Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2829: Phạm tội gì?

“Ta, ta chính là Quản Thiên Tiếu.”
Không biết vì sao, khi Quản Thiên Tiếu nhìn thấy ánh mắt của mỹ nữ, hắn ta không tự chủ được mà giơ tay.
“Bắt lại, mang đi.” Mỹ nữ không hề do dự, ra lệnh cho người đằng sau.
Kim đại thiếu phát hiện mình bị lơ, không khỏi giận giữ: “Khoan đã, con mẹ nó, ai cho phép ngươi đi?”
“Ngươi là ai?” Lúc này, mỹ nữ mới đưa mắt nhìn Kim đại thiếu, thản nhiên hỏi.
“Ta còn chưa hỏi ngươi là ai?” Kim đại thiếu đứng dậy, chỉ vào mỹ nữ mắng to: “Trước mặt lão tử, ngươi lại dẫn bạn của lão tử đi, ngươi có hỏi qua ý kiến của lão tử chưa?”
Mỹ nữ mỉm cười: “Lão tử như ngươi có rất nhiều, nhưng cho dù thiên hạ này là của lão tử ngươi cũng vô dụng thôi. Người, ta nhất định phải mang đi. Có ý kiến gì thì cũng phải kìm lại cho ta.”
Kim đại thiếu bị chọc giận, tay vẫn chỉ vào mỹ nữ chất vấn: “Thái độ này của ngươi là gì? Ngươi có biết bổn thiếu là ai không? Ngươi còn muốn lăn lộn ở kinh thành nữa không?”
“Vậy ngươi nói đi, ngươi là ai?” Mỹ nữ mỉm cười: “Ta xin rửa tai lắng nghe.”
Mã lão bản hợp thời chen vào, khuyên can vị mỹ nữ tuyệt sắc: “Vị mỹ nữ này, ta không cần biết ngươi là ai, tốt nhất ngươi nên xin lỗi rồi rời đi. Nếu ngươi chọc giận Kim công tử, ngươi bao gồm cả người nhà ngươi sẽ đại họa lâm đầu.”
“Ồ, lai lịch lớn như vậy sao?” Mỹ nữ tuyệt sắc làm ra vẻ giật mình, hỏi tiếp: “Nhưng nói nãy giờ, ta còn chưa biết vị Kim công tử này là ai?”
“Ngươi.” Sắc mặt Kim đại thiếu trở nên khó coi. Hắn ta chưa từng gặp phải người không thức thời như vậy. Nếu không phải người này quá xinh đẹp, hắn ta đã sớm gọi bảo an đến đánh chết ngay tại chỗ, sau đó ném vào trong hồ ở sân sau.
“Vị này chính là Tam thiếu gia Kim gia ở kinh thành, tên Kim Tử Đa.” Mã lão bản kiêu ngạo nói: “Bây giờ, hắn ta là cổ đông lớn nhất của công ty giải trí Thanh Đằng. Mỹ nữ, ta thấy ngươi rất xinh đẹp, ngươi có muốn vào công ty chúng ta không? Ta cam đoan ngươi sẽ nổi tiếng, trở thành đại minh tinh siêu cấp, tuyệt đối không thua kém Triệu Vũ Cơ năm đó.”
“Ha ha, ngươi muốn mời ta tiến vào ngành giải trí?” Mỹ nữ tuyệt sắc bỗng nhiên phá lên cười, quay sang nói với một người thanh niên trẻ tuổi lười biếng ở phía sau: “Sư phụ, ngươi có nghe hay không? Ông ta nói ta không hề thua kém Vũ Cơ tỷ tỷ kìa.”
Người thanh niên lười biếng ngáp một cái: “Thanh Thanh nha đầu, ngươi đừng nghe mấy tên này nói hươu nói vượn nữa. Ngươi thua kém vợ Đại yêu tinh rất nhiều.”
“Này, sư phụ, ngươi đừng có hạ thấp ta như thế.” Mỹ nữ tuyệt sắc phàn nàn.
Hai người này chính là Triệu Thanh Thanh và Hạ Thiên. Bọn họ thông qua tín hiệu điện thoại Chu lão sư, phát hiện định vị phát ra từ một khu ăn chơi nổi tiếng, Thủy Tạ Thiên Cư.
Người kinh thành đều biết được thân phận thần bí của ông chủ đằng sau Thủy Tạ Thiên Cư, mánh khóe thông thiên. Ngay cả những tên hoàn khố nổi tiếng cũng không dám gây chuyện ở đây.
Nhưng Triệu Thanh Thanh mặc kệ. Nàng sợ Quản Thiên Tiếu chạy trốn, vì thế nàng đã cùng với Hạ Thiên và một đám thành viên Thiên Đạo tổ vội vàng chạy đến Thủy Tạ Thiên Cư.
Cảnh giới nơi này rất cao, ngay ngoài cổng đã có tám nhân viên bảo an canh giữ. Người không có thẻ hội viên sẽ không được phép tiến vào. Đáng tiếc, mấy người này đối với Triệu Thanh Thanh chỉ là bài trí.
Chưa đến một hiệp, đám bảo an đã bị Triệu Thanh Thanh tạm thời phế đi sức chiến đấu, ném sang một bên. Sau đó, nàng ra lệnh cho thành viên Thiên Đạo tổ đến quầy lễ tân, từ trong thông tin giao dịch tìm được tin tức có liên quan đến Quản Thiên Tiếu, lập tức dẫn đầu vọt vào một căn phòng ở lầu sáu.
Tác phong không hề quan tâm, không hề kiêng kỵ là cùng một lò với Hạ Thiên.
Về phần hậu quả gì, ảnh hưởng gì, chúng hoàn toàn không nằm trong phạm vi suy nghĩ. Dù sao, đến lúc đó ai có ý kiến thì đánh người đó, đánh đến khi không có ý kiến nữa thì thôi.
Có thể nói là thô bạo, muốn làm gì thì làm. Mấy chữ này là phong cách làm việc, làm người nhất quán của Hạ Thiên. Triệu Thanh Thanh là đồ đệ của Hạ Thiên, tất nhiên sẽ kế thừa phương thức làm việc này, nhưng nàng vẫn có chỗ thu liễm hơn.
“Các ngươi là ai? Các ngươi muốn làm gì?” Kim đại thiếu nghe mỹ nữ tuyệt sắc gọi Triệu Vũ Cơ là tỷ tỷ, thân phận tuyệt đối không tầm thường.
“Ta tên Triệu Thanh Thanh, về phần thân phận thì ta không thèm nói với ngươi.” Triệu Thanh Thanh chỉ Quản Thiên Tiếu: “Còn ta đến đây để làm gì, người này liên quan đến một vụ án, ta muốn dẫn hắn ta về điều tra.”
Họ Triệu? Chẳng lẽ là người của Triệu gia, lại còn là cảnh sát.
Kim đại thiếu thở phào trong lòng, thử thăm dò: “Triệu Đức Vũ Triệu cục trưởng của cục thành phố là thế giao với nhà của ta, ngươi thả bạn của ta ra. Nếu ông ta hỏi đến, cứ nói Kim Tử Đa ta gửi lời chào.”
“Hình như ngươi đang hiểu lầm điều gì. Cục thành phố không quản lý được ta đâu.” Triệu Thanh Thanh đáp lại một câu, sau đó quay người rời đi: “Ta muốn dẫn ai đi, có gọi lại cũng vô dụng thôi.”
Thành viên Thiên Đạo tổ lập tức áp giải Quản Thiên Tiếu đi theo sau lưng Triệu Thanh Thanh.
“Bổn thiếu đã nói, ai cũng không được phép đi. Vô duyên vô cớ bắt bạn của ta đi, cho dù ngươi là người của Triệu gia cũng không được.” Mặc dù Kim đại thiếu hoài nghi thân phận của Triệu Thanh Thanh, nhưng vẫn không thể để người khác mang Quản Thiên Tiếu đi. Một là về vấn đề mặt mũi, hai là liên quan đến vụ kinh doanh lúc trước, không thể thiếu Quản Thiên Tiếu được.
Quản Thiên Tiếu cũng biết rõ, lập tức giãy dụa: “Khoan đã, cho dù các ngươi muốn bắt người cũng phải nói nguyên nhân chứ. Rốt cuộc là ta phạm tội gì?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận