Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4165: Nhưng ta biết ông ta có nói dối hay không

Phù.
Người dưới đáy giếng thở phào nhẹ nhõm, chợt cau mày: “Đáng tiếc chỉ có một giọt tàn huyết, chỉ có thể duy trì được nửa nén hương.”
“Nếu không muốn bị tra tấn, vậy thì ngươi hãy mau trả lời vấn đề của ta.” Tô Bối Bối lạnh lùng nói.
Người đáy giếng đáp lại: “Ngươi hỏi đi, bổn… ta nhất định sẽ thành thật trả lời, tuyệt không hoang ngôn.”
“Vậy thì tốt rồi.” Tô Bối Bối dự định hỏi trước mấy vấn đề đơn giản, thử xem ông ta có thành thật như ông ta đã nói hay không: “Ngươi hãy nói ngươi là ai trước đi.”
Người dưới đáy giếng cũng không do dự, đáp lại: “Ta tên Kịch Ngạo, vốn là con trai Tộc trưởng Huyết Lão tộc của địa tâm Thần tộc.”
Mặc dù không biết lời nói này thực hư như thế nào, nhưng nhìn ông ta nói một cách trôi chảy như vậy, hơn phân nửa có thể là thật.
“Tại sao ngươi lại xuất hiện ở đây?” Tô Bối Bối hỏi tiếp. Kịch Ngạo vẫn không hề ngừng lại, nói một cách lưu loát: “Năm mươi năm trước, Huyết Lão tộc chúng ta tham gia cuộc chiến tranh đoạt thần hạch, kết quả thua, tộc nhân chết hơn phân nửa, những người còn lại cũng bị trục xuất khỏi địa tâm. Bởi vì ta là con trai của Tộc trưởng, cho nên mới bị giam trong tù lao lôi đằng.”
“Ta muốn biết không phải cái này.” Tô Bối Bối lắc đầu: “Ta hỏi là tại sao ngươi lại xuất hiện ở chỗ này?”
Lúc này, Kịch Ngạo do dự một hai giây.
Tô Bối Bối lạnh lùng nói: “Ngươi không trả lời cũng được, chúng ta đi đây. Bây giờ ngươi không còn Long Bà âm La cung cấp nuôi dưỡng, chỉ có thể tự sinh tự diệt ở đây.” “Ta nói.” Kịch Ngạo thở dài, sau đó bắt đầu thuật lại nguyên nhân: “Mười hai năm trước, có người trên mặt đất xâm nhập thế giới địa tâm. Hắn ta trộm thần hạch bị phát hiện, cũng bị nhốt trong tù lao lôi đằng. Tuy nhiên, hắn ta là một tu tiên giả, che giấu bản lãnh, sau đó một đường giết ra khỏi nhà lao, thả hết người trong nhà lao ra, ta cũng là một người trong số đó.” Ngừng lại một hai giây, ông ta nói tiếp: “Đáng tiếc, ngũ đại Thần tộc địa tâm đều tập trung thần hạch của bọn họ cùng một chỗ, cuối cùng hàng phục được người kia. Ta chạy trốn đến truyền tống đài của gia tộc, định trốn lên mặt đất. Kết quả truyền tống trận vừa mới khởi động, ta đã bị thần lực của thần hạch đuổi kịp. Mặc dù ta thoát khỏi địa tâm nhưng cũng một lần nữa bị vây trong nhà lao, hơn nữa còn bị ngẫu nhiên truyền tống đến đây.”
Tô Bối Bối quay sang nhìn Hạ Thiên: “Ngươi cảm thấy lời của ông ta nói là thật hay giả?”
Hạ Thiên nói: ‘Ta không biết ông ta nói thật hay giả, nhưng ta biết ông ta không có nói dối.”
“Ngươi không biết ông ta nói thật hay giả, làm sao biết ông ta không có nói dối?” Tô Bối Bối nghi hoặc hỏi.
“Bối nha đầu, nàng lại phạm ngu xuẩn rồi.” Hạ Thiên nhếch miệng, cũng không giải thích nhiều, chỉ nhấn mạnh: “Ta không cần biết ông ta nói thật hay giả cũng có thể biết ông ta có nói dối hay không.”
Tô Bối Bối suy nghĩ một chút liền biết Hạ Thiên nói vậy là có ý gì.
Lúc này, nàng mới hỏi đến trọng điểm: “Mấy ngày trước, có phải có một nhóm người từ địa tâm đưa đến nơi này không?”
“Tại sao các ngươi lại biết được?” Gương mặt Kịch Ngạo hiện lên sự kinh ngạc: “Chẳng lẽ là do âm La tiểu tử nói cho các ngươi biết?”
“Phải mà cũng không phải.” Tô Bối Bối thản nhiên đáp: “Trong đám người từ địa tâm đi lên có một đứa bé gái muốn ám sát Hạ Thiên, có liên quan đến âm Huyết Thần Sứ, sau đó chúng ta mới tìm đến chỗ của âm Huyết Thần Sứ, cuối cùng tìm được nơi này.”
Kịch Ngạo thở dài một tiếng, có chút tức giận nói: “Cái tên ngu ngốc âm La này, thành sự không có nhưng bại sự thì có thừa.”
Tô Bối Bối lạnh giọng hỏi: “Nói đi, ngươi không phải nói mình bị vây trong nhà tù sao? Tại sao lại có thể truyền tống người từ địa tâm lên? Có phải ngươi muốn che giấu cái gì không?”
“Không, thật ra ta chẳng có gì cần phải giấu diếm cả.”
Kịch Ngạo thở ra một hơi, chậm rãi nói: “Bởi vì lúc đó ta đã khởi động truyền tống trận, người cũng đang trên đường truyền tống, mới bị thần lực khóa chặt, sau đó ngẫu nhiên truyền tống đến nơi này.”
“Mặc dù truyền tống đài đã bị Thần tộc khác hủy đi, nhưng vẫn bị thần lực khóa chặt trên người như cũ. Thần lực đó có thể tra tấn ta, nhưng thần trí của ta có thể mượn thần lực một lần nữa trở lại thế giới địa tâm.”
Tô Bối Bối nghe được một vấn đề mấu chốt, liền hỏi: “Có thể để thần thức xuống dưới đó sao?” “Đúng, trừ phi ta trực tiếp từ bỏ cơ thể này.” Kịch Ngạo lạnh nhạt nói: “Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì, đơn giản chính là muốn biết nếu ta chỉ có thể truyền thần thức xuống, tại sao lại có thể mang được người từ địa tâm lên, đúng không?”
Tô Bối Bối gật đầu.
“Rất đơn giản.” Kịch Ngạo đáp: “Bởi vì bọn họ đi lên cũng chỉ là thần thức mà thôi. Nhục thân là ta bảo âm La chuẩn bị trước đó. Để cam đoan không xuất hiện ý thức bài xích, cho nên chúng ta đều cố ý lựa chọn trẻ em.”
“Ồ?” Tô Bối Bối nghe xong, có cảm giác không đúng, nhưng nghĩ kỹ hơn, nàng lại cảm thấy rùng mình: “Phương pháp này, hẳn các ngươi đã dùng qua rất nhiều lần?”
Kịch Ngạo cũng không né tránh: “Đương nhiên, mấy chuyện này cực kỳ hung hiểm, cũng không phải lần nào cũng có thể mang ý thức từ địa tâm lên đây, cũng chưa chắc lần nào cũng có thể chuẩn bị nhục thân tương xứng.” Tô Bối Bối nghe xong, lông mày cau chặt, ánh mắt hiện lên sát ý: “Cho nên, thi cốt nơi này chính là những đứa bé bị thí nghiệm thất bại?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận