Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2263. Không chừng còn đang chờ chúng ta đấy

Hạ Lãnh mạnh mẽ kéo Tiêu Tú Nhi vào trong lòng, sau đó nhanh chóng phá cửa sổ nhảy ra ngoài.
Cùng lúc đó, tay phải Cơ Cửu chộp giá cắm nến, tay trái ôm Phong Thiên Linh cũng nhảy theo ra ngoài.
Bành!
Trong phòng phút chốc sáng lên hai đạo hàn quang, chém ra một cái lỗ thủng lớn chỗ mà bốn người Hạ Lãnh vừa mới ngồi.
"Công tử, vừa mới có chuyện gì vậy?" Tiêu Tú Nhi run lẩy bẩy núp sau lưng Hạ Lãnh, nhỏ giọng hỏi: "Chẳng lẽ là có yêu quái tới đây?"
Dưới hành lang, Hạ Lãnh nhìn chằm chằm vào cửa sổ, bên trong đen ngòm, không hề có chút ánh sáng, cũng không có trả lời câu hỏi của Tiêu Tú Nhi.
"Không phải yêu quái, mà là sát thủ." Cơ Cửu buông Phong Thiên Linh ra, lấy ra thanh đoản đao đeo bên người, "Cũng không biết vì sao để mắt tới chúng ta."
"Ta vào xem, các ngươi đứng ở chỗ này đừng đi đâu hết." Hạ Lãnh nhìn thấy trong phòng không còn động tĩnh gì, không khỏi có chút kỳ quái, hắn nhanh chóng phân phó bọn người Cơ Cửu một câu, tung người nhảy vào trong phòng từ cửa sổ.
Tiêu Tú Nhi còn muốn bắt Hạ Lãnh lại không cho hắn đi, đáng tiếc khí lực quá nhỏ, không thể thành công, đành phải quay đầu nhìn về phía Cơ Cửu: "Cửu ca, công tử sẽ không có nguy hiểm gì chứ?"
"Yên tâm, chẳng lẽ ngươi còn không biết thân thủ của công tử sao?"
Cơ Cửu cũng không quá lo lắng Hạ Lãnh, chỉ là phòng bị có người đánh lén ba người bọn hắn.
Chỉ chốc lát sau, Hạ Lãnh mở cửa phòng ra, nói với ba người Cơ Cửu: "Không sao rồi, tất cả vào phòng đi."
Cơ Cửu dẫn Tiêu Tú Nhi và Phong Thiên Linh đi vào trong, thấy trên sàn nhà xuất hiện thêm hai tên áo đen, nhìn qua hẳn là đã chết.
"Không phải ta giết." Hạ Lãnh lắc đầu, "Lúc ta tiến vào thì bọn hắn đã chết rồi."
Cơ Cửu nhíu chặt mày, không biết đang suy nghĩ gì.
"Vừa rồi chính là hai người bọn hắn giở trò quỷ à?" Tiêu Tú Nhi xích lại gần nhìn hai tên áo đen kia, giơ tay xé mặt nạ của bọn hắn, tiếp đó sợ hết hồn: "Tại sao mặt của bọn hắn lại......"
Khuôn mặt của hai tên áo đen này đã hoàn toàn mơ hồ, không thể nhìn rõ ngũ quan, hiển nhiên là đã sớm bị hủy dung nhan.
"Rốt cuộc thì bọn hắn tới giết chúng ta hay là cố ý tới phòng chúng ta để tự sát?" Phong Thiên Linh cũng rất là khó hiểu hỏi một câu.
Trong đầu Hạ Lãnh cũng đầy dấu chấm hỏi, thực sự không nghĩ ra hai người này làm như vậy là có ý gì, nhưng mà hắn nhớ tới một chuyện: "Có thể là vị Khổng Đông chủ kia biết cái gì đó, chúng ta đi tìm hắn."
"Bây giờ đã nửa đêm, có thể hắn đã ngủ rồi." Tiêu Tú Nhi lên tiếng.
"Hắn ngủ không được." Hạ Lãnh nhàn nhạt nói: "Nói không chừng còn đang chờ chúng ta đấy."
Tiêu Tú Nhi không rõ công tử nhà mình nói vậy là có ý gì.
Hạ Lãnh không tiếp tục giải thích, hắn cho mọi người thu thập một chút, tốt nhất thay đổi quần áo ẩm ướt do dầm mưa, tiếp đó là đi tìm Khổng Thanh Tùng.
......
Trên Địa Cầu.
Triệu Thanh Thanh gặp nan đề, cho nên mới gọi Hạ Thiên tới căn cứ Thiên Đạo tổ.
"Thanh Thanh nha đầu, ngươi nhớ ta sao?" Không đến một phút, Hạ Thiên đã xuất hiện bên cạnh Triệu Thanh Thanh, vươn tay ôm vòng eo nhỏ nhắn của nàng.
"Ừ, ta mới hỏi được chút chuyện từ trong miệng viện trưởng Triệu và Lạc Ngọc Minh, ta cảm thấy có lẽ sư phụ sẽ cảm thấy hứng thú." Triệu Thanh Thanh trở tay ôm Hạ Thiên, tiếp đó hưng phấn nói: "Cho nên gọi điện thoại bảo ngươi đến đây."
Hạ Thiên kỳ quái hỏi: "Bọn hắn nói cái gì?"
"Lạc Ngọc Minh nói lúc trước cha hắn Lạc Quyền Đông từng ăn trộm một cái cổ mộ vô cùng quỷ dị, những cuốn sách y học cổ kia đã được lấy ra từ đó." Triệu Thanh Thanh sợ Hạ Thiên không nhớ rõ chuyện lúc trước, còn chỉ về phía Hứa Kiều Na: "Chính là mấy cuốn sách mà Na Na đưa cho ngươi."
Hứa Kiều Na gật đầu: "Ngươi bảo ta gửi những cuốn sách y học cổ kia đến cao ốc Thần Y, tên viện trưởng Triệu tiếp cận Lạc Ngọc Minh cũng là vì những cuốn sách y học cổ đó."
"Nhưng mà những cuốn sách y học cổ kia hình như không có gì đặc biệt cả." Hạ Thiên thoáng hồi tưởng một chút, thuận miệng nói.
Triệu Thanh Thanh nói: "Thứ đặc biệt chính là toà cổ mộ kia, ta đã gọi người mang Lạc Ngọc Minh và viện trưởng Triệu tới, sư phụ lại hỏi cặn kẽ một chút."
"Cũng tốt." Hạ Thiên gật đầu.
Lúc này có một thành viên Thiên Đạo tổ đi tới, nhỏ giọng thông báo chuyện gì đó với Triệu Thanh Thanh.
Triệu Thanh Thanh lập tức nhíu mày, nhưng mà cũng chỉ là vẫy tay ra lệnh tên thuộc hạ kia lui xuống.
"Sư phụ, các thành viên đi tiêu diệt Vạn Cổ hội đều bị trúng độc, ngươi có thể giúp bọn họ giải cổ trùng không?" Triệu Thanh Thanh nhìn về phía Hạ Thiên, thuận miệng nói.
Hạ Thiên không cho là đúng nói: "Loại sự tình này không cần ta ra tay, tùy tiện tìm cho bọn họ một thầy châm cứu là được rồi. Chỉ cần ghim châm vào những huyệt vị theo trình tự mà ta đã nói, lại ngâm suối nước nóng, trên cơ bản sẽ không sao cả."
Nói xong, Hạ Thiên tùy ý nói tên mấy cái huyệt vị.
"Vậy được rồi, ta sẽ sai thuộc hạ mời mấy thầy châm cứu tới."
Triệu Thanh Thanh chỉ nghe một lần đã nhớ kỹ trình tự huyệt vị mà Hạ Thiên nói, lập tức phân phó cho cấp dưới.
Tiếp đó, Lạc Ngọc Minh và viện trưởng Triệu bị mang tới, xem dáng vẻ thì bọn hắn cũng không có bị hình phạt gì, chỉ là sắc mặt có chút không tốt, đoán chừng là di chứng sau khi cổ con bị ép ra ngoài cơ thể.
"Nói lại những gì mà các ngươi vừa mới nói trước đó, từ đầu tới đuôi, rõ ràng rành mạch cho sư phụ ta nghe." Triệu Thanh Thanh cảnh cáo trừng mắt nhìn hai người này, "Các ngươi cũng biết sư phụ ta lợi hại như thế nào rồi đấy, đừng nghĩ giở trò gian dối, cũng đừng tự tìm quả đắng để ăn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận