Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1675. Nhỏ mọn không phải thói quen tốt

Mỹ nữ Nê Ba (bùn) ?
Y Tiểu Âm sửng sốt một hồi, nhưng trong phòng trừ nàng ra thì chỉ có siêu mẫu Ba Lê kia, vả lại, lúc này, Hạ Thiên cũng đang nhìn Ba Lê, cho nên, rất hiển nhiên, hắn đang nói chuyện với mỹ nữ siêu mẫu đó.
Nhưng rõ ràng người ta tên là Ba Lê, hắn lại cứ gọi người ta là Nê Ba, vậy chẳng phải là sỉ nhục người ta sao?
“Chuyện đó, bác sĩ Hạ, ngươi, ngươi đang nói chuyện với ta sao?” Hình như Ba Lê cũng nhận ra nàng chính là mỹ nữ Nê Ba trong lời hắn, bây giờ trông dáng vẻ của nàng còn có chút bất an.
“Đúng vậy, đang nói ngươi đó, ta cảm thấy tên của ngươi nên đổi một chút sẽ tốt hơn, Ba Lê tục quá, vẫn nên đặt tên là Nê Ba thì hơn” Hạ Thiên cười hihi và nói, “Ừm, rất nhiều trẻ con thích nghịch bùn, nhưng mà ta không còn nhỏ nữa nên ta không nghịch bùn nữa, nhưng tên ngốc như Mạc An Luân, trí thông minh chả khác gì trẻ con, nên có lẽ sẽ thích cô.” (
泥巴

đọc là níbā nghĩa là Bùn)
“Chết tiệt, má ngươi mới là tên ngốc!” Mạc An Luân gầm lên, “Võ thuật của ngươi không tệ đúng không? Có thể đánh đúng không? Nhưng ngươi có biết đây là nơi nào không? Ta nói cho ngươi biết, trên hòn đảo này, đều là người của ta !”
“An Luân, ngươi đừng kích động....” Lúc này, Ba Lê giống một nữ nhân bình thường, đang thuyết phục Mạc An Luân.
“Im miệng!” Mạc An Luân quát Ba Lê, “Ngươi nghĩ ngươi là thứ gì? Ngươi có tư cách gì mà nói chuyện với ta? Lúc trước ta cần ngươi giúp lão tử che đậy, bây giờ không cần rồi!”
“An Luân, ngươi...” Sắc mặt của Ba Lê đột nhiên tái nhợt, “Chúng ta đã ở bên nhau bốn năm rồi, ngươi, không lẽ ngươi đối với ta không có một chút....”
“Không có!” Mạc An Luân mất hết kiên nhẫn cắt ngang lời của Ba Lê, “Ta với ngươi không có chút tình cảm nào, cũng không luyến tiếc gì, đến thân thể của ngươi ta cũng đã chơi đến chán rồi!”
“Ngươi, ngươi….” Ba Lê lấy tay che miệng lại, quay người chạy ra khỏi căn phòng.
“Này, có chút không đúng rồi.” Hạ Thiên tự mình lẩm bẩm, diễn biến của chuyện này, dường như có chút không giống so với dự đoán của hắn,.
“Tất cả các người đến đây đi, dẫn theo tất cả mọi người đến!” Lúc này, Mạc An Luân đã lấy điện thoại ra, đang gọi điện thoại cho ai đó, hiển nhiên đang gọi người đến.
“Thật sự làm ta thất vọng, một chút sáng tạo cũng không có.” Hạ Thiên cảm thấy thất vọng, hắn vung tay, cái bàn thức ăn lớn, đột nhiên bị nhấc lên, sau đó, đĩa muỗng trên bàn, đều bay về phía của Mạc An Luân.
Mạc An Luân chưa kịp hét lên tiếng nào, cái bàn đã rơi xuống đất, hắn ta liền bị đè ở phía dưới cái bàn lớn, không biết sống chết.
“Vợ Y Y, chúng ta ra ngoài chơi đi.” Hạ Thiên nhìn Y Tiểu Âm cười hihi, sau đó đưa tay ra trước mặt nàng, “Được ôm không?”
Y Tiểu Âm trừng mắt nhìn Hạ Thiên, sau đó rời khỏi căn phòng, ngay sau đó, đi ra phía ngoài khách sạn.
Hạ Thiên cũng đi theo ra ngoài, nhưng lúc hai người họ ra ngoài, có thể thấy được không ít người đang chạy nhanh đến đây, có mấy người mặc đồ của bảo vệ, cũng có một số mặc vest và đi giày da, hiển nhiên, đây là nhóm người khi nãy Mạc An Luân gọi điện thoại kêu đến.
Khoan hãy nói, người còn khá nhiều.
Xem ra, lần này chỉ sợ Mạc An Luân đã sớm định làm gì đó rồi, nếu không đã không sắp xếp nhiều người như vậy, mà Hạ Thiên chỉ khiến cho Mạc An Luân hành động sớm hơn một xíu thôi.
“Vợ Y Y, chúng ta ở đây chơi một lát đi, đợi một thời gian nữa, không chừng ở đây có kịch hay để coi?” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Có ý gì?” Y Tiểu Âm nhìn Hạ Thiên, “Có phải ngươi đã làm gì đó rồi không? “
“Vợ Y Y, ta thật sự không có làm gì cả, chẳng qua chắc chắn sẽ xảy ra một ít chuyện.” Hạ Thiên rất nghiêm túc, “Hay chúng ta ra ngoài biển chơi đi, sau đó đi tắm biển, đợi một lát nữa xem kịch.”
“Ta không rảnh như vậy!” Y Tiểu Âm không muốn nói chuyện: “Ta về Vọng Cảng trước, ngươi muốn đi hay không tuỳ!”
“Nhưng, vợ Y Y, chúng ta không về được, không có thuyền cũng không có máy bay.” Hạ Thiên lập tức nói.
Y Tiểu Âm lười nói chuyện với Hạ Thiên, trực tiếp biến thành cái bóng, rất nhanh lướt trên mặt biển.
“Vợ Y Y, nàng không phải nói thích làm người bình thường sao?” Hạ Thiên rất nhanh đã đuổi kịp Y Tiểu m, sánh bước trên bờ biển với Y Tiểu m.
Y Tiểu Âm lười không muốn để ý Hạ Thiên, cái tên khốn nạn này còn dám nói giả dạng làm người bình thường với nàng, mấy giờ trước, lại làm cho mọi chuyện loạn hết lên, mặc dù không tính là chuyện gì xấu, nhưng nàng cảm thấy, nếu nàng muốn trải qua cuộc sống của của người thường, lựa chọn duy nhất chính là cách xa Hạ Thiên.
“Thật ra, vợ Y Y, nàng để ta ôm nàng bay về, như vậy nàng vẫn là người bình thường rồi.” Hạ Thiên đứng một bên nói.
Y Tiểu Âm vẫn không để ý tới Hạ Thiên, nhưng trong lòng đang mắng hắn, cái tên khốn nạn này nằm mơ đi!
“Được thôi, vợ Y Y, bây giờ ta có chút mệt, hay nàng ôm ta về đi?” Hạ Thiên lại có ý tưởng mới.
“Ngươi có thôi hay không?” Y Tiểu Âm cuối cùng vẫn không nhịn nổi nữa rồi, “Đã mười năm rồi, ngươi vẫn chưa hiểu sao? Ta sẽ không để ngươi lại chạm vào ta nữa đâu!”
“Vợ Y Y, nhỏ mọn không phải là thói quen tốt, nàng phải từ từ thay đổi mới được.” Hạ Thiên rất nghiêm túc nói: “Ngoài ra, thật ra thời gian mười mấy năm khá ngắn, chúng ta đều là người có thể sống lâu không chết.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận