Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3415: Chuyện này có liên quan gì đến chúng ta sao?

“Vậy ngươi có thể điều trị được không?” Ấn tượng của Ninh Nhụy Nhụy đối với Bì Nhã Văn cũng không tệ lắm, lập tức nói với Hạ Thiên: “Nếu không, ngươi tiện tay trị cho nàng ấy một chút đi.”
Bì Nhã Văn liên tục khoát tay. Bây giờ, nàng đột nhiên thấy sợ Hạ Thiên: “Không cần đâu, chúng ta nên suy nghĩ việc này nên kết thúc như thế nào.”
“Chuyện gì?” Hạ Thiên có chút không hiểu.
“Thì việc này này.” Bì Nhã Văn chỉ vào thi thể của Chiêm Thiên Thiên, còn có nữ nhân trung niên bị dọa ngất.
Hạ Thiên hờ hững nói: “Chuyện này có liên quan gì đến chúng ta?”
“Không có sao?” Bì Nhã Văn phát hiện đầu óc của mình giống như bị đứng máy: “Chẳng lẽ chúng ta bỏ mặc bọn họ nằm ở đây sao?”
Ninh Nhụy Nhụy thản nhiên nói: “Không cần ngươi quan tâm đâu, sẽ có người đến thu thập.”
“Vâng.” Bì Nhã Văn nhẹ gật đầu, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, quay sang nhìn Ninh Nhụy Nhụy: “Chúng ta còn chụp áp phích nữa không?”
“Ngươi cảm thấy còn cần chụp nữa không?” Ninh Nhụy Nhụy không khỏi cảm thấy buồn cười. Rõ ràng giấu Hạ Thiên đến đây để chụp, kết quả cũng vẫn không chụp được.
Việc này hiển nhiên không trách được Hạ Thiên. Làm loạn hết mọi việc chính là tên sát thủ không biết kia.
Chỉ là nếu tình huống phát triển tiếp, đoán chừng bị người Chiêm gia ghi hận không nhất định phải là tên sát thủ kia, rất có thể cũng sẽ có nàng và Hạ Thiên.
“Chụp, vì sao lại không chụp?” Hạ Thiên ngược lại cảm thấy hứng thú, cười nói: “Tiểu muội chân dài, nàng mặc bộ áo tắm này rất đẹp. Chụp nhiều một chút, nhưng chụp cho ta xem là được rồi.”
Ninh Nhụy Nhụy cố nén cảm xúc trợn trắng mắt, lười nói nhảm với Hạ Thiên: “Ngươi ra ngoài đi, ta muốn thay quần áo.”
“Tiểu muội chân dài, ta không ngại mà.” Hạ Thiên nghiêm túc nói.
“Nhưng ta ngại.” Ninh Nhụy Nhụy cởi áo khoác ném vào mặt Hạ Thiên: “Ngươi còn muốn nhìn lén ta thay quần áo, đúng không? Sắc lang chết tiệt.”
Hạ Thiên lấy áo khoác xuống, lắc đầu nói: “Ta chưa từng nhìn lén, muốn nhìn cũng đều quang minh chính đại mà nhìn.”
“Mặc kệ ngươi, ngươi dám nhìn lén, ta sẽ không tha cho ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy quay về phòng thay quần áo, rất nhanh đổi lại quần áo của mình. Nàng bước ra ngoài, nhìn thấy Hạ Thiên vẫn đứng tại chỗ, không khỏi cảm thấy yên tâm hơn một chút: “Lúc này, ngươi cũng biết trung thực đấy.”
Hạ Thiên mỉm cười nói: “Tiểu muội chân dài, cái gì gọi là lúc này. Ta vẫn luôn là người trung thực mà.”
‘Có quỷ mới tin ngươi.” Ninh Nhụy Nhụy có chút xin lỗi Bì Nhã Văn: “Thật ngại quá, hoạt động lần này đoán chừng thất bại rồi. Chụp ảnh tạm thời gác lại. Về sau, nếu có cơ hội, chúng ta lại hợp tác.”
“Được, vậy về sau chúng ta sẽ hợp tác với nhau.” Bì Nhã Văn lưu luyến nhìn đôi chân dài của Ninh Nhụy Nhụy, xoa tay thở dài không thôi nhưng cũng không thể tránh được.
Ninh Nhụy Nhụy nói với Hạ Thiên: “Chúng ta về nhà thôi.”
Hạ Thiên tự nhiên ôm lấy eo nhỏ Ninh Nhụy Nhụy, cùng nhau rời khỏi bể bơi.
Bì Nhã Văn đưa mắt nhìn theo hai người rời đi, ánh mắt lóe lên ánh sáng khó hiểu.

Câu lạc bộ Ngự Đế Vân, phòng cao cấp nhất.
Nơi này là địa bàn của bá chủ Quế thành Lạc ca, cũng là chỗ ăn chơi cao cấp nổi tiếng nhất Quế thành.
Ra vào nơi này có ai mà không phải phú thương cự phú hoặc phú nhị đại đời thứ hai. Bọn họ đều phải nể mặt Lạc ca, nếu không, bọn họ rất có thể sẽ gặp thất bại ở Quế thành.
Lúc này, Lạc ca danh xưng hoàng đế thế giới ngầm Quế thành đang quỳ dưới đất, biểu hiện sợ hãi nhìn hai nam nhân trước mặt.
Chiêm Văn Bân lạnh giọng hỏi: “Chuyện mà ta giao cho ngươi, ngươi làm như thế nào rồi?”
“Trên cơ bản đã làm xong.” Lạc ca hiểu được tính cách chủ nhân của mình, hỷ nộ vô thường, cho nên hắn ta trả lời rất cẩn thận.
Con ngươi Chiêm Văn Bân âm trầm như nước, nhưng giọng nói lại không thay đổi: “Nói đi.”
Lạc ca không dám thất lễ, vội nói ra những tin tức mà hắn ta điều tra được “Nam nhân đi cùng chuyến bay với Nhiếp Tiểu Lý tổng cộng có ba mươi hai người, trong đó trò chuyện với nàng ấy chỉ có mười bảy người, nhưng không ai có tiếp xúc thân mật.”
“Những thứ này đều không phải trọng điểm, ta muốn biết chính là tên họ Hạ. Hắn là ai?” Chiêm Văn Bân có chút không được kiên nhẫn, cắt ngang: “Bây giờ hắn chết chưa?”
‘Chết rồi, chết thật rồi.” Lạc ca liên tục gật đầu: “Ninh Nhụy Nhụy đang có công việc ở bể bơi. Ta đoán Hạ Thiên nhất định sẽ đi theo, cho nên ta đã sớm phái sát thủ lợi hại nhất đến đó. Mười phút trước, hắn ta đã gửi tin nhắn cho ta, nói chuyện đã làm xong, chắc sắp cũng trở về rồi.”
Lửa giận trong lòng Chiêm Văn Bân mới thoáng bình tĩnh trở lại: “Nói tiếp đi.”
“Người kia tên Hạ Thiên, lai lịch cụ thể tạm thời còn chưa rõ ràng, chỉ nghe nói hắn đến từ Giang Hải, hình như cũng có chút thế lực.” Lạc ca cho người điều tra tư liệu của Hạ Thiên trên mạng, kết quả trên mạng gần như không có bất kỳ tin tức gì về hắn, đành phải cho người đi nghe ngóng bốn phía, cuối cùng mới gom được chút tin tức: “Nghe nói hắn còn là một bác sĩ, hơn nữa còn biết võ công. Mấy tháng trước, hắn từng có tình cảm gút mắc với Lam Y Nhân của Lam gia, Ninh Nhụy Nhụy của Ninh gia, và vị Y tiên Y Tiểu m.”
“Ồ?” Chiêm Văn Bân không khỏi cau mày, bởi vì hắn ta đã từng có ý đồ với ba nữ nhân này. Khi đó, hắn ta vẫn còn ở nước ngoài, cho nên cũng không hành động.
Bây giờ, hắn ta nghe được những tin tức đó, không khỏi hận đến nghiến răng: “Tốt, đoạt ba mục tiêu của ta còn chưa đủ, bây giờ còn muốn đoạt luôn vị hôn thê của bổn thiếu gia, quả nhiên đáng chết. Giết tốt lắm, giết hay lắm. Sớm biết như thế, ta đã bảo ngươi bắt hắn đến đây, tự tay ta làm thịt hắn.”
Lúc này, điện thoại của Chiêm Văn Bân vang lên. Hắn ta móc ra xem, là lão gia tử trong nhà gọi đến, không khỏi có chút hiếu kỳ.
“Alo, cha à, tại sao cha…” Chiêm Văn Bân vuốt mặt, sau đó mỉm cười nghe điện thoại.
Nhưng người đối diện đã mắng hắn ta xối xả, mắng hắn ta đến phát mộng, sắc mặt của hắn ta cũng càng lúc càng sầm xuống, giống như sát thần.
“Vừa nãy ngươi có nói ngươi đã phái sát thủ đến bể bơi?” Chiêm Văn Bân cúp điện thoại, mặt trầm như nước nhìn chằm chằm Lạc ca, giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta: “Tên sát thủ mà ngươi phái đi rốt cuộc đã giết ai?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận