Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2823: Ta sẽ không để ngươi sống nữa

“Mặc dù ta chỉ mới ra tù được nửa năm, nhưng ta cũng biết Hạ Thiên mười hai năm rồi chưa xuất hiện qua.” A Cát ung dung phân tích: “Hoặc hắn đã chết, hoặc hắn thoái ẩn. Mặc kệ cái nào, gần đây hắn sẽ không lộ diện.”
“Tin tức này của ngươi đã lỗi thời rồi.” Nữ nhân xinh đẹp cau mày: “Ta nghe nói Hạ Thiên đã rời núi, có không ít người đã gặp hắn bên ngoài.”
“Ha ha, người mà các ngươi nói ta cũng biết.” A Cát cũng không cảm thấy ngoài ý muốn: “Người kia tuyệt đối không phải Hạ Thiên. Ta có thể cam đoan với các ngươi. Vừa lúc hôm nay thuộc hạ của ta tìm được người mà các ngươi nói, bọn họ sẽ dẫn người đến đây ngay. Các ngươi hãy ở lại một chút, ta sẽ chứng minh cho các ngươi thấy hắn không phải Hạ Thiên.”
Lúc này, cửa phòng bị người ta đạp bay. Hạ Thiên, Triệu Thanh Thanh, còn có Lý Lệ Lệ cùng nhau bước vào. Đám tiểu đệ Cát Tường Hội nằm rạp ngoài phòng.
“Ngươi vừa nói ngươi muốn chứng minh cái gì?”
Hạ Thiên và Triệu Thanh Thanh từ trước đến nay không thích bị ai áp chế. Bọn họ muốn gặp lão đại của Cát Tường Hội một lần nhưng không phải là để một đám tiểu đệ áp giải đi gặp. Hai người đánh cho đám tiểu đệ tê người, sau đó hỏi địa chỉ, tiếp theo tự mình đến gặp A Cát vô dụng.
Về phần Lý Lệ Lệ, chỉ là tiện đường mang theo thôi.
“Ngươi, ngươi chính là Triệu Thanh Thanh của Thiên Đạo tổ?” Nữ nhân xinh đẹp vừa mới nhìn thấy Triệu Thanh Thanh, lập tức kinh hãi không thôi.
Triệu Thanh Thanh nhìn nữ nhân xinh đẹp, cười nói: “Ồ, ngươi biết ta, có vẻ ngươi không phải tiểu nhân vật.”
“Trước mặt Triệu tổ trưởng của Thiên Đạo tổ, ta tất nhiên là tiểu nhân vật rồi.” Nữ nhân xinh đẹp lập tức xuống ngựa, rũ rạch quan hệ: “Ta vô ý đắc tội Thiên Đạo tổ, thật sự không biết Triệu tổ trưởng sẽ đến đây.”
“Không sao, dù sao ta cũng không phải đến gây chuyện với ngươi.” Triệu Thanh Thanh lười so đo với đầu mục thế lực nhỏ, khoát tay nói: “Chúng ta đến tìm A Cát đầu trọc, Cát Tường Hội, những người không liên quan có thể rời khỏi.”
Nữ nhân xinh đẹp một chút cũng không do dự, đi như chạy trốn.
Hai người còn lại nhìn nhau, vội đứng lên nói với A Cát đầu trọc: “Thật ngại quá, chúng ta không có hứng thú với kế hoạch của ngươi, cáo từ.”
“Khoan đã.” A Cát đầu trọc hét to: “Nếu các ngươi đi bây giờ, lão đại của ta sẽ tức giận, hậu quả các ngươi cũng đã biết?”
“Lão đại của ngươi còn sống hay chết vẫn còn chưa biết. Cho dù còn sống, ông ta cũng đánh không lại Hạ Thiên.” Nam tử mặc vét trắng cười nhạo một tiếng, một chút do dự cũng không có, bước nhanh ra khỏi phòng, còn nói vọng lại một câu: “Nếu muốn làm chuyện lớn, trước thể hiện thực lực rồi hãy nói. Một Thiên Đạo tổ đã đủ đau đầu, chúng ta không có hứng thú đối nghịch với thế lực dưới tay Hạ Thiên huống chi là Hạ Thiên.”
Nam nhân trung niên đến nói cũng chẳng muốn nói, cúi đầu chào Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên xong, sau đó bỏ đi như bỏ chạy.
“Ngươi chính là A Cát vô dụng?” Triệu Thanh Thanh nhìn người đàn ông đầu trọc trước mắt: “Vừa rồi ta nghe được ngươi nói ngươi muốn đối phó Hạ Thiên? Bây giờ sư phụ ta đang ở đây, ngươi định làm như thế nào?”
A Cát đầu trọc yên lặng nhìn Hạ Thiên, lập tức móc điện thoại ra, mở một tấm hình, đối chiếu với Hạ Thiên bên ngoài cả nửa ngày mới lên tiếng hỏi: “Ngươi thật sự là Hạ Thiên?”
Hạ Thiên đáp: “Ngươi không cảm thấy hỏi mấy câu này dư thừa lắm sao?”
A Cát đầu trọc cất điện thoại, chỉ vào cánh tay bị tàn phế của mình: “Cánh tay này của ta là bị một người tên Hạ Thiên phế đi.”
“Trước kia ta chưa từng gặp ngươi, cũng chẳng phế cánh tay nào của ngươi cả.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Mấy chuyện này đừng đổ lên người ta.”
“Cho nên, ngươi là giả.” A Cát khẳng định.
Triệu Thanh Thanh cảm thấy có chút buồn cười: “Người mà ngươi gặp mới là đồ giả đấy.”
“Không thể nào.” A Cát đầu trọc kiên quyết không thay đổi phán đoán của mình: “Nếu ngươi là Hạ Thiên, mười hai năm trôi qua, tại sao dung mạo của ngươi lại không thay đổi, lại còn giống hệt như trong tấm ảnh?”
“Bởi vì sư phụ của ta là đệ nhất thần y trong thiên hạ, duy trì dung mạo đối với hắn mà nói đơn giản giống như bữa ăn sáng.” Triệu Thanh Thanh mỉm cười giải thích.
Hạ Thiên không kiên nhẫn, thuận miệng nói: “Thanh Thanh nha đầu, ngươi cần chi nói nhiều với cái thứ ngu ngốc như thế, có cái gì thì hỏi cho lẹ, chúng ta về nhà ngủ tiếp.”
“Cũng được.” Triệu Thanh Thanh dĩ nhiên không phải vì chuyện về nhà sớm để ngủ, mà là Thiên Đạo tổ đã tìm được thứ hại Tửu Nhi, cho nên nàng muốn về sớm xử lý một chút.
“Ban đầu, ta chỉ muốn nhìn xem Cát Tường Hội thu nhận cái loại cặn bã Trịnh Hào là đồ chơi gì.” Triệu Thanh Thanh yên lặng nhìn A Cát: “Vừa lúc ta nghe được lời ngươi nói. Nếu ngươi đã đánh chủ ý lên người sư phụ ta, ta sẽ không để ngươi sống nữa.”
A Cát chậm rãi nâng cánh tay tàn phế của mình, lạnh giọng nói: “Ta vẫn luôn chờ cơ hội quyết đấu với các ngươi.”
“Nói như vậy, chuyện hôm nay không phải ngẫu nhiên?” Triệu Thanh Thanh chỉ Lý Lệ Lệ, lạnh giọng hỏi: “Chuyện của nàng ấy là do ngươi cố ý bày kế?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận