Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1831. Một tin tốt và một tin xấu

"Ngươi tự đi mà chơi!" Y Tiểu Âm tức giận nói một câu rồi đứng dậy rời đi, nàng không định làm bậy với Hạ Thiên, hơn nữa nàng cũng thật không thích hoàn cảnh huyên náo ở đây.
Lần này, Y Tiểu Âm không cho Hạ Thiên cơ hội lựa chọn, nàng đi mấy trăm mét thấy một tiệm cơm Tây, lập tức đi vào.
Thật ra cũng không phải nhà hàng Tây cao cấp gì, hoàn cảnh bên trong cũng không tệ, bây giờ quán cũng chỉ có vài người.
Y Tiểu Âm mới vừa ngồi xuống đã cảm giác eo bị ôm, hiển nhiên là Hạ Thiên ngồi xuống bên cạnh nàng.
"Ngươi ngồi đối diện đi." Y Tiểu Âm tức giận nói.
"Vợ Y Y, ta thích ngồi bên cạnh nàng." Hạ Thiên cười hì hì nói.
"Ngươi ngồi như vậy ta ăn cơm như thế nào?" Y Tiểu Âm có chút tức giận, người này có thể đừng quấn quýt như vậy không hả? May mắn nàng không đồng ý để hắn muốn làm gì thì làm, nếu không còn không biết sẽ bị hắn quấn tới cỡ nào đâu.
"Vợ Y Y, nàng không cần lo lắng, một chút nữa ta đút cho nàng ăn." Hạ Thiên nghiêm trang nói.
"Tóm lại ngươi mau thả ta ra!" Y Tiểu Âm tức giận, giọng nói vô thức lớn hơn một chút.
Vài đôi mắt nhìn sang chỗ hai người đang ngồi ăn, hầu như các vị khách khác và nhân viên phục vụ trong nhà hàng Tây đều nhìn hai người, mà rất hiển nhiên, bọn hắn lập tức đều bị hấp dẫn bởi dung nhan và khí chất của Y Tiểu m.
"Đó là ai vậy, thật xinh đẹp?"
"Nhìn rất quen, hình như đã gặp ở đâu đó rồi thì phải."
"Có phải là minh tinh không?"
"Hình như không phải, để ta suy nghĩ...... A, ta nhớ ra rồi......"
"Là ai...... Ai, ngươi đi đâu vậy?"
......
Một cặp đôi trẻ tuổi đang đứng một bên khe khẽ bàn luận, tiếp theo nam nhân đột nhiên đứng dậy đi về phía Y Tiểu m, trông có vẻ rất kích động.
"Xin chào, xin hỏi cô có phải là Y Tiên tiểu thư trong truyền thuyết không?" Nam nhân trẻ tuổi nói chuyện cũng không quá trôi chảy.
Mà giọng nói của hắn cũng rất lớn, hắn vừa mới nói, nhà hàng Tây lập tức trở nên có chút rối loạn.
"Oa, thật đúng là Y Tiên, ta nhớ ra rồi!"
"Đúng rồi! Thật xinh đẹp, ta cảm giác người ngoài đời còn đẹp hơn hình trên mạng nữa."
"Chứ còn gì nữa! Người thật quá có khí chất, mấy tấm hình trên mạng hoàn toàn không thể hiện được khí chất của cô ấy."
"Mau lên, mau chụp hình đi, không ngờ hôm nay chúng ta có thể tận mắt nhìn thấy Y Tiên, thật là quá may mắn!"
"Chụp cái gì mà chụp? Mau lại nhờ Y Tiên xem bệnh đi, ta nghe nói bây giờ Y Tiên cũng không chữa bệnh cho người ta dễ đâu......"
"Thì đúng rồi, nghe nói chỉ cần Y Tiên rảnh thì sẽ trị bệnh cho người ta, nhưng mà bình thường cô ấy rất bận......"
......
Nhân viên phục vụ và các vị khách trong nhà ăn bắt đầu tiến về phía bên này, người thì chụp ảnh, người thì muốn nhờ Y Tiểu Âm xem bệnh. Điều đó khiến Y Tiểu Âm cảm thấy rất bất đắc dĩ, nàng vốn dĩ chỉ muốn tìm một chỗ thanh tĩnh ít người, không dễ dàng bị người khác nhận ra, không ngờ nơi ít người càng khiến nàng dễ gây chú ý hơn.
"Vợ Y Y, ta cảm thấy chúng ta vẫn nên đi tới nơi đông người thì tốt hơn, ví dụ như chỗ vừa rồi." Hạ Thiên cười hì hì nói.
Bây giờ, Y Tiểu Âm không thể phản bác lại được, dù sao thì đúng là chỗ vừa rồi không có ai nhận ra nàng.
"Vợ Y Y, hay để ta đâm cho mỗi người một châm, để cho bọn hắn an tĩnh một chút?" Hạ Thiên hỏi với giọng điệu cực kỳ nghiêm túc.
"Được rồi, ngươi đừng làm loạn." Y Tiểu Âm tức giận nói, nàng nhìn nam nhân trẻ tuổi kích động đứng trước mặt, tiếp đó hơi cao giọng, "Ta là Y Tiểu m, xin hỏi có chuyện gì không?"
“Ừm, Y Tiên tiểu thư, xin chào xin chào! Thật ra cũng không có việc gì, ta chỉ là muốn tới cám ơn cô. Lúc trước, ông nội của ta bị bệnh rất nặng, sau lại được chữa khỏi ở bệnh viện của cô." Nam nhân trẻ tuổi giải thích với vẻ mặt hưng phấn, "Tóm lại cả nhà chúng ta đều vô cùng biết ơn cô, ông nội nói là cô đã tự tay phẫu thuật cho lão, còn nói cô thật sự quá thần kỳ......"
"Nè, nếu ngươi thật sự muốn cảm ơn vợ Y Y nhà ta thì cũng đừng tới quấy rầy chúng ta." Lúc này thì Hạ Thiên lại lên tiếng.
"Ừm, thật xin lỗi, thật xin lỗi! Anh nói đúng, ta không nên quấy rầy lúc Y Tiên tiểu thư ăn cơm......" Nam nhân trẻ tuổi kia phản ứng lại, bắt đầu liên tục xin lỗi, nhưng một giây sau hắn lại đột nhiên cảm thấy không đúng, sau đó trợn mắt há hốc mồm nhìn Hạ Thiên: "Ngươi…. Anh, anh là chồng của Y Tiên tiểu thư sao?"
"Cái gì, Y Tiên tiểu thư có chồng?"
"Giả phải không?"
"Ta chưa từng nghe nói chuyện đó!"
"Không phải Y Tiên tiểu thư đang độc thân sao?"
"Nhưng các ngươi nhìn kìa, nam nhân kia còn đang ôm Y Tiên tiểu thư đấy."
"Coi như không phải chồng thì khẳng định cũng là bạn trai......"
......
Mỗi người trong nhà ăn đều cảm thấy rất khiếp sợ, nhưng nhìn dáng vẻ thân mật của Hạ Thiên và Y Tiểu Âm thì chuyện kia cũng không phải là do bọn hắn có tin hay không. Rốt cuộc thì lấy thân phận của Y Tiểu m, ngoại trừ nam nhân kia thực sự là chồng hoặc bạn trai của nàng, nếu không thì nàng sẽ không thân mật với người nọ như vậy.
"Đúng vậy, ta chính là chồng của nàng ấy." Hạ Thiên thành thật trả lời, "Ừm, xem ra ngươi cũng rất tinh mắt, ta cho ngươi biết một tin tức tốt và một tin tức xấu, ngươi muốn nghe cái nào trước?"
"Cái đó, tin tức xấu là gì?" Nam nhân trẻ tuổi có chút mơ hồ.
"Ngươi đừng náo loạn." Y Tiểu Âm mơ hồ cảm thấy chuyện mà Hạ Thiên muốn nói không phải là chuyện tốt lành gì.
"Ừm, tin tức xấu là bạn gái của ngươi mang thai." Hạ Thiên thuận miệng nói.
"Cái gì?" Nam nhân trẻ tuổi quay đầu nhìn về phía bạn gái mình, "Chuyện đó, chuyện đó là thật sao?"
"Ta, ta vẫn chưa hoàn toàn xác định......" Nữ nhân trẻ tuổi sững sờ, hiển nhiên là không ngờ sẽ bị nhìn ra.
Bạn cần đăng nhập để bình luận