Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1753. Nhà họ Hoàng bá đạo

"Ngươi, các ngươi, các ngươi là một lũ súc sinh......" Một lão nhân chỉ tay về phía nữ nhân trung niên kia, nhưng hắn còn chưa dứt lời thì đã ngã xuống đất, tức giận tới nỗi ngất đi.
"Cha, cha, ngươi không sao chứ?" Một đôi nam nữ trung niên đứng bên cạnh ông lão lo lắng la lên, "Nhanh lên, mau giúp ta gọi xe cứu thương đi!"
"Nhanh lên, mau đi qua đó hỗ trợ!" Ninh Nhụy Nhụy kéo Hạ Thiên xông vào trong sân, "Chú, thím, các ngươi còn nhớ ta không? Ta là Ninh Nhụy Nhụy, bạn của Tề Tề, trước đó chúng ta đã gặp nhau......"
"A, Ninh tiểu thư, là ngươi, ta biết ngươi, Tề Tề thường xuyên nói về ngươi cho chúng ta nghe......" Nữ nhân trung niên kia chính là mẹ của Tề Tề, nàng ấy ngẩng đầu nhìn Ninh Nhụy Nhụy, trên mặt lộ ra vẻ bất ngờ, còn có một tia kinh hỷ.
"Thím, có gì để sau rồi nói, đây là ông nội của Tề Tề à? Bạn của ta là bác sĩ, để hắn trị liệu cho Tề gia gia trước đi." Ninh Nhụy Nhụy cắt lời của Tề mẹ, nói nhanh.
"A, được, được, tốt." Mẹ Tề Tề vội vàng gật đầu.
Lúc này, Hạ Thiên cũng không từ chối, hắn lấy ngân châm đâm hai lần vào người ông lão, đối phương đột nhiên ho khan một tiếng, sau đó từ từ ngồi dậy.
"Súc sinh, nhà họ Hoàng các ngươi đều là lũ súc sinh! Các ngươi hại chết Tề Tề nhà chúng ta còn chưa đủ, bây giờ còn muốn mổ xẻ thi thể của nàng ấy, các ngươi sẽ gặp báo ứng, nhà họ Hoàng các ngươi sẽ gặp báo ứng......" Giọng nói của ông lão run rẩy, nhưng vẻ mặt vẫn vô cùng phẫn nộ.
"Báo ứng? Tề Tề nhà các ngươi chết sớm như vậy mới là báo ứng! Thế nào, Tề lão đầu, ngươi không giả bộ hôn mê nữa sao? Dù sao thì ta đã nói rồi, nếu trước ngày mai ta không được lời chứng mới và thư hòa giải của các ngươi thì cứ chờ Tề Tề nhà các ngươi bị mổ xẻ lần nữa đi!" Nữ nhân trung niên kia cực kỳ phách lối, "Tốt, ta đi trước, nhà họ Tề các ngươi phải suy nghĩ thật kỹ, đừng tưởng rằng các ngươi có thể đấu thắng được nhà họ Hoàng chúng ta!"
Nữ nhân trung niên đó kêu gào xong xuôi, vung tay lên: "Chúng ta đi thôi!"
Mấy nam nữ trẻ tuổi đi theo nữ nhân trung niên kia ra ngoài, chẳng mấy chốc thì trong sân đã trở nên lạnh lẽo vắng lặng hơn rất nhiều.
Mà nữ nhân trung niên đó đi tới cửa thì ngừng lại, quay đầu nhìn về phía sân: "Tất cả mọi người nghe cho rõ đây, các ngươi xem náo nhiệt không thành vấn đề, nhưng nếu có người dám giúp nhà họ Tề thì cũng đừng trách ta không khách khí!"
Lưu lại câu nói này, cuối cùng nữ nhân trung niên mới chân chính rời đi, mà những người khác trong sân cũng vội vàng chuồn mất, kết quả là trong sân chỉ còn lại ông lão và cặp nam nữ trung niên kia.
Đương nhiên, còn có Hạ Thiên và Ninh Nhụy Nhụy.
"Bọn hắn, đám người nhà họ Hoàng thật sự là khinh người quá mức." Giọng nói của Mẹ Tề Tềrun rẩy, "Bọn hắn hại chết Tề Tề, không xin lỗi thì thôi đi, bây giờ lại còn tới uy hiếp chúng ta."
"Thím, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Đến cùng thì Tề Tề đã chết như thế nào?" Vừa rồi Ninh Nhụy Nhụy không có nói chen vào, vì nàng muốn biết rõ ràng mọi chuyện trước.
Vô cùng hiển nhiên, nguyên nhân cái chết của Tề Tề không có đơn giản như vậy.
"Ninh tiểu thư, Tề Tề nói ngươi rất tốt, cũng rất lợi hại, ngươi nhất định phải giúp Tề Tề nhà chúng ta đòi lại công bằng! Người nhà họ Hoàng thật sự là hiếp người quá đáng!" Mẹ Tề Tề vừa lau nước mắt vừa bắt đầu kể lại chuyện đã xảy ra.
Thật ra chuyện này cũng không tính là phức tạp, chính là có một nam nhân tên là Hoàng Uy vẫn luôn theo đuổi Tề Tề, mà Tề Tề lại không thích Hoàng Uy cho nên đối phương thẹn quá thành giận dự định dùng sức mạnh, Tề Tề phẫn nộ phản kháng, sau đó, Hoàng Uy giết chết Tề Tề.
Bây giờ, Hoàng Uy đã bị cảnh sát tóm lấy, mà nữ nhân trung niên vừa rồi chính là mẹ của hắn, nàng ta lo lắng con trai sẽ bị phán tử hình cho nên tìm biện pháp giải quyết chuyện đó. Hiển nhiên nàng nghe luật sư nói nếu như biến bản án thành chuyện nam nữ tranh chấp cảm tình, sau đó bảo nhà họ Tề viết thư hòa giải là có thể giảm bớt hình phạt, cho nên bây giờ mới tới nhà họ Tề ồn ào.
"Những người đó thật quá đáng!" Ninh Nhụy Nhụy rất phẫn nộ, "Chẳng lẽ bọn hắn cảm thấy mình có thể muốn làm gì thì làm?"
"Ninh tiểu thư không biết, ở thị trấn Sa Hà, nhà họ Hoàng có thế lực rất mạnh, hơn nữa chúng ta cũng đã hỏi người khác, bọn hắn cũng không cần xin kiểm tra thi thể lần thứ hai. Chúng ta cũng không còn cách nào, ở đây thì nhà họ Tề chúng ta thân cô thế cô, căn bản đấu không lại bọn hắn." Lúc này, cha của Tề Tề lên tiếng, "Chúng ta không phải không muốn báo cảnh sát, nhưng báo cảnh sát cũng vô dụng, cảnh sát không thể nào vẫn luôn canh giữ ở đây. Nhà họ Hoàng có rất nhiều người, không ai biết bọn hắn sẽ âm thầm làm những chuyện gì."
"Thím, ngươi mau nói cho ta biết nhà họ Hoàng ở đâu?" Ninh Nhụy Nhụy đang tìm không thấy chỗ phát tiết cơn tức, "Bây giờ ta lập tức đi tìm bọn hắn!"
"Ninh tiểu thư, nhà họ Hoàng rất dễ tìm, căn nhà lớn nhất thị trấn này chính là của bọn hắn. Nhưng bây giờ các ngươi đừng đi, nhà họ Hoàng tụ tập rất nhiều người, ta nghe nói bọn hắn đã gọi tất cả mọi người trở về, không biết muốn làm cái gì nữa." Mẹ Tề Tề vội vàng khuyên bảo.
"Căn nhà lớn nhất? Có phải là một căn biệt thự ba tầng, còn có một cái sân rộng nhìn rất mới?" Ninh Nhụy Nhụy ngẩn người, nghĩ thầm sẽ không trùng hợp như vậy chứ?
"Đúng, đúng rồi, chính là chỗ đó! " Mẹ Tề Tề gật đầu một cái, "Ninh tiểu thư, ngươi, ngươi đã tới đó rồi à?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận