Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1955. Tôn Vân gặp nạn

Ninh Nhụy Nhụy cẩn thận nghe ngóng, hơi hơi nhíu mày: “Này, căn bản bên trong không có người sao? Ta không nghe thấy bên trong có nhịp tim của ai.”
“Tiểu muội chân dài, không có nhịp tim đập có thể là không có người sống, đương nhiên cũng có thể là người cô không nghe được, cô muốn biết bên trong có người hay không, vào xem một chút thì sẽ biết.” Hạ Thiên lười biếng nói.
“Không phải là vào không được sao?” Nàng hừ một tiếng: “Đừng nói với ta là đạp cửa đi vào, ta không muốn ngươi đạp bay phòng người ta.”
“Tiểu muội chân dài, thân là bạn trai của cô, ta nên dạy thêm cho cô một vài thứ.” Hạ Thiên cười hì hì: “Ta thích đạp cửa, bởi vì đơn giản, nhưng, nếu cô không thích đạp cửa, thì còn rất nhiều biện pháp, ví dụ như vậy.”
Hạ Thiên nắm lấy cái nắm tay cửa, không nhìn thấy hắn có bất kỳ động tác gì, một giây sau, hắn vặn tay nắm cửa, cửa đã mở ra.
“Nhìn đi, cô không muốn phá hư cánh cửa đó, thì có thể phá hư khóa cửa, Tiểu muội chân dài, cô nên học tập theo ta cho giỏi, như vậy cô mới có thể mỗi ngày hướng về phía trước, làm bạn gái tốt hơn.” Hạ Thiên cười hì hì nói.
Ninh Nhụy Nhụy cho hắn một cái liếc mắt, đi thẳng vào, nhưng trong lòng không khỏi lẩm bẩm vì phương thức làm việc của người tu tiên nàng thật sự biết được quá ít.
Căn phòng không tính là lớn, mà rất nhanh nàng phát hiện, trong phòng thật sự không có người, nhưng, trong phòng rất sạch sẽ, rõ ràng đã từng được dọn dẹp, nhìn qua, giống như không có người ở.
“Thật sự là đã đi sao?” Ninh Nhụy Nhụy hơi hơi nhíu mày: “Nhưng nếu thật sự đi, chắc sẽ đi trả phòng, lễ tân sẽ biết chứ? Hơn nữa, không phải là không gọi điện thoại được chứ? Chẳng lẽ thật sự điện thoại đột nhiên bị hư?”
“Tiểu muội chân dài, thân là một người tu tiên, ngũ quan sẽ trở nên càng thêm nhạy bén, có đôi khi, cô nên sử dụng cái mũi của cô...” Hạ Thiên nhìn nàng, nói đến đây, hắn cười hì hì: “Tiểu muội chân dài, thật ra cái mũi của cô rất dễ nhìn nha.”
“Nơi nào của ta cũng đều trông rất ưa nhìn!” Nàng liếc Hạ Thiên, nàng luôn có lòng tin với diện mạo của nàng, mà đã lớn như vậy, chỉ có tên háo sắc chết tiệt ấy ghét bỏ nàng.
“Tiểu muội chân dài, thật ra cô có nhiều chỗ có thể trở nên đẹp mắt hơn, cô chỉ cần...” Ánh mắt của Hạ Thiên lại bắt đầu nhìn xuống.
“Này, làm chuyện chính sự đi!” Ninh Nhụy Nhụy trừng Hạ Thiên: “Ngươi bảo ta dùng cái mũi, ta không ngửi được có gì đặc biệt, không có mùi máu tươi gì đó.”
“Tiểu muội chân dài, không có vụ giết người nào thì mùi máu tươi từ đâu tới.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nhưng, nếu cô ngửi cẩn thận, cô sẽ ngửi được một loại mùi thuốc... Ừ, có thể cô không hiểu nhiều, tóm lại, chính là có người bị hạ thuốc rồi ngất đi.”
“Ngươi nói là Tôn Vân bị người ta cho ngửi thuốc ngủ?” Ninh Nhụy Nhụy thay đổi sắc mặt: “Vậy chúng ta có cần báo cảnh sát hay không?”
“Báo cảnh sát làm gì? Chính chúng ta giải quyết là được rồi.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Nhưng, cũng có thể là Tôn Vân gây mê cho người khác.”
“Vậy ngươi mau tìm người đi, giải quyết chuyện này, không nên làm trễ chuyện của ta!” Ninh Nhụy Nhụy tức giận nói, thật ra nàng cũng không muốn báo cảnh sát cho lắm, bởi vì sau khi báo cảnh sát, lại thêm cả đống chuyện khác, làm không cẩn thận nàng sẽ không có cách nào đi đến tổ chức tình nguyện kia.
Hạ Thiên quay người đi ra phía ngoài.
“Này, ngươi đi đâu...” Ninh Nhụy Nhụy vội vàng đuổi theo, nói còn chưa dứt lời, đã thấy hắn đá văng phòng đối diện.
“Ngươi làm gì vậy... A?” Ninh Nhụy Nhụy đang nổi nóng, nhưng ngay lúc đó phát hiện không đúng, trong căn phòng đó có hai nam nhân, nàng không quen biết, nhưng trên giường có một người đang nằm, đó không phải là Tôn Vân sao?
Tôn Vân nhìn như đang trong hôn mê, mà hai nam nhân ấy, trong đó có một vị bác sĩ có trang bị đầy đủ, trong tay còn cầm dao, chuyện này, hình như là chuẩn bị mổ?
Nhưng chỗ này, rõ ràng không thích hợp để làm giải phẫu.
“Việc này, không phải là mổ cướp nội tạng sao?” Đột nhiên Ninh Nhụy Nhụy hiện lên suy nghĩ như vậy, loại chuyện ấy đã từng nghe qua rất nhiều, trong đó phần lớn là tin đồn, chẳng lẽ bây giờ thế mà thật sự gặp phải chuyện như vậy?
Nam nhân chuẩn bị động dao, bây giờ có chút ngẩn người, mà ngược lại một nam nhân khác, phản ứng lại rất nhanh, đột nhiên lấy ra một cây dao, lao đến phía Hạ Thiên.
“Tiểu muội chân dài, cô tương đối gấp, vậy thì chúng ta cũng nhanh một chút biết rõ chuyện ấy.” Hạ Thiên lười biếng nói, chủ yếu là hắn không có hứng thú gì với chuyện đó, nhưng cũng không thể không giải quyết chuyện này, Ninh Nhụy Nhụy chắc chắn sẽ không bỏ qua, dứt khoát dùng phương thức trực tiếp.
Loại phương thức kia quả nhiên rất nhanh, không bao lâu, Ninh Nhụy Nhụy hỏi, phát hiện thật sự là mổ để trộm nội tạng, chính xác mà nói, là nơi giao dịch nội tạng, sau khi bên này giải phẫu lấy trái tim, bên kia lập tức sẽ tiến hành cấy ghép.
Nói theo một ý nghĩa nào đó, Thạch Thuần đã đoán chính xác người bạn trai của Tôn Vân, đúng là một nam nhân cặn bã, ngủ với Tôn Vân sau đó lại muốn bán trái tim của nàng ấy.
Hơn nữa, lúc đầu người này muốn đưa Tôn Vân ra nước ngoài, vì định ra nước ngoài tiến hành một cuộc giải phẫu khác, nhưng bởi vì bên này tạm thời xảy ra chuyện, một người cung cấp nội tạng mà bọn hắn bắt được đột nhiên chạy trốn, không thể không tạm thời dùng Tôn Vân để thay thế, dù sao, người mua ở ngay chỗ này, không thể chờ.
Cuối cùng Ninh Nhụy Nhụy phát hiện, đây không phải là chuyện nhỏ, mà là một ổ buôn bán nội tạng rất lớn trên mạng, mà nàng cảm thấy đây không phải là vấn đề cảnh sát bình thường có thể giải quyết, lại yêu cầu Hạ Thiên tìm người tới xử lý, hắn không phản đối chuyện kia, thuận tay ra mệnh lệnh cho Ám Tổ, để Ám Tổ tiếp nhận, chuyện sau đó, tất nhiên sẽ không cần hắn quản.
Nhắc mới nhớ, chuyện đó rất thú vị, bởi vì người cung cấp nội tạng chạy trốn, thật ra chính là nữ nhân Hạ Thiên và Thạch Thuần cứu, theo lý thuyết, chuyện ấy sở dĩ sớm bung ra, cũng là một phần công lao của bọn họ, đương nhiên, hắn không quan tâm chuyện ấy, mà sau khi Thạch Thuần biết Tôn Vân được cứu, cũng không còn quan tâm chuyện đó nữa.
Tuy nhiên, cho dù vậy, Ninh Nhụy Nhụy vẫn bỏ ra một chút thời gian, tóm lại, cuối cùng nàng và Hạ Thiên cũng rời làng du lịch đi tới Vọng Cảng, đã là buổi tối.
Dựa theo địa chỉ người trong tổ chức tình nguyện bên kia cho Ninh Nhụy Nhụy, nàng và Hạ Thiên đến một khách sạn, mà khi nhìn thấy khách sạn ấy, hắn đã muốn ôm Ninh Nhụy Nhụy rời đi, bởi vì nơi này thật sự quá tồi tàn, khách sạn Thanh Niên gì đó, ngay cả khách sạn di động cũng không bằng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận