Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4228: Bản lĩnh thu nữ nhân của chàng đúng là thiên hạ vô song

Dãy núi Apls.
Dưới chân núi Matterhorn, thị trấn Zema.
Cảnh sát trưởng của thị trấn, Pierre mặc quân phục đeo súng, tinh thần phấn chấn bước ra cửa.
“Sao hôm nay Pierre say rượu của chúng ta lại ăn mặc đặc biệt như vậy? Muốn tham gia hôn lễ sao?”
Hàng xóm nhìn thấy cảnh tượng này, còn tưởng mặt trời mọc ở đằng Tây.
Từ trước đến nay, Pierre là người lười biếng, tối ngày cắm mặt ở quán rượu thị trấn, thường xuyên uống say đến quên cả trời đất. Khi mệt mỏi thì qua đêm ở một ngôi nhà của quả phụ xinh đẹp nào đó.
“Cách đây mấy ngày, trên núi xuất hiện hai thi thể không rõ, cấp trên phái người xuống điều tra, ta phải đi tiếp đãi bọn họ.”
Pierre cười ha hả giải thích hai câu, sau đó chạy chiếc xe điện của mình về phía đồn cảnh sát.
Đây là một thị trấn khá yên tĩnh. Mặc dù dựa vào ngọn núi cách đó không xa, là thị trấn nhỏ du lịch có tiếng ở Châu u, nhưng từ trước đến nay vẫn không hề có chiếc xe hơi nào.
Cũng không phải bọn họ mua không nổi, mà cư dân nơi này đều phản đối ô tô tiến vào trong thị trấn.
Cho nên, xe điện chính là phương diện giao thông thông dụng nhất trong thị trấn.
Từ nhà Pierre bước ra ngoài, dọc theo con đường cái duy nhất trong thị trấn đi về phía trước, chưa đến nửa tiếng đã đến trung tâm thị trấn.
Pierre cất xe điện của mình vào trong nhà xe, đưa mắt nhìn đỉnh Matterhorn đằng xa.
Vừa lúc, ánh bình minh chiếu xuống, nhuộm ngọn núi quanh năm đóng tuyết thành một màu vàng.
Đây cũng là nơi có cảnh quan nổi tiếng nhất. Cho dù, Pierre sinh trưởng ở đây, mỗi lần nhìn thấy ngọn núi biến thành màu vàng, trong lòng đều thầm cảm ơn thượng đế đã ban ân cho thị trấn.
“Nhìn đi, đó là cái gì kìa?”
Lúc này, có đồng nghiệp bỗng nhiên chỉ về phía xa, kêu lên sợ hãi.
Pierre không khỏi nhìn về hướng người kia chỉ, mơ hồ nhìn thấy có hai bóng người bay lên đỉnh núi với tốc độ cực nhanh.
“Chẳng lẽ là chim?”
“Chim cũng không có lớn như thế, có thể là đĩa bay.”
Có người cầm kính viễn vọng nhìn xem, sau đó há miệng la hoảng lên: “Không, thượng đế ơi, là hai người.”
Pierre giật cả mình, vội vàng tiến lên đoạt lấy kính viễn vọng, nhắm ngay hai chấm đen kia mà nhìn.
Quả nhiên là hai người, hơn nữa còn là một nam một nữ. Mặc dù không nhìn thấy rõ mặt, nhưng Pierre có thể xác định, hai người kia tuyệt đối không phải người Châu u, mà giống dân Châu Á thường hay đến đây du lịch.
“Các ngươi ở lại đây, phụ trách tiếp đãi điều tra viên cấp trên phái đến.”
Pierre nhanh chóng đưa ra quyết định, xông vào văn phòng, dặn dò cấp dưới đang bận xem náo nhiệt: “Victor, Mark, hai người mau lấy súng cùng với ta lên trên núi.”
“Rõ.” Hai người kia phản ứng rất nhanh, chưa gì đã chuẩn bị xong.
Ba người vội vã chạy ra khỏi đồn cảnh sát, ngồi xe điện nhanh chóng chạy lên chỗ cáp treo.

Đỉnh núi Matterhorn.
Hạ Thiên ôm Kiều Tiểu Kiều rơi xuống một bãi đất bằng đầy tuyết đọng.
“Nơi này còn thấp hơn so với núi tuyết, cũng không đẹp bằng núi tuyết.” Hạ Thiên nói.
Kiều Tiểu Kiều ngược lại có chút vui vẻ. Từ nhỏ nàng đã được gia tộc bồi dưỡng nghiệp vụ quản lý, gần như có rất ít thời gian để giải trí, chứ đừng nói chi một mình ra ngoài du lịch.
Trong ấn tượng, lần leo núi trước chính là lần đến Thanh Phong Sơn cầu y khi còn bé. Sau đó, nàng quen biết với Hạ Thiên cũng ở đó.
“Đẹp mà, hơn nữa đỉnh núi còn có màu vàng.” Kiều Tiểu Kiều mỉm cười nói: “Tuyết cũng vậy, giẫm lên rất dễ chịu.”
Hạ Thiên cười nói: “Vợ Tiểu Kiều, nếu nàng thích, chúng ta sẽ ở lại đây.”
“Thế thì không cần.”
Kiều Tiểu Kiều lắc đầu: “Phong cảnh ở đây nhìn xa thì mới đẹp, ở lâu sẽ bị nhàm. Huống chi, chúng ta còn rất nhiều chuyện cần làm.”
Hạ Thiên khinh thường nói: “Chuyện đó không cần phải gấp, thuận tay là có thể giải quyết hết.”
“Ta nói là chuyện ở Tiên Vân đại lục kìa.” Kiều Tiểu Kiều có chút lo lắng nói: “Tuy nói Nguyệt tỷ tỷ và Cơ nữ hoàng đã khống chế được tình huống, nhưng mấy ngày qua, trong lòng của ta vẫn cảm thấy không yên.”
“Vợ tóc vàng đã nói với ta chuyện này.” Hạ Thiên có chút tập trung: “Vợ Tiểu Kiều, nếu nàng không yên tâm, bây giờ chúng ta đến Tiên Vân đại lục trước, giải quyết vụ tiên độc rồi nói sau.”
Kiều Tiểu Kiều vẫn lắc đầu: “Thế thì không cần vội như vậy. Nguyệt tỷ tỷ đã nói với ta, trước dò xét lai lịch của tiên độc cho rõ ràng. Trước mắt chỉ có thể biết chuyện này liên quan đến Bùi Hồng Tụ mà chàng đưa đến Tiên Vân đại lục mà thôi.”
Hạ Thiên giải thích: “Nữ nhân đó là ta cứu ra được từ một mật thất dưới đáy hồ ở thành phố Thiên Hải. Khi đó, ta thấy quan tài của nàng ta có chút tương tự với huyền quan ở Cực Tiên Mộ, cho nên ta muốn Thần Tiên Tỷ Tỷ nghiên cứu một chút.” “Ta không trách chàng, chàng không cần phải giải thích.” Kiều Tiểu Kiều nắm tay Hạ Thiên: “Thật ra, nguồn gốc của tiên độc không chỉ nằm ở Bùi Hồng Tụ, mà còn ở một số yêu ma tà tu ở Tiên Vân đại lục. Bọn chúng thừa dịp An Thiên Hội được cử hành mà rải xuống sương độc này.”
Hạ Thiên lười biếng nói: ‘Vậy thì giải quyết sạch sẽ đám yêu ma quỷ quái đó đi.”
“Chờ sau khi giải quyết xong vụ tiên độc, tất nhiên là phải thanh lý hết rồi.”
Kiều Tiểu Kiều cười nói: “Tuy nhiên chuyện này nên nói sau. Phiền phức ở trái đất cũng nên nhanh chóng xử lý cho tốt.”
“Ở trái đất đã có muội muội chân dài, vợ đại yêu tinh, còn có vợ Phù Diêu, vợ Thiên Cung, hoàn toàn không có vấn đề gì.” Hạ Thiên hờ hững nói.
Kiều Tiểu Kiều gật đầu, ánh mắt yên tâm hơn không ít: “Bản lãnh thu nữ nhân của chàng đúng là thiên hạ vô song. Chẳng những đẹp đến mức không thể tưởng tượng nổi, hơn nữa năng lực còn xuất chúng, người nào cũng có thể gánh vác một phương.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận