Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2914: Ngươi hãy chơi với ta một trò chơi!

Bốp!
Ông ta còn chưa nói hết câu, trên mặt đã chịu một bàn tay, đánh ông ta cả người như phát mộng, nửa ngày sau vẫn còn chưa tỉnh.
“Ta mặc kệ ngươi muốn chơi cái gì, ta nói với ngươi một lần cuối.” Gương mặt Hạ Thiên khó có lúc tập trung: “Bây giờ, ngay bây giờ ngươi trả lại Cửu nha đầu cho ta. Có như thế, ta mới tha cho ngươi một mạng. Còn nếu không, ngươi chết chắc rồi, ai cũng không cứu được ngươi.”
Nữ nhân váy trắng cũng không hề có chút sợ hãi, sau khi nghe tối hậu thư của Hạ Thiên xong, ngược lại còn mỉm cười: “Hạ Thiên, ngươi rốt cuộc là quá tự đại hay là cuồng đến mất trí? Ta biết tu vi của ngươi đã đạt đến Độ Kiếp Kỳ, Nghịch Thiên Bát Châm cũng đạt đến đệ thất châm. Tuy nhiên, hiện tại ngươi cũng chỉ có tu vi Kim Đan Kỳ, Nghịch Thiên Bát Châm cùng lắm cũng mới đến đệ tứ châm mà thôi. Còn ta đã đạt đến tu vi Độ Kiếp Kỳ, ngươi cảm thấy ngươi có tư cách nói với ta mấy lời đó sao?”
“Tu vi của ngươi liên quan cái rắm gì đến ta.” Hạ Thiên cực kỳ khó chịu: “Cho dù ngươi là thần tiên, chọc giận ta, ta vẫn có thể xử lý ngươi như thường.”
“Mồm mép ngày càng trôi chảy nhỉ.” Nữ nhân váy trắng thở dài, vô cùng khinh thường nói: “Nhưng mồm mép thì chẳng hù dọa được bất kỳ ai, cũng không cứu được A Cửu. Ta nói cho ngươi lần cuối, muốn cứu A Cửu, ngươi hãy chơi với ta một trò chơi, quy tắc thì do ta định.”
“Nói đúng ra là ngươi không muốn phối hợp?” Hạ Thiên nhếch miệng.
Nữ nhân váy trắng thản nhiên nói: “Phối hợp? Ngươi xứng sao?”
“Vậy ngươi cũng đừng trách ta.” Thân ảnh Hạ Thiên lóe lên, trong chớp mắt đã đến trước mặt nữ nhân váy trắng, một quyền nặng nề đánh vào bụng nàng ta.
Bành.
Cú đấm vô cùng bạo lực, kình phong nổ tung muốn nổ sụp một nửa Ngọc Trụ Cung.
“Tốc độ không tệ, nhưng sức mạnh vẫn còn kém một chút.” Nữ nhân váy trắng lông tóc không thương, thái độ không hề có chút thay đổi: “Đây chính là thực lực mạnh nhất của ngươi sao?”
Hạ Thiên cảm giác được có chút không đúng, nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, tiếp tục đánh ra một quyền.
Quyền sau nặng hơn quyền trước, nhanh hơn quyền trước.
Nhưng nữ nhân váy trắng giống như đang chơi đùa với một đứa bé, hời hợt vuốt ve nắm đấm của Hạ Thiên.
Bạch Tiêm Tiêm cũng cảm thấy cảnh tượng trước mắt vô cùng quỷ dị. Trước kia, Hạ Thiên luôn trêu đùa đối thủ, bây giờ chính hắn ta gặp phải tình huống này.
Sau khi đánh một hồi, Hạ Thiên bỗng thu nắm đấm lại, ánh mắt nhìn chằm chằm nữ nhân váy trắng, lời gì cũng không nói.
Bởi vì hắn phát hiện nữ nhân váy trắng trước mắt chỉ là một hư ảnh phân thân, bất kể công kích như thế nào cũng đều uổng phí sức lực.
“Hiểu rồi à?” Nữ nhân váy trắng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, nhếch miệng tươi cười: “Ta còn tưởng rằng ngươi trâu bò lắm chứ, nhất định phải vắt kiệt sức của mình mới có thể dừng lại.”
Hạ Thiên không để ý đến mấy lời nói nhảm, chỉ hỏi: “Cửu nha đầu ở đâu?”
“A Cửu đang ở Thiên Ngoại Thiên, bị ta nhốt trong đại lao.” Nữ nhân váy trắng bỗng dưng đưa tay điểm vào hư không một điểm, chỉ thấy một luồng huynh quang sáng lên trong Ngọc Trụ Cung, bên trong huỳnh quang hiện lên một số hình ảnh.
Trong hình ảnh, A Cửu ngồi dựa vào một cái ghế thoải mái, dễ chịu, đang tập trung tinh thần xem một quyển sách. Ống kính kéo xuống, có thể nhìn thấy được sáu cây cột trong suốt to bằng nắm đấm, cắm đều xuống đất, vừa lúc vây A Cửu chính giữa.
“Thiên ca ca, đây là trận pháp?” Bạch Tiêm Tiêm nghi hoặc hỏi.
Hạ Thiên gật đầu.
“Đây là Lục Trọng Thần Quang Thiên Lao mà ta nghiên cứu ra được.” Nữ nhân váy trắng không khỏi nở nụ cười đắc ý, nói với Hạ Thiên: “Thiên lao này đang ở Thiên Ngoại Thiên, nếu ngươi cảm thấy mình có thực lực này, bây giờ ta có thể dẫn ngươi đến Thiên Ngoại Thiên.”
Hạ Thiên hiển nhiên không tin tưởng nữ nhân váy trắng: “Ngươi có lòng tốt như vậy sao?”
“Điều này không có liên quan gì đến lòng tốt hay không, chỉ là muốn ngươi chết đi ý định hủy thiên lao.” Nữ nhân váy trắng kiêu ngạo nói: “Thiên lao này lấy Lục Trọng Thiên Tiểu Tiên Giới làm khung, ngươi muốn đánh vỡ thiên lao, trừ phi ngươi có được thực lực Độ Kiếp Kỳ đỉnh phong, hoặc Nghịch Thiên Bát Châm của ngươi đột phá đến đệ bát châm. Bằng không, cho dù ngươi có dùng lực bao lớn để công kích trận pháp, A Cửu trong lao cũng sẽ thương tổn gấp đôi. Ngươi đánh ba lần, nàng ta sẽ trực tiếp bị đánh chết. Cho nên, ngươi tốt nhất nên từ bỏ ý niệm đầu tiên vừa lóe lên trong đầu ngươi đi. Điều này, ngươi hẳn nắm chắc tâm lý chứ đúng không?”
Hạ Thiên xác thực nắm chắc tâm lý, nhưng hắn không hề hốt hoảng. Bất kể như thế nào, khi biết A Cửu không có việc gì, hắn rất yên tâm.
“Nói thẳng đi, ngươi muốn làm gì?” Hạ Thiên lười biếng hỏi.
“Ta chỉ muốn chơi với ngươi một trò chơi.” Nữ nhân váy trắng thấy Hạ Thiên chịu nhượng bộ, không khỏi mỉm cười: “Một trò chơi rất dễ chơi.”
Hạ Thiên thản nhiên nói: “Ngươi muốn chơi như thế nào?”
“Rất đơn giản.” Nữ nhân váy trắng cười nói: “Chỉ cần ngươi xử lý tất cả Chưởng môn sáu trọng thiên trước, hấp thu sức mạnh của bọn họ, như vậy, sáu thần quang trụ trong thiên lao sẽ sáng lên. Đến lúc đó, ngươi có thể cứu A Cửu ra trong vòng mười phút.”
Hạ Thiên cảm thấy trong đó có trá, hoài nghi hỏi: “Chỉ đơn giản như vậy thôi sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận