Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2100. Vượt qua cả phạm trù nhân loại

"Ta xem hai vị không giống phàm nhân, cũng có thể thử một lần." Đạo sĩ áo lam cảm khái nói: "Nếu có thể ra ngoài thì vẫn là sớm đi đi. Nếu như ở lâu rồi thì khó trách việc ăn những thứ trong đây để duy trì sinh mệnh. Chỉ cần ăn một chút, e rằng sẽ giống lão đạo, càng lún càng sâu, mãi đến khi......"
"Không cần so sánh ngươi với chúng ta." Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt không cho là đúng, "Ta và Tiểu muội chân dài đã là người tu tiên, có thể không ăn gì. Lại nói, bất cứ trận pháp nào đều không có tác dụng với ta, ta muốn ra ngoài lúc nào cũng được, không có thứ gì có thể trói buộc được ta, ta chính là....."
"Ngươi chính là Hạ Thiên, Hạ Thiên đệ nhất thiên hạ." Ninh Nhụy Nhụy nhanh chóng tiếp lời Hạ Thiên, có chút buồn cười bổ sung: "Cũng là Hạ Thiên vô địch thiên hạ, đúng không?"
"Cô nói sai rồi, ta là Hạ Thiên không gì không thể." Hạ Thiên cực kỳ đương nhiên gật đầu một cái: "Đúng rồi, Tiểu muội chân dài, cô chắc vẫn luôn nhớ kỹ điểm này, không cần phải sợ cái gì cả."
"Có quỷ mới tin ngươi!" Ninh Nhụy Nhụy bất mãn liếc hắn một cái, "Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta sợ hả? "
Hạ Thiên chỉ vào mắt trái của mình, sau đó là mắt phải: "Hai cái này."
Ninh Nhụy Nhụy có chút cạn lời muốn đấm hắn hai cái, nhưng cân nhắc tới việc nàng đánh không lại hắn, nói không chừng còn có thể bị lưu manh kia quấn lên chiếm tiện nghi, thế là quyết định...... Không để ý tới hắn.
"Được rồi, Cát đạo trưởng, chúng ta còn có việc khác, xin cáo từ." Ninh Nhụy Nhụy quay đầu nhìn về phía đạo sĩ áo lam, "Đến nỗi sự tình ngươi giao phó, Ninh Nhụy Nhụy ta đã đáp ứng thì sẽ làm được, xin ngươi cứ yên tâm."
"Vậy thì cảm ơn ngươi lần nữa." Đạo sĩ áo lam chắp tay gửi lời cảm ơn, lại nói: "Lão đạo đã không có vướng bận, chỉ còn có chút bận tâm về thanh đao này, hôm nay đưa cho hai vị làm kỷ niệm cũng không tệ."
Nàng sững sờ: "Đưa cho chúng ta làm gì?"
"Chuyện vừa rồi chung quy là lão đạo làm sai, vật đó xem như bồi thường." Đạo sĩ áo lam đưa thanh Lưu Vân Thiết Nhận cho Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy: "Trước đó ta còn muốn dùng nó đồng quy vu tận với nữ nhân nhà họ Lâm kia, bây giờ đã không cần thiết, chi bằng đưa cho Hạ tiên sinh và Ninh tiểu thư làm kỷ niệm."
"Ngươi xác định phải đưa nó cho chúng ta sao?" Ninh Nhụy Nhụy cảm thấy thanh đao này có chút lợi hại, dù sao đây vẫn là lần đầu tiên nàng thấy được trường đao có thể lưu động như là chất lỏng. Chỉ có điều, rốt cuộc thì đao là hung khí giết người, nàng không quá muốn nhận lấy thứ kia.
Đạo sĩ áo lam thu hồi lưỡi đao vào trong chuôi đao, tiếp đó trịnh trọng đưa cho Ninh Nhụy Nhụy: "Vật ấy đã không còn tác dụng gì với ta, tặng cho hai vị nói không chừng nó còn có cơ hội phát huy."
Ninh Nhụy Nhụy còn có chút do dự, lúc này Hạ Thiên lại nói: "Tiểu muội chân dài, cô cầm lấy đi, thực lực của cô quá kém, giữ nó cũng có thể phòng thân."
"Ta thấy dùng để đề phòng tên lưu manh nhà ngươi rất tốt." Ninh Nhụy Nhụy lườm Hạ Thiên một cái, nhận lấy chuôi đao kia, "Nhưng thứ này dùng như thế nào?"
Đạo sĩ áo lam nói cho Ninh Nhụy Nhụy quyết khiếu sử dụng: "Chỉ cần làm như vậy rồi như vậy là có thể sử dụng. Thiên phú của Ninh tiểu thư không tồi, mới bắt đầu dùng thì lưỡi đao chắc sẽ có khoảng mười mét, nhưng đừng nản chí, kiên trì luyện tập thì bốn mươi mét cũng là chuyện trong tầm tay."
"Để ta thử một lần." Ninh Nhụy Nhụy dựa theo phương pháp mà đạo sĩ áo lam chỉ, tay phải nắm chặt chuôi đao, sau đó phát lực.
Chỉ thấy chỗ chuôi đao bỗng dưng có lưỡi đao màu trắng mãnh liệt bắn ra, giống như là máy bơm hơi xẹt qua bầu trời, lưu lại một vết màu trắng dài, nhìn qua chí ít có một trăm mét.
Đạo sĩ áo lam lập tức nghẹn họng nhìn trân trối, không biết nên nói cái gì cho phải.
"Ngươi cũng thử xem." Ninh Nhụy Nhụy hưng phấn như là một đứa trẻ, nàng thu hồi lưỡi đao lại rồi đưa cho Hạ Thiên: "Xem ngươi có thể dài bao nhiêu."
Hạ Thiên cười hì hì nói: "Ta chắc chắn là rất dài, cái này không cần thử cũng biết."
"Lưu manh, ngươi nghĩ cái gì thế!" Ninh Nhụy Nhụy liếc xéo Hạ Thiên một cái, "Không cho phép nói như vậy, có nghe không hả?"
"Ta nói cái gì?" Hạ Thiên lộ ra vẻ mặt vô tội, "Ta chỉ là trần thuật một sự thật mà thôi."
Ninh Nhụy Nhụy trừng Hạ Thiên: "Mau thử xem!"
"Vậy ta thử một chút, nhưng Tiểu muội chân dài, nếu cô nhận lấy đả kích thì cũng đừng trách ta." Hạ Thiên lười biếng nói một câu.
Ninh Nhụy Nhụy nhăn mũi, khẽ hừ một tiếng: "Nói không chừng lại tự vả mặt chính ngươi thì sao."
"Chỉ có ngu ngốc mới có thể vả mặt chính mình, ta không phải là ngu ngốc, mà là thiên tài." Hạ Thiên bĩu môi, giơ tay tiếp nhận chuôi đao, tiện tay nắm chặt.
Chuôi đao chỉ là run lên một cái, cũng không thấy lưỡi đao xuất hiện.
"Ha ha ha ha." Ninh Nhụy Nhụy cười vui vẻ, nhìn Hạ Thiên nói: "Tự mình mắng mình là đồ ngốc, có phải cảm thấy rất thú vị không?"
Hạ Thiên cũng sửng sốt một chút, cầm chuôi đao quan sát: "Thứ đồ chơi vớ vẩn này chắc chắn là hỏng rồi, không thú vị."
"Có thể là lực đạo của Hạ tiên sinh đã vượt ra khỏi phạm vi chịu đựng của Lưu Vân Thiết Nhận." Đạo sĩ áo lam nhìn ra manh mối, "Ngươi thu lực lại một chút, có lẽ sẽ không giống nhau."
"Ta còn chưa sử dụng tới một phần trăm khí lực đâu, xem ra vật này thật sự chẳng có gì vui." Hạ Thiên có chút khinh bỉ nói một câu, khí lực trên tay lại hạ xuống một chút.
Lúc này chuôi đao bỗng dưng run rẩy, lưỡi đao màu trắng lập tức kéo dài ra như một tia chớp trắng, nháy mắt đã đột phá tầm nhìn của Ninh Nhụy Nhụy, còn bổ ra mấy tòa đan sơn cản đường trước mặt, hơn nữa vẫn tiếp tục kéo dài đến vô cùng vô tận.
"Không phải chứ!" Ninh Nhụy Nhụy sửng sốt một hồi lâu, "Ngươi quả nhiên là biến thái mà, mau thu hồi lại đi, đừng làm bị thương những người ở nơi xa."
"Thật là nhàm chán." Hạ Thiên thu hồi lưỡi đao lại rồi đưa trả chuôi đao cho Ninh Nhụy Nhụy, "Không thú vị gì cả."
Đạo sĩ áo lam cũng kinh ngạc không nói nên lời, thanh Lưu Vân Thiết Nhận kia được chế tạo dựa theo bút ký mà sư phụ của hắn lưu lại, nó chẳng những có thể dùng để tập kích giết người, đồng thời cũng có thể khảo thí sức mạnh và tiềm lực của một người.
Trước mắt mà nói, sức mạnh của Ninh Nhụy Nhụy xem như đạt đến cực hạn mà con người có thể đạt được, mà vị Hạ Thiên kia đã sớm đột phá phạm trù nhân loại, thậm chí vượt qua phạm trù người tu tiên, rốt cuộc hắn có lai lịch như thế nào?
Bạn cần đăng nhập để bình luận