Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4271: Thấy rõ chưa? Học xong chưa?

“Lão mũi trâu, ngươi bị lừa rồi.”
Hạ Thiên cười hì hì. Tiếp theo, một nắm đấm khác đánh vào mặt Vấn Thiên Đạo Nhân.
Vấn Thiên Đạo Nhân cũng không hoảng hốt, thân hình lập tức tản ra một luồng kim quang.
“Ngươi lại bị lừa.” Nụ cười của Hạ Thiên không giảm, ngân châm giữa ngón tay bàn tay trái đánh ra một thức Châm Ngoại Châm, tiêu tán vòng kim mang của Vấn Thiên Đạo Nhân.
Lúc này, mặt Vấn Thiên Đạo Nhân mới thay đổi. Đáng tiếc đã muộn.
Bành.
Trên mặt đã chịu một quyền.
Vấn Thiên Đạo Nhân lập tức bay rớt ra ngoài.
Hạ Thiên đi theo, nắm đấm như mưa rơi xuống người Vấn Thiên Đạo Nhân.
“Còn tới?”
Thân hình Vấn Thiên Đạo Nhân ngừng lại giữa không trung, bên ngoài cơ thể nổi lên từng tầng hào quang màu xanh lam.
“Lòe loẹt.”
Hạ Thiên khinh thường nói, nắm đấm như thường lệ đánh tới.
Vù.
Vấn Thiên Đạo Nhân có chút không nhịn được, bay thẳng lên bầu trời: “Được rồi, dừng ở đây thôi.”
“Lúc này chỉ vừa mới bắt đầu.” Hạ Thiên vẫn chưa thỏa mãn, bởi vì hắn rõ ràng cảm nhận được Vấn Thiên Đạo Nhân vẫn chưa toàn lực ứng phó: “Lão mũi trâu, nếu muốn đánh thì phải đánh cho tận hứng. Ngươi cần chi phải dông dài như vậy.”
Vấn Thiên Đạo Nhân thản nhiên nói: “Bần đạo vốn không phải đến đây để đánh nhau.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Lão mũi trâu, có phải trí nhớ của ngươi không tốt hay không. Vừa rồi người muốn đánh nhau không phải ngươi sao?”
“Bần đạo chỉ biểu hiện một vài thứ với ngươi mà thôi.”
Vấn Thiên Đạo Nhân nghiêm túc nói: “Vừa rồi bần đạo sử dụng chiêu thức, ngươi có nhìn thấy không? Học được không?”
“Này, lão mũi trâu, ngươi che che giấu giấu như vậy là có ý gì?” Hạ Thiên khó chịu nói: “Có lời gì thì cứ việc nói thẳng, có chuyện gì thì cứ trực tiếp mà làm. Ta ghét nhất là người khác cứ vòng vèo.”
“Thế giới sẽ có nhiều màu sắc khi có nhiều vòng tròn xung quanh nó.”
Vấn Thiên Đạo Nhân đứng bên trong đám mây, ý muốn đi đã được thể hiện rõ: “Được rồi, bây giờ phải tạm biệt thôi. Ba tháng sau, chúng ta sẽ gặp lại ở bàn đào tiên hội.”
Nói xong, hắn trực tiếp bay lên không rời đi.
Đằng trước hắn nổi lên một vòng ánh sáng pháp trận, cơ thể xông vào pháp trận, sau đó biến mất không thấy đâu.
Ánh sáng cũng lập tức tiêu tán không còn một mảnh.
“Hắn cứ như thế mà đi?” Vân Thanh ngẩn ra: “Đến cũng vội mà đi cũng vội.”
An Khả Khả nói: “Đúng là có chút khó hiểu.”
“Hắn đến hẳn là để chỉ điểm Hạ Thiên.” Nguyệt Thanh Nhã nói: “Chiêu thức mà hắn dùng vừa rồi vô cùng có khả năng đến từ địch nhân tương lai mà chúng ta phải đối mặt.”
Cơ Thanh Ảnh ngược lại vô cùng khó chịu: “Lão mũi trâu đó đúng là khó chịu, nói chuyện cũng chỉ nói một nửa, chưa chắc là loại người tốt lành gì. Nói không chừng hắn ta đang khích chúng ta đi chiến đấu với người kia, còn hắn thì ngồi đó ngư ông đắc lợi.”
“Mặc kệ hắn đến đây có mục đích gì, ít nhất trước mắt hắn không hề có địch ý.”
Ý chí của Nguyệt Thanh Nhã từ trước đến nay luôn rộng lớn, sẽ không để ý những chuyện này: “Các ngươi có nhìn thấy rõ ràng kết ấn của đạo sĩ kia không?”
An Khả Khả có chút mê mang: “Hắn không phải bảo chồng nhớ kỹ sao?”
“Ngươi cảm thấy hắn sẽ nhớ sao?” Cơ Thanh Ảnh mỉm cười hỏi ngược lại.
Vân Thanh không nhịn được cười. Các nàng biết rõ tính tình của Hạ Thiên là gì. Hắn lười tốn thời gian cho những chuyện như thế.
“Điều này cũng đúng.” An Khả Khả mỉm cười xấu hổ nhưng sau đó liền nói: “Vừa nãy ta chỉ lo lắng cho chồng, cũng không nhớ kỹ bao nhiêu.”
Nguyệt Thanh Nhã thản nhiên nói: “Không sao, ta đã nhớ kỹ rồi. Lát nữa, chúng ta sẽ chứng thực lại một chút, nhất định có thể khôi phục lại đa số.”
“Vợ Thần Tiên Tỷ Tỷ, thật ra không cần nhớ rõ đâu.” Hạ Thiên lười biếng bay trở về: “Lão mũi trâu đó dùng công pháp cũng chẳng có gì đặc biệt. Nếu ta muốn phá giải, lúc nào cũng có thể làm được.”
“Ngươi có thể nhưng không có nghĩa là chúng ta có thể.” Cơ Thanh Ảnh nói với Hạ Thiên: “Sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ là địch với người kia. Chúng ta nhất định phải sớm chuẩn bị một chút.”
Nguyệt Thanh Nhã gật đầu nói: “Vấn Thiên Đạo Nhân đã cố ý đến thể hiện môn công pháp này với chúng ta, nói rõ nó có chỗ độc đáo của nó. Nghiên cứu sớm một phen cũng không phải chuyện xấu.”
“Tuy nhiên, trước lúc này, thật ra còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.”
Nguyệt Thanh Nhã đã nói như vậy, Hạ Thiên đương nhiên sẽ không nói thêm điều gì. Nhưng hắn bỗng nhiên nghĩ đến một việc quan trọng khác, liền nghiêm túc nói.
“Chuyện gì?” Vẻ mặt Tát Mã công chúa vô cùng nghi hoặc.
“Đương nhiên là song tu rồi.” Hạ Thiên tiến lên, ôm ngang Tát Mã công chúa, cười nói: “Ta có cách ngưng luyện kiếp lực, vừa lúc có thể truyền cho các nàng.”
Cơ Thanh Ảnh khinh thường nói: “Ngươi thật sự truyền công pháp sao? Ngươi rõ ràng chính là muốn… phì!”
Câu nói kế tiếp, thân là nữ hoàng, nàng nói không nên lời, chỉ có thể mắng một tiếng.
“Đúng, ta chính là muốn đấy.” Hạ Thiên nói thẳng, sau đó quay sang Cơ Thanh Ảnh: “Vợ nữ hoàng, chẳng lẽ nàng không muốn sao?”
Cơ Thanh Ảnh là người kiêu ngạo, lập tức nắm lấy cổ Hạ Thiên: “Nào, xem ai cầu xin tha thứ trước.”
Rất nhanh, tất cả mọi người quay về đảo Thần Tiên.
Thời gian sau, Hạ Thiên chuyên tâm truyền công cho các bà vợ của mình, dạy cho bọn họ cách ngưng luyện kiếp lực. Không thể không nói, mặc dù Hạ Thiên không phải là một lão sư hợp cách, nhưng hắn thắng ở cần cù, chăm chỉ, tận tâm tận lực, lặp đi lặp lại, toàn lực tiến hành dạy học, cho đến khi mỗi bà vợ đều học xong, học hiểu mới thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận