Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3227: Có nghĩ đến hậu quả hay không?

“Được, vậy mời ngươi đi theo chúng ta, chúng ta sẽ sắp xếp ngươi tham gia bữa tiệc tối tại tòa thành tối mai.” Người áo đen dẫn đầu nhanh chóng đưa ra quyết định, nói với nữ nhân ăn mặc thời thượng.
Nữ nhân ăn mặc thời thượng lập tức kích động không thôi, nhảy dựng lên: “A, vận khí của lão nương đúng là tốt, rốt cuộc cũng có cơ hội diện kiến Bá tước đại nhân. Ta nhất định phải ăn mặc đẹp một chút. Nếu có thể làm một phát với Bá tước đại nhân, vậy thì sướng rồi.”
Tô Bối Bối có chút khinh thường nhìn nữ nhân ăn mặc thời thượng, sau đó im lặng rời đi. Nàng lười quản mấy chuyện vô bổ như thế này.
“Vị tiểu thư này, ngươi khoan hẵng đi.” Đầu lĩnh người áo đen bỗng nhận được một chỉ thị, lập tức đưa tay ngăn cản Tô Bối Bối, sau đó cung kính nói: “Ông chủ của chúng ta rất muốn gặp ngươi, mong ngươi nể mặt.”
Tô Bối Bối thuận miệng hỏi: “Ông chủ các ngươi là ai? Ta biết không?”
“Có khả năng là biết.” Đầu lĩnh áo đen thản nhiên đáp: “Hơn nữa, điều này đối với ngươi còn trăm lợi mà không có một hại.”
Tô Bối Bối cười nhạt: “Thế ta không muốn biết thì sao?”
“Này, các ngươi làm gì thế?” Nữ nhân ăn mặc thời thượng thấy đầu lĩnh áo đen không để ý đến nàng ta, lập tức có chút không vui: “Các ngươi nói mấy lời vô dụng với nàng ta làm gì? Ta mới là người đeo vòng hoa nữ thần. Các ngươi còn không mau lấy lòng ta, lại đi lãng phí thời gian với một nữ nhân xấu xí.”
Đầu lĩnh áo đen đưa mắt ra hiệu cho đám thuộc hạ sau lưng. Hai tên thuộc hạ lập tức đưa nữ nhân ăn mặc thời thượng rời đi.
“Mời ngươi nể mặt một chút.” Đầu lĩnh áo đen yên lặng nhìn Tô Bối Bối: “Ông chủ của chúng ta thật lòng muốn làm quen với ngươi, ngươi đừng để chúng ta phải khó xử.”
Tô Bối Bối mỉm cười nhìn đám người áo đen: “Nếu ta không có nhìn lầm, trong khoảng thời gian này, các ngươi đã lừa không ít thiếu nữ trên đường cái. Rốt cuộc các ngươi muốn làm gì?"
“Có khả năng ngươi hiểu lầm chuyện gì rồi.” Đầu lĩnh áo đen lắc đầu nói: “Chúng ta chưa từng lừa bất cứ người nào, chỉ là mời.”
“Cũng giống như bây giờ?” Tô Bối Bối khinh thường nói: “Ta đã từ chối thẳng thừng nhưng các ngươi vẫn không chịu buông tha, cái này mà gọi là mời?”
Đầu lĩnh áo đen có chút không kiên nhẫn, lập tức lộ cây súng bên trong áo khoác: “Tiểu thư, mời ngươi đi theo chúng ta, đừng lãng phí thời gian nữa.”
Ban đầu, Tô Bối Bối chỉ nghĩ đến việc một cước đạp bay người này nhưng rất nhanh nàng đã thay đổi chủ ý. Nàng ngược lại muốn xem xem ông chủ đứng đằng sau những người này là ai, muốn chơi trò gì với nàng.
“Được, ta đi với các ngươi một chuyến.” Tô Bối Bối thản nhiên nói: “Ngươi dẫn đường đi.”
Gã đầu lĩnh áo đen mỉm cười hài lòng, giữ chặt áo ngoài, khôi phục lại thái độ cung kính: “Tiểu thư, mời sang bên này.”
Một lát sau, Tô Bối Bối đã được người áo đen dẫn đến một biệt thự khá vắng vẻ.
Biệt thự nằm trên một vịnh biển, phong cảnh không tệ, vị trí cũng khá riêng tư.
“Ông chủ, người đã được dẫn đến.”
Đầu lĩnh áo đen đưa Tô Bối Bối đến phòng khách xong, lập tức cao giọng báo cáo.
“Hừ, đúng là phế vật. Ta bảo các ngươi bắt người, các ngươi cũng có thể bắt sai được.” Trên lầu vang lên tiếng gầm phẫn nộ của một người đàn ông trung niên: “Loại hàng nát như thế cũng xứng đeo vòng hoa nữ thần. Bá tước các ngươi thích kỹ nữ giống các ngươi sao?”
Vừa dứt lời, một bóng người từ cầu thang lăn xuống, vô lực ngã xuống phòng khách.
Tô Bối Bối nhìn người lăn xuống, là nữ nhân ăn mặc thời thượng vừa rồi.
“A, người này mới đúng đây.” Nam nhân trung niên chậm rãi bước xuống lầu. Khi nhìn thấy Tô Bối Bối, ánh mắt ông ta sáng lên: “Vị tiểu thư xinh đẹp này, có phải ngươi rất vui khi quen biết ta đúng không? Đương nhiên, ta cũng rất hân hạnh khi quen biết ngươi.”
Tô Bối Bối khoanh tay nói: “Quên đi, nhìn thấy loại người cặn bã như ngươi, ta cao hứng không nổi.”
“Ngươi rất có cá tính, rất tốt.” Nam nhân trung niên miệng ngậm điếu thuốc, chậm rãi ngồi ở ghế chủ tọa trong phòng khách, nói với Tô Bối Bối: “Mời ngồi, chúng ta còn nhiều thời gian mà, có thể chậm rãi tìm hiểu lẫn nhau, thuận tiện gia tăng tình cảm.”
“Quên đi.” Tô Bối Bối nói: “Sở dĩ ta đến đây chỉ vì muốn biết rốt cuộc ngươi là ai, có mục đích gì. Ta chẳng có hứng thú gia tăng tình cảm với ngươi gì cả.”
“Cũng đúng, ta nên tự giới thiệu trước.” Nam nhân trung niên cười nói: “Ta tên Augustus, là con trai của Bá tước Cuồng Hoan, cũng là người thừa kế duy nhất, đồng thời còn là ông chủ của tổ chức sát thủ Vạn Xà, ông trùm của một tập đoàn buôn bán nội tạng, là…”
Tô Bối Bối chán ghét nói: “Dường như ngươi rất kiêu ngạo với những danh hiệu này của mình?”
“Đương nhiên, đó đều là tài sản của ta.” Nam nhân trung niên nhún vai, sau đó mỉm cười: “Đương nhiên, ta cảm thấy tự hào nhất chính là Hoàng Kim Thánh Điện của ta. Ở đó tập trung mỹ nữ đẹp nhất trên khắp thế giới, là hậu cung của ta và phụ thân của ta. Nhân dịp mừng năm mới lần này, ta muốn thay đổi một nhóm khác. Mặc dù nữ nhân trước mắt cũng xem như xinh đẹp nhưng chúng ta vẫn còn thiếu một viên minh châu chói mắt nhất, mà ngươi chính là nhân tuyển mà ta vừa ý nhất hiện nay.”
Tô Bối Bối thản nhiên hỏi: “Ngươi làm những chuyện này có nghĩ đến hậu quả hay không?”
“Hậu quả? Hậu quả gì?” Nam nhân trung niên cười ha hả, kiêu ngạo nói: “Nơi này chính là Thái Bình Dương, cha của ta là quốc vương trên đảo, ai dám phản kháng chúng ta? Ai có thể phản kháng chúng ta? Tiểu thư xinh đẹp ơi, hậu quả duy nhất mà ngươi có thể tạo thành cho ta chính là sinh cho ta hoặc phụ thân của ta một đứa… Phốc!”
Lời còn chưa nói hết, miệng của nam nhân trung niên bỗng nhiên nổ tung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận