Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2231. Không nhận thức được tình hình của bản thân

Nhưng điều khiến cho Triệu Thanh Thanh có chút kinh ngạc chính là chẳng những tên Tiêu Lăng Phong không có nửa điểm thiệt hại, mà ngay cả miếng thịt bò bít tết kia cũng hoàn toàn không chút tổn hại mà lơ lửng ở giữa không trung.
Tiêu Lăng Phong tay cầm dĩa xiên, rồi dùng dao cắt lấy miếng bò bít tết đang lơ lửng ở giữa không trung, giống như ở đó vẫn còn tồn tại cái bàn và đĩa.
Sau khi cắt một miếng nhỏ, lập tức bỏ vào trong miệng, nhai một cách tinh tế, trên mặt cực kỳ hưởng thụ: “Đây là bò Kobe thượng hạng đã được chuẩn bị, chất lượng rất hoàn hảo, đường vân rất đẹp, độ chín ba phần có thể phát huy ra mùi vị tuyệt vời nhất, Triệu tiểu thư thật sự không thử một chút sao.”
Thế nhưng, Triệu Thanh Thanh cũng chỉ sửng sốt một hai giây, lập tức chẳng thèm ngó ngàng tới, so với những trò ảo thuật mà Hạ Thiên đã thể hiện, tình huống này giống như một màn ảo thuật đơn giản thấp kém.
“Ta sẽ thử đá vào đầu chó của ngươi trước.”
Triệu Thanh Thanh nhẹ nhàng nhảy lên, lập tức nhảy tới trước mặt Tiêu Lăng Phong, chân dài giống như roi thép quét ngang, dùng sức mạnh đá vào đầu và cổ của đối phương.
Tiêu Lăng Phong có chút bất đắc dĩ nói: “Ta vốn thật lòng với ngươi, nhưng ngươi chỉ coi ta là kẻ thấp hèn. Triệu tiểu thư, ngươi như vậy thật khiến ta thất vọng.”
“Oành!”
Vừa mới dứt lời, đôi chân rắn chắc của Triệu Thanh Thanh đã đạp trúng đầu Tiêu Lăng Phong.
Đầu của Tiêu Lăng Phong bị đá trúng nhưng hắn vẫn không sao, thân cũng không bị đá bay ra ngoài, hắn vẫn nở nụ cười đứng tại chỗ như cũ, có chút giễu cợt nói: “Triệu tiểu thư, cước pháp của ngươi không tệ, chỉ là lực đạo quá yếu, chẳng lẽ sư phụ của ngươi không dạy ngươi cách sử dụng sức mạnh của kỹ xảo sao?”
Triệu Thanh Thanh thu hồi chân lại, vẻ mặt đề phòng nhìn người trước mắt này: “Xem ra ngươi cũng có chút bản lĩnh, chẳng trách nói chuyện lại phách lối như vậy.”
“Không, ngươi nhầm rồi.”
Tiêu Lăng Phong cải chính: “Ta cho tới bây giờ không hề phách lối, ta chỉ thích nói sự thật thôi. Ví dụ như bây giờ, ta muốn nói cho ngươi biết ngươi không phải là đối thủ của ta, tuyệt đối đừng tự tìm đường khổ.”
Triệu Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, lại ra tay lần nữa: “Có phải đối thủ hay không, đánh qua mới biết được.”
“Như vậy hy vọng Triệu tiểu thư sẽ không hối hận.”
Tiêu Lăng Phong cuối cùng cũng đã ăn xong miếng bò bít tết, tiện tay gạt dao dĩa qua một bên, tất cả đều bị cắm vào trong vách tường, sức mạnh như thế này đúng thật là không hề nhỏ.
Lúc đầu quyền cước của Triệu Thanh Thanh cũng không lợi hại như thế, chỉ mới thoát khỏi trình độ khoa chân múa tay, nhưng sau khi được Hạ Thiên tẩy tủy, cho dù là hiệu quả của quyền cước thông thường cũng có thể phá núi.
Chỉ là Tiêu Lăng Phong này lại rất quỷ quái, hắn vẫn đứng tại chỗ không động đậy, mặc cho Triệu Thanh Thanh quyền đấm cước đá nhưng lông tóc hắn vẫn không bị tổn hại chút nào.
“Người này có chút cổ quái.”
Triệu Thanh Thanh nghĩ không hiểu nguyên nhân trong đó, chỉ có thể thêm chút sức mạnh tại quyền cước, nàng cũng không tin hắn thật sự có thể chịu đựng được.
Tiêu Lăng Phong một bộ dạng hưởng thụ, cười trêu chọc nói: “Triệu tiểu thư, thật nghĩ không ra trình độ đấm bóp của ngươi cũng không tệ lắm, chỉ là lực đạo còn chưa đủ, vẫn nên mạnh hơn một chút.”
Triệu Thanh Thanh không khỏi tức giận, mắng: “Chờ đó, hôm nay bà đây sẽ đánh bể đầu của ngươi!”
“Mạnh hơn chút nữa, mạnh hơn chút nữa, phải dùng sức mạnh hơn nữa.”
Tiêu Lăng Phong lắc đầu cảm thán nói: “Xem ra không ăn bữa tối đối với Triệu tiểu thư có ảnh hưởng thật sự rất lớn. Không phải ngươi đã đá văng miếng bò bít tết vừa rồi sao.”
“Hình như có chút không đúng!”
Triệu Thanh Thanh lại đánh một hồi, cuối cùng phát giác được một chút manh mối, nhưng sau gáy bỗng nhiên thoáng qua một tia điện yếu ớt, khiến cho nàng trong nháy mắt trở nên mơ hồ.
Tiêu Lăng Phong cười như không cười hỏi: “Triệu tiểu thư, tại sao lại dừng lại?”
“Ngươi đã giở trò gì với ta?”
Triệu Thanh Thanh lạnh giọng hỏi.
“Nhanh như vậy đã đoán được.”
Tiêu Lăng Phong cũng không có giấu giếm gì: “Lúc An phu nhân đánh ngươi choáng váng, thuận tiện đã đặt một chút thứ vào trong cơ thể ngươi, trải qua mấy giờ dung hợp, cộng thêm vừa rồi ngươi vận động dữ dội, hẳn là bây giờ nó đã theo máu tiến vào não bộ.”
Triệu Thanh Thanh tức xì khói mắng: “Quả nhiên là hèn hạ vô sỉ!”
“Đây là sách lược, cách trả giá thật nhỏ nhận được lợi ích lớn nhất.”
Tiêu Lăng Phong khoát tay, không cho là đúng nói: “Người sư phụ Hạ Thiên kia của ngươi, chẳng phải cũng thường xuyên làm loại chuyện hèn hạ vô sỉ này sao?”
Triệu Thanh Thanh lạnh lùng nói: “Đừng so sánh sư phụ ta với ngươi, ngươi không xứng!”
“Trên thế giới này nào có việc xứng hay không xứng, tất cả đều chỉ là tiêu chuẩn mà thôi.”
Tiêu Lăng Phong đưa tay chỉ Triệu Thanh Thanh: “Bởi vì Hạ Thiên là sư phụ ngươi, là người thân cận bên cạnh ngươi, cho nên hắn làm chuyện gì, ngươi cũng cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, hắn dùng cái thủ đoạn gì ngươi cũng cảm thấy không có vấn đề gì.
Nhưng ta sử dụng thủ đoạn tương tự trên người ngươi, ngươi lại mắng ta hèn hạ vô sỉ.
Đối với những người ngươi từng làm tổn thương trước đó mà nói, ngươi lại cảm thấy bản thân mình không phải là kẻ hèn hạ vô sỉ sao.”
“Ngươi cảm thấy loại lời nói nhảm nhí này có thể lừa gạt được ta?”
Triệu Thanh Thanh đối với cái đạo lý của người này chỉ khịt mũi coi thường: “Chỉ riêng ngươi lừa bán Tửu Nhi, còn để cho người ta lấy máu nàng thì đã là tội ác tày trời, nói cái gì thì cũng không tẩy trắng được.”
“Tẩy trắng?”
Tiêu Lăng Phong lắc đầu cười khẽ hai tiếng: “Triệu tiểu thư, mặc dù ngươi là người phụ trách Thiên Đạo tổ, nhưng đầu óc vẫn còn là thiếu nữ hồn nhiên ngây thơ như vậy.
Thế đạo trắng đen vốn là một thể, ở đâu ra có cái gì tẩy trắng thay đen.”
Triệu Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng: “Tùy ngươi nói thế nào, cái đồ bại hoại như ngươi, ta cho tới bây giờ cũng là gặp một lần thì cào một lần, tuyệt đối sẽ không buông tha.”
“Triệu tiểu thư, ngươi thật sự là thiếu nhận thức đối với tình cảnh bây giờ của mình.”
Sự kiên nhẫn của Tiêu Lăng Phong rõ ràng cũng sắp hết, có chút không hài lòng nói: “Vào lúc này, ngươi ở trên địa bàn của ta, cơ thể cũng sắp bị thuốc của ta khống chế, bây giờ ngươi phải nên cầu xin ta bỏ qua cho ngươi như thế nào, chứ không phải là nghĩ đến những chuyện không thiết thực kia.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận