Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1677. Bản lĩnh đắc tội người khác vẫn không thuyên giảm

Trong phòng làm việc của Y Tiểu m, tổng cộng có sáu cảnh sát, bốn nam hai nữ, thậm chí ba nam một nữ trong số đó vừa mới đứng dậy, mà Y Tiểu Âm vừa nghe thấy ba chữ thành phố Huệ đã cảm thấy tình hình không ổn lắm, vì hòn đảo nàng vừa tới, thực ra thuộc quản lý của thành phố Huệ.
Mà nàng rời khỏi đó còn chưa đến hai tiếng đồng hồ, cảnh sát của thành phố Huệ đã tìm tới rồi, điều đó khiến nàng cảm thấy, rất có thể vì những chuyện kia.
“Y tiểu thư, chúng ta là cảnh sát thuộc tổ trọng án của đồn cảnh sát thành phố Vọng Cảng, chúng ta cũng có một vụ án cần cô phối hợp điều tra một chút.” Lúc này, một cảnh sát khác cũng đứng lên, mà người vừa mở miệng nói là một nữ cảnh sát.
Nữ cảnh sát kia im lặng một chút, lại bổ sung: “Chúng ta đến đây trước, cho nên mời Y tiểu thư trước tiên theo chúng ta đến tổ trọng án một chuyến.”
“Trước tiên ta có thể hỏi một chút, đã có vụ án gì xảy ra sao?” Y Tiểu Âm tỏ ra rất bình tĩnh, nàng sớm đã gặp qua sóng to gió lớn, đương nhiên sẽ không vì những chuyện nhỏ nhặt kia mà hoảng sợ, điều thật sự khiến nàng lo lắng cũng chỉ có Hạ Thiên.
“Y tiểu thư, chúng ta đang điều tra nguyên nhân cái chết của một trong những bệnh nhân của cô, ta nghĩ chắc cô đã nghe nói rồi, chính là vị đại minh tinh Nghiên Nhi kia, bạn trai của Nghiên Nhi kiện cô điều trị không ổn, nhưng rủi ro trong lúc chữa bệnh thực ra cũng không thuộc phạm vi điều tra của chúng ta, chúng ta chỉ muốn xác nhận trong chuyện này có xảy ra tình tiết gì của vụ án hay không, cho nên chúng ta hy vọng Y tiểu thư có thể cung cấp cho chúng ta một bản ghi chép đầy đủ.” Giọng của nữ cảnh sát vẫn rất lịch sự, điều đó thực ra cũng bình thường, tuy người chết là Nghiên Nhi không phải người bình thường, nhưng nếu xét đến thân phận, Y Tiểu Âm còn cao quý hơn.
“Quả thật, ta có nghe nói đến chuyện kia, ta sẽ đến đồn cảnh sát với các ngươi.” Y Tiểu Âm gật đầu, nàng cũng muốn biết rõ chuyện này, cái chết của Nghiên Nhi quả thật có chút kỳ lạ.
Mà vốn dĩ nàng không muốn nghi ngờ Hà Thiên Hào, nhưng sau khi Hà Thiên Hào trực tiếp buộc tội nàng, nàng lại bắt đầu cảm thấy chuyện kia quá bất thường, có lẽ trong chuyện này thật sự có vấn đề gì đó.
“Y tiểu thư, hôm nay có phải ngươi đã đến một nơi gọi là đảo Hải Duyệt hay không?” Người hỏi lần này là một nam cảnh sát trung niên của thành phố Huệ.
“Ta mới trở về từ một hòn đảo, nhưng ta cũng không biết tên của hòn đảo đó là gì.” Y Tiểu Âm trả lời, mà đồng thời nàng đã xác định, quả nhiên có chuyện xảy ra trên đảo.
“Y tiểu thư, vậy để ta nói thẳng, có một vụ án giết người đã xảy ra trên đảo, ba người tử vong, một trong số đó có Mạc An Luân, con trai của Mạc Bất Quý tiên sinh, người giàu nhất Vọng Cảng, mà theo lời của vị hôn thê Ba Lê của Mạc An Luân, là do Y tiểu thư ngươi mưu sát Mạc An Luân, vì vụ án xảy ra trong phạm vi quản lý của thành phố Huệ chúng ta, cho nên vụ án sẽ do chúng ta phụ trách điều tra.” Cảnh sát trung niên nhìn Y Tiểu m: “Tóm lại, chúng ta cần Y tiểu thư theo chúng ta đến thành phố Huệ một chuyến.”
Mạc An Luân đã chết rồi sao?
Trong lòng của Y Tiểu Âm có chút lo lắng, tên khốn đó trực tiếp đánh chết người rồi sao?
Nhưng điều này không đúng, vì sao Ba Lê lại nói nàng mưu sát người ta chứ?
Theo lẽ thường mà nói, Ba Lê không phải nên nói Hạ Thiên giết người sao? Cho dù Ba Lê không biết tên của Hạ Thiên, cũng sẽ nói đó là bạn trai của Y Tiểu Âm nàng, mà không phải trực tiếp nói rằng nàng giết người chứ?
Y Tiểu Âm luôn cảm thấy tình hình không ổn lắm, mà nàng không nhịn được nhớ lại lúc trước Hạ Thiên nói ở lại xem náo nhiệt gì đó, hình như hắn biết có chuyện sẽ xảy ra.
“Thật xin lỗi, mấy vị cảnh sát, ta có thể gọi một cuộc điện thoại trước được không?” Y Tiểu Âm quyết định gọi cho Hạ Thiên trước, trước tiên nàng phải hỏi rõ xem rốt cuộc có chuyện gì.
Không ai tỏ vẻ phản đối, cho nên Y Tiểu Âm nhanh chóng bấm gọi cho Hạ Thiên.
“Vợ Y Y, ta biết nàng sẽ nhớ đến ta sớm thôi mà, không sao, ta lập tức sẽ đi tìm nàng ngay.” Giọng nói của Hạ Thiên truyền đến từ đầu dây bên kia, sau đó không đợi Y Tiểu Âm nói gì, hắn đã cúp điện thoại.
Y Tiểu Âm nhất thời có chút tức giận, tên khốn kia lại cúp điện thoại của nàng trước!
Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi, lại bấm điện thoại, ngay sau đó, nàng nghe thấy tiếng chuông di động, mà tiếng chuông di động này truyền đến từ ngoài cửa.
“Vợ Y Y, ta đã nói ta lập tức sẽ đến tìm nàng mà, không cần gọi điện cho ta.” Hạ Thiên xuất hiện ở cửa, trưng ra khuôn mặt cười hì hì.
Y Tiểu Âm hung hăng trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó cúp điện thoại.
“Ơ, vợ Y Y, sao lại có nhiều cảnh sát đến đây chơi vậy?” Hạ Thiên có chút kinh ngạc, sau đó liếc nhìn mấy cảnh sát kia một cái: “Các ngươi đều không đi làm sao?”
Trên mặt mấy cảnh sát đó lộ ra vẻ không vui, vị nữ cảnh sát của đồn cảnh sát thành phố Vọng Cảng, lại không nhịn được mở miệng: “Y tiểu thư, vị này là...”
“À, ta là chồng của vợ Y Y, ôi, vị nữ cảnh sát này, dung mạo của ngươi quá xấu.” Hạ Thiên nhìn nữ cảnh sát: “Vì sao bây giờ vẫn không còn nhìn thấy nữ cảnh sát nào xinh đẹp nữa nhỉ? Người quá xấu như ngươi cũng đừng nên làm cảnh sát.”
Nữ cảnh sát đó lập tức tức giận, đây là lời do con người nói sao? Không xinh đẹp là không thể làm cảnh sát sao? Hơn nữa, nàng không có xấu, nàng chính là một đóa hoa ở cục cảnh sát, không ít người theo đuổi nàng đấy!
Y Tiểu Âm muốn bóp chết Hạ Thiên, quả nhiên lúc trước hắn giả vờ làm người bình thường, đã tạm coi như bình thường được một chút, nhưng bây giờ sau khi trở lại trạng thái bình thường, tùy tiện nói một câu đã có thể khiến người ta tức chết.
Nếu nàng là nữ cảnh sát kia, có lẽ sẽ nổ súng bắn chết hắn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận