Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1860. Leo lên giường

“Vợ Y Y, dáng người của nàng bây giờ thật sự tốt hơn so với lúc trước.” Hạ Thiên rất cao hứng: “Chẳng trách hiện tại nàng càng ngày càng thông minh.”
Y Tiểu Âm hung ác trợn mắt nhìn Hạ Thiên, suy nghĩ của tên khốn này vẫn lộn xộn như vậy, hơn nữa, rõ ràng lúc trước tên khốn đó còn nói nàng kém thông minh, bây giờ lại nói nàng thông minh, đơn giản chính là thần kinh rối loạn!
Nhưng, Y Tiểu Âm lười nói, chỉ là nhanh chóng đứng dậy vào nhà, đóng cửa lại, sau đó bắt đầu thay quần áo, nhưng, đến lúc nàng mặc áo ngủ vào, quay người lại đã trợn tròn mắt.
“Ngươi tiến vào đây khi nào?” Y Tiểu Âm nghiến răng nghiến lợi, thế mà tên khốn đó lại ở trong phòng ngủ nàng!
“Vợ Y Y, ta theo nàng đi vào.” Hạ Thiên vẫn rất vô tội: “Vợ Y Y, thật sự dáng người nàng càng ngày càng tốt.”
“Ngươi đi ra ngoài!” Y Tiểu Âm cảm thấy chính mình sắp điên rồi, rõ ràng vừa mới bị người kia nhìn thấy hết, nàng đã cẩn thận đề phòng hắn như vậy, kết quả vẫn để tên khốn này chiếm được tiện nghi!
“Vợ Y Y, lúc nàng mới thay quần áo không bảo ta ra ngoài, bây giờ tại sao phải ta ra ngoài chứ?” Hạ Thiên có chút buồn bực: “Chẳng lẽ nàng chỉ muốn cho ta xem dáng vẻ không mặc quần áo? A, mặc dù như thế thật sự càng đẹp mắt, nhưng bây giờ nàng nhìn rất đẹp, ta cũng thích nhìn...”
Y Tiểu Âm cảm thấy mình sẽ điên, cho nên nàng lười yêu cầu Hạ Thiên đi ra, dứt khoát đi ra khỏi phòng của mình.
Nhưng thật ra cũng không có bất kỳ thay đổi nào, bởi vì, Hạ Thiên cũng đi theo.
Y Tiểu Âm tiếp tục ngồi ở bên cạnh bàn, bắt đầu ở trên tìm kiếm trên máy tính, đến nỗi Hạ Thiên có tiếp tục nhìn nàng chằm chằm hay không, nàng cũng lười quản.
Không biết từ bao giờ, bầu trời dần sáng lên.
Y Tiểu Âm nhìn chằm chằm máy tính mấy tiếng đồng hồ, cuối cùng bắt đầu cảm thấy mệt mỏi rã rời, đứng dậy chuẩn bị đi ngủ, mà nàng nhịn không được quay đầu nhìn Hạ Thiên, lại phát hiện hắn hình như đã ngủ thiếp đi trên ghế sa lon.
Điều đấy làm cho Y Tiểu Âm nhẹ nhàng thở ra, sau đó, nàng nhẹ chân nhẹ tay đi vào phòng ngủ, mà sau khi nàng đóng cửa lại, còn xác định mỗi góc độ trong căn phòng, sau khi nàng phát hiện Hạ Thiên không có trong phòng, hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.
Bò lên giường, tiến vào chăn mền, Y Tiểu Âm nhắm mắt lại, rất nhanh, nàng đã tiến vào mộng đẹp.
Y Tiểu Âm cảm thấy ngủ rất bình yên, đừng nói thấy ác mộng, thậm chí ngay cả mộng đều không có, mà khi nàng tỉnh lại, đã là buổi sáng ngày hôm sau.
Duỗi lưng một cái, Y Tiểu Âm ngồi dậy từ trên giường, một giây sau lập tức đã phát hiện không đúng, trên giường làm sao lại có người?
Nhìn một cái, ngoại trừ Hạ Thiên, còn có thể là ai?
Dường như theo bản năng nhìn trên người mình, xác nhận mình còn mặc quần áo, Y Tiểu Âm mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó, nàng bắt đầu tức điên lên, tên khốn này tiến vào đây từ bao giờ chứ?
Y Tiểu Âm cắn răng một cái, đá một cái, mà lần này, thế mà đá trúng, trực tiếp đá Hạ Thiên xuống giường.
Sau khi bị đá xuống giường, cuối cùng Hạ Thiên tỉnh lại, hắn đứng lên từ dưới đất, có chút không hiểu: “A, vì sao ta lại nằm ở dưới đất?”
“Ngươi giả bộ gì vậy?” Y Tiểu Âm nổi nóng: “Ta hỏi ngươi, tại sao ngươi lại xuất hiện ở trên giường của ta?”
“Vợ Y Y, ta muốn đi ngủ, cho nên nằm ở trên giường.” Hạ Thiên ra vẻ vô tội.
“Ngươi!” Y Tiểu Âm rất tức giận, lại không biết nên nói cái gì.
“Vợ Y Y, nàng tức giận như vậy, là vì đói bụng sao?” Hạ Thiên buồn bực: “Ừm, nàng chờ một chút, ta đi mua bữa sáng cho nàng.”
Hạ Thiên nói đi là đi, làm cho Y Tiểu Âm tức giận mà không tìm được người, nàng sau đó phát hiện, đúng là nàng đói bụng.
Mấy phút sau, Hạ Thiên mang bữa sáng trở về, mà Y Tiểu Âm cũng lười giận, chắc tối hôm qua tên khốn kia không thật sự sàm sỡ nàng.
“Thực sự là gặp quỷ, tiếp tục như vậy nhất định sẽ xảy ra chuyện.” Trong lòng của Y Tiểu Âm biết tiếp tục như vậy không phải biện pháp, nhưng vấn đề là, nàng lựa chọn làm như thế, thì không cách nào thay đổi tình hình bây giờ.
Y Tiểu Âm bắt đầu yên tâm ăn điểm tâm, hơn nữa còn ở một chỗ với Hạ Thiên, thậm chí Hạ Thiên đưa một cái bánh bao hấp đến bên miệng nàng, nàng cũng ngoan ngoãn ăn vào, không thể không nói, tình huống hiện tại của nàng và Hạ Thiên, trong mắt người ngoài, chắc chắn thì sẽ không nghi ngờ bọn họ có quan hệ tình nhân hoặc quan hệ vợ chồng.
Mà điều kia là điều khiến Y Tiểu Âm không biết nên làm sao nhất, bởi vì mặc kệ nàng thừa nhận cũng được, phủ nhận cũng được, trên thế giới này, Hạ Thiên là nam nhân có quan hệ thân mật nhất với nàng, bây giờ điều duy nhất nàng có thể làm chính là duy trì khoảng cách nhất định với hắn.
Đột nhiên, Y Tiểu Âm phát hiện, thật ra nàng vẫn có chút chờ mong Tô Bối Bối trở về, bởi vì bây giờ dường như Hạ Thiên rất quan tâm đến Tô Bối Bối kia, chờ nàng ấy trở về, nói không chừng Hạ Thiên sẽ không quấn nàng như thế nữa.
Đúng lúc này, điện thoại của Hạ Thiên kêu lên, sau đó, Y Tiểu Âm đã nghe được giọng nói hưng phấn của Hạ Thiên: “Bối nha đầu, ngươi trở về rồi sao? Còn chưa có trở về? Cái gì? Ngươi nói ai xảy ra chuyện?”
Hạ Thiên nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó bế Y Tiểu Âm lên, rồi hắn ôm Y Tiểu Âm nhảy ra ngoài từ trong cửa sổ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận