Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3959: Ngươi còn chiêu thức nào nữa không?

Một quyền của Hạ Thiên lại đánh tới tiếp.
“Đã đến giờ hưởng thụ mỹ vị rồi.”
Bá Hỏa Thần cười khẽ, khoát tay chộp vào đầu Hạ Thiên.
Thân ảnh Hạ Thiên lóe lên, lập tức thối lui.
“Trong tiểu thiên địa này, ngươi có thể chạy trốn đi đâu?”
Bá Hỏa Thần cười nhạo, có chút khinh thường nói: “So với vùng vẫy giãy chết, chi bằng từ bỏ chống lại. Nếu được bổn thần hoan nghênh, đến lúc đó ta có thể thả cho những nữ nhân kia của ngươi một ngựa.”
“Ngớ ngẩn.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Nhân dịp bây giờ còn có thể động đậy, ngươi nên viết bia mộ cho mình, trễ thì không còn kịp nữa đâu.”
“Đúng là không biết mùi vị.”
Bá Hỏa Thần hừ lạnh một tiếng, lửa trong toàn bộ thiên địa bỗng nhiên bành trướng mấy chục trượng.
Hạ Thiên xác thực không còn chỗ có thể trốn, giống như Tôn hầu tử bị giam vào lò luyện đan của Lão Quân.
Lúc này, kiếp hỏa trong đầu cũng thoát khỏi trấn áp của mấy châm vừa rồi, một lần nữa thiêu đốt lên.
Tiểu Tiên Giới, Thiên Ngoại Thiên.
“Hạ Thiên hình như không chịu nổi.”
“Dù sao đối phương cũng là Độ Kiếp Kỳ, cảnh giới của Hạ Thiên chênh lệch nhiều lắm.”
“Không được, ta muốn đi giúp hắn.”
“Chúng ta cùng đi.”
Tô Bối Bối, Ninh Nhụy Nhụy nhìn xuyên qua màn nước quan chiến. Nhìn thấy tình huống này, bọn họ không nhịn được, muốn đến đó giúp Hạ Thiên.
“Tất cả đừng động.”
A Cửu vừa bỏ nữ nhân váy dài vào Tứ Tượng Trận vừa quát tháo những người khác: “Các người xuống dưới tối đa cũng chỉ làm trở ngại chứ không giúp được gì. Nếu rảnh, chi bằng đến giúp ta thì hơn. Chỉ cần moi được tin tức hữu dụng từ miệng của nữ nhân này, nó còn tốt hơn xuống dưới làm phiền Hạ Thiên.”
“Ngươi định làm gì?” Tô Bối Bối hỏi.
A Cửu chậm rãi đáp: “Tứ Tượng Trận đã được Dạ Ngọc Mị cải tiến, cho dù là Độ Kiếp Kỳ cũng có thể trấn áp.”
“Lát nữa, các ngươi nghe hiệu lệnh của ta, mỗi người chiếm một góc, sau đó theo lời nói của ta mà hành động. Nếu chúng ta có thể đạt được tin tức hữu dụng từ trên người nữ nhân kia, so với bây giờ xuống dưới càng thêm hữu dụng.”
“Được.”
Lam Y Nhân không chút do dự gật đầu, sau đó chiếm một góc.
Tô Bối Bối cũng chọn lấy một phương vị. Ninh Nhụy Nhụy và Dương San nhìn nhau, chiếm hai vị trí còn lại.
“Mở.”
Thật ra, A Cửu cũng rất lo lắng cho Hạ Thiên, nhưng nàng biết rất rõ, bây giờ nàng hoàn toàn không giúp được gì. Thay vì lãng phí thời gian cho những chuyện vô dụng, chi bằng làm những chuyện thực tế hơn.
Về phần Hạ Thiên, nàng tuyệt đối tin tưởng hắn có thể chiến thắng hết thảy địch nhân.
Hơn nữa, với hiểu biết của nàng về Hạ Thiên, nếu quả thật không thể địch lại, hắn đã bỏ chạy từ sớm rồi.
Hạ Thiên cũng không phải là người có tính cách mãng phu, biết rõ không địch lại mà còn từ chết đến lết. Trong phương diện chiến đấu này, hắn xác thực có thể được xưng là người thông minh nhất thiên hạ.
Tất cả người xem nhẹ hắn, cuối cùng đều bại bởi hắn, thậm chí còn chết trong tay của hắn.
Năm đó, ban đầu Dạ Ngọc Mị có bản lãnh nghiền ép Hạ Thiên, cuối cùng còn không phải thua sao?
Điểm quan trọng nhất, đã lâu rồi Hạ Thiên chưa từng ăn thiệt. Cho nên, hắn đã sớm bị lười. Điểm này ngay cả hắn cũng không phát hiện được.
Hắn cần phải có người dạy dỗ.
Thất bại đối với hắn mà nói chưa chắc là một chuyện xấu.
Đương nhiên, A Cửu không cảm thấy hắn sẽ bại.

“Đến.” Bá Hỏa Thần khoát tay.
Chỉ thấy những ngọn lửa kia hóa thành vô số dây thừng cuốn chặt lấy Hạ Thiên.
“Ngươi cảm thấy những thứ này có thể buộc được ta?” Hạ Thiên nhếch miệng.
“Vậy thì ngươi tránh đi.”
Bá Hỏa Thần cười khẽ, thân hình trong nháy mắt vọt đến trước mặt Hạ Thiên, duỗi ngón giữa và ngón trỏ chậm rãi điểm vào trán Hạ Thiên: “Óc của ngươi, ta ăn chắc.”
Bành.
Một giây sau, đầu và cơ thể Bá Hỏa Thần bỗng nhiên phân liệt, ngã xuống mặt đất, biến thành một chùm lửa.
Chỉ thấy một đôi bàn tay đột nhiên xuất hiện trong tiểu thiên địa.
Làn da bàn tay trắng như ngọc, giống như rễ hành vừa mới được lột.
Hiển nhiên đây là tay của nữ.
“Chúng ta rút lui trước.”
Tiếp theo, một bóng người thoáng hiện, vọt đến trước mặt Hạ Thiên, phất tay chặt đứt ngọn lửa trên người hắn.
“Hừ, không biết tự lượng sức mình.”
Âm thanh của Bá Hỏa Thần vang lên trong hư không.
Tiếp theo, một hỏa cầu đánh tới Hạ Thiên và người kia.
“Sao?”
Người đến giật mình. Bởi vì nàng đang ôm Hạ Thiên, cũng không có biện pháp né tránh.
Bồng.
Hạ Thiên đột nhiên tỉnh lại, một quyền đánh nổ hỏa cầu, sau đó cười nói: “Vợ Tiểu Y Y, sao nàng lại đến đây?”
“Ngươi nói sao?”
Y Tiểu Âm thản nhiên hỏi lại.
Hạ Thiên cười nói: “Nàng nhất định rất nhớ ta, đúng không?”
Y Tiểu Âm bó tay: “Bây giờ là tình huống gì, ngươi còn có tâm trạng nói đùa?”
“Tình huống bây giờ rất tốt.”
Hạ Thiên lười biếng nói: “Tên ngu ngốc kia không giết ta được đâu, nhưng lửa của hắn ta quả thật có chút kỳ quái. Ta cần một chút thời gian để tìm hiểu.”
Y Tiểu Âm nhắc nhở: “Bọn họ có ba người đến, còn có một người còn khó chơi hơn. Ta không giúp được cái gì, cho nên đến chỗ của ngươi tìm hiểu tình huống như thế nào.”
“Lại đến thêm một lô đỉnh cực phẩm?”
Bá Hỏa Thần đột nhiên xuất hiện đằng trước Hạ Thiên và Y Tiểu m, hứng thú đánh giá Y Tiểu m, sau đó nói với Hạ Thiên: “Tiểu tử, ngươi có một bảo tàng nhưng lại không biết lợi dụng.”
“Liên quan gì đến ngươi.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Những chiêu thức đó của ngươi đã vô dụng đối với ta.”
“Ha ha, người như ngươi mà cần nữ nhân đến cứu, đối với ta ngươi mới không còn tác dụng gì nữa.”
Bá Hỏa Thần mỉm cười đắc ý, chỉ vào Hạ Thiên, nói: “Óc của ngươi nhất định là vật trong bụng ta, ai đến cũng vô dụng.”
“Ta đã biết rõ kiếp lực hỏa chi của ngươi là gì rồi.”
Hạ Thiên mỉm cười trả lời: “Ngươi còn chiêu thức nào nữa không?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận