đi dạo cho lắm.
Trước kia lúc cùng ở chung với Hạ Thiên, Triệu Thanh Thanh làm cho bản thân xinh đẹp nhất, bây giờ là theo Tần Tiểu Lạc ra ngoài chơi, nàng quyết định ăn mặc đơn giản một chút.
Rất nhanh, Triệu Thanh Thanh đã đổi sang bộ quần áo thể thao rộng rãi quen thuộc trước đó nàng mặc, có điều, nàng rất nhanh phát hiện, vóc người của bản thân dường như thật sự đã thay đổi tốt hơn không ít, bây giờ cho dù mặc quần áo thể thao vào, cũng không giống với trước kia.
“A, ta quả nhiên là càng ngày càng dễ nhìn.” Triệu Thanh Thanh rất hài lòng.
Mấy phút sau, Triệu Thanh Thanh và Tần Tiểu Lạc cùng đi ra khỏi đại trạch nhà họ Triệu, mấy vị nam nữ mặc âu phục lập tức đón tiếp, bọn họ rõ ràng đều là bảo vệ của Tần Tiểu Lạc.
Ở trong đại trạch của nhà họ Triệu, bọn họ sẽ không đi theo Tần Tiểu Lạc, bây giờ Tần Tiểu Lạc chuẩn bị ra ngoài, bọn họ đương nhiên phải đi theo.
“Này, Tiểu Lạc, không cần mang các nàng theo, có ta bảo vệ ngươi rồi.” Triệu Thanh Thanh mở miệng ra nói.
“A, các ngươi ở lại nơi này đi.” Tần Tiểu Lạc dặn dò một câu.
Trên xe, hai người bắt đầu nói chuyện phiếm.
“Này, Tiểu Lạc, ta vẫn rất hiếu kì, vì sao Triệu Hiểu Trác lại không bao giờ tới Giang Hải vậy? Lần này, hắn lại để một mình ngươi tới, điều đó không khoa học nha, ta thế nhưng nghe nói hai người các ngươi bình thường chính là đều ở chung với nhau.” Triệu Thanh Thanh có chút hiếu kỳ hỏi.
“Hắn à, thật ra là không dám tới đó.” Tần Tiểu Lạc nhẹ nhàng nở nụ cười, “Hắn có bóng ma trong lòng đối với một người ở đó.”
Dừng lại một chút, Tần Tiểu Lạc tiếp tục nói: “Kỳ thực cũng không cần lừa gạt ngươi đâu, Hiểu Trác chính là sợ Hạ Thiên, vì Hạ Thiên ở Giang Hải, hắn vẫn luôn không muốn tới đây, chính là sợ không cẩn thận gặp phải Hạ Thiên.”
“Như thế à?” Triệu Thanh Thanh có chút ngạc nhiên, “Sư phụ đáng sợ như thế sao? Theo lý thuyết sư phụ đều sẽ không đánh hắn mà?”
“Ngược lại cũng không phải sợ đánh, chính là, ở trước mặt Hạ Thiên, hắn một chút mặt mũi đều không có.” Tần Tiểu Lạc lắc đầu, “Nam nhân mà, lúc nào cũng muốn có thể diện, đặc biệt là bản thân Hiểu Trác vốn là người rất hiếu thắng, nhưng, hắn biết mình không cách nào so được với Hạ Thiên, nên không đành lòng gặp mặt Hạ Thiên, cho nên, tới bây giờ hắn vẫn chưa đặt chân tới Giang Hải.”
“Như vậy à, ha ha, cũng đúng, sư phụ lợi hại lắm, hơn nữa nha, cũng chưa bao giờ cho người khác mặt mũi, không dễ tiếp xúc.” Triệu Thanh Thanh cười rất vui vẻ, bởi vì nàng không tự giác nhớ lại thời gian những ngày vui vẻ ở chung vừa qua với Hạ Thiên, làm cho nàng không kiềm được hạnh phúc.
“Thanh Thanh, nói về sư phụ của ngươi, ta cũng nói thật với ngươi, người trong nhà không cần thiết che che lấp lấp, nguyên nhân ta tới Giang Hải, thật ra chính là đến vì chuyện của sư phụ ngươi.” Tần Tiểu Lạc quay đầu nhìn Triệu Thanh Thanh, vẻ mặt có chút nghiêm túc.
“A?” Triệu Thanh Thanh rõ ràng có chút ngoài ý muốn, “Tiểu Lạc, ngươi là tới tìm sư phụ ta sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận