Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2811: Để các ngươi tận mắt chứng kiến

Có một số việc tưởng chừng như phi lý nhưng muốn lật đổ thì lại rất khó. Điều này không liên quan đến đúng sai, bọn họ chỉ muốn bảo vệ quyền lực của mình mà thôi.
Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương chỉ muốn cứu đứa bé gái bị hiến tế, thuận tiện phá bỏ quy củ, nhưng tất cả kiếm khách Thanh Kiếm Châu lại coi hành động này là khiêu khích bọn họ.
Trên diễn võ trường, tất cả kiếm khách đều rút kiếm chỉ vào Kiều Tiểu Kiều và Cố Hàm Sương, dùng linh áp uy hiếp cũng vô dụng.
“Cố tiểu thư, Kiều tiểu thư, nếu hai vị thành tâm đến tham gia kiếm hội, ta mong các ngươi nên tuân thủ quy củ kiếm hội.” Kiếm Cửu Minh thu lại nụ cười, lạnh giọng nói: “Nếu các ngươi khăng khăng muốn phá hư quy củ, bổn trang chủ cũng đành thu hồi thần kiếm, kiếm khôi lần này không tính.”
“Chỉ vì một thanh kiếm, lại muốn hiến tế một mạng người.” Gương mặt xinh đẹp của Kiều Tiểu Kiều lạnh lại, tức giận nhìn những người trước mặt:
Thiết Thanh Phong lên tiếng: “Xem ra các ngươi minh ngoan bất linh. Người đâu, mau bắt hai người lại cho ta.”
Kiều Tiểu Kiều đưa mắt nhìn Võ Cửu.
Bành!
Vừa dứt lời, Thiết Thanh Phong đã bị đạp ngã lăn xuống đất, cả người thất điên bát đảo, trên ngực vẫn còn dấu chân.
“Võ khâm sai, ngươi đang làm gì thế?” Sau khi bình tĩnh lại, Thiết Thanh Phong quát hỏi.
“Ý của ta là muốn ngươi thành thật lại.” Võ Cửu lạnh lùng nhìn chằm chằm Thiết Thanh Phong: “Nếu ngươi dám di chuyển dù chỉ một chút, bổn khâm sai sẽ xử quyết ngươi ngay tại chỗ.” Nói xong, hắn ta quay sang nhìn Kiếm Cửu Minh: “Ngươi, cũng giống như vậy.”
Thiết Thanh Phong gầm thét: “Ngươi dám.”
“Vì sao ta lại không dám?” Võ Cửu đằng đằng sát khí: “Ta là khâm sai, có được đặc cách hoàng quyền. Muốn làm thịt ngươi, một chút cũng không có vấn đề.”
“Hừ, nơi này chính là Thanh Kiếm Châu, không phải Lam Kinh.” Sắc mặt Thiết Thanh Phong nghiêm lại, lạnh giọng quát: “Lão phu mới là chủ nhân của Thanh Kiếm Châu. Có ai không? Giết hắn ta cho ta.”
Đám phủ vệ, bao gồm một số kiếm khách xông về phía trước, muốn nghĩ cách cứu viện Thiết Thanh Phong, tru sát Võ Cửu.
Võ Cửu tiện tay móc một tấm lệnh bài trong ngực ra, thản nhiên nói: “Đây là Phiếu Miểu Lệnh. Chỉ cần ta rót linh thức vào, Phiếu Miểu Tiên Môn sẽ phái một tiên nhân Hóa Thần Kỳ đến. Đến lúc đó, toàn bộ Thanh Kiếm Châu sẽ bị san thành bình địa.”
Nghe xong, đám phủ vệ và kiếm khách ngẩn cả người. Bọn họ đương nhiên đã nghe qua đại danh Phiếu Miểu Lệnh. Phiếu Miểu Tiên Môn là đệ nhất tiên môn hoàng triều Cơ thị. Lệnh bài này chỉ phát cho hoàng tộc Cơ thị. Khâm sai trước mắt có được lệnh bài này, hiển nhiên thân phận không tầm thường.
“Cho dù ngươi có Phiếu Miểu Lệnh thì như thế nào?” Thiết Thanh Phong giãy dụa: “Ta là Châu Mục, là đại tướng biên cương do đích thân Cơ nữ hoàng bổ nhiệm. Lão phu không phạm đại tội gì, chẳng lẽ lão phu bị giết mà không có lý do sao?”
Võ Cửu cười lạnh: “Cấu kết Ma giáo, ý đồ lật đổ hoàng triều. Tội danh này có đủ không?”
“Ngươi đang đặt điều nói xấu.” Thiết Thanh Phong nói: “Hai nữ nhân kia mới là yêu nhân Ma giáo. Ngươi không bắt bọn họ thì thôi, lại còn nhằm vào lão phu. Lão phu có lý do hoài nghi thân phận khâm sai của ngươi là giả.”
“Cho nên ta mới nói ngươi là yêu nhân Ma giáo.” Võ Cửu hỏi ngược lại: “Ngươi có biết thân phận của bọn họ là gì không mà dám vu oan cho bọn họ?”
Thiết Thanh Phong biến sắc, nhưng vẫn kiên trì nói: “Bọn họ chính là yêu nhân Ma giáo.”
“Quả nhiên chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.” Võ Cửu lắc đầu, trịnh trọng nói: “Hai vị này chính là Thiên Phi nương nương của Đảo Thần Tiên. Ngươi nói bọn họ là yêu nhân Ma giáo, ngươi không phải tự tìm đường chết thì là cái gì?”
“Đảo Thần Tiên, Thiên Phi nương nương?” Thiết Thanh Phong mở to mắt, không thể tin nổi.
Ở Tiên Vân đại lục, Đảo Thần Tiên là một nơi vô cùng thần thánh. Mặc dù chỉ xuất hiện có mấy tháng nhưng truyền thuyết liên quan đến nó không hề ngừng lại. Năm đó, nữ hoàng được chọn đến Thiên Giới, sau đó kết giao với ba mươi mấy vị tiên nữ Thiên Giới, người nào cũng có tu vi Độ Kiếp Kỳ. Để trợ giúp Tiên Vân đại lục trở thành tinh cầu tu tiên cường đại, hơn ba mươi vị tiên nữ đã theo nữ hoàng giáng xuống đại lục.
Cơ nữ hoàng đã từng ban bố chính lệnh, phong tất cả tiên nữ trên Đảo Thần Tiên là Thiên Phi nương nương, thấy bọn họ giống như thấy nữ hoàng, ngay cả quyền lực cũng ngang bằng.
Kiều Tiểu Kiều cũng không che giấu, phóng ra linh áp tu vi Độ Kiếp kỳ: “Chúng ta đích thật đến từ Đảo Thần Tiên. Chúng ta đến đây là vì chuyện của Vạn Hỏa Giáo. Không nghĩ đến, chúng ta lại bị xem là người trong Ma giáo.”
“Ngươi, ngươi thật là Thiên Phi nương nương?” Thiết Thanh Phong nghĩ đến hành động của mình trước đó, mặt lập tức xám như tro: “Đã đến Thanh Kiếm Châu, vì sao các ngươi lại không để lộ thân phận? Với tu vi của các ngươi, muốn tiêu diệt Vạn Hỏa Giáo dễ như trở bàn tay.”
“Muốn tiêu diệt yêu nhân Ma giáo xác thực rất dễ dàng.” Kiều Tiểu Kiều nói: “Nhưng đám người đó giống như chuột. Nếu chúng ta để lộ thân phận, bọn chúng chỉ sợ đã trốn mất tăm mất tích. Bây giờ thì khác, ta có thể xác định vị Hỏa sứ kia đang ở trong đám người các ngươi, tất nhiên không cần che giấu nữa.”
Kiều Tiểu Kiều nói xong, tất cả đều giật mình, vội cảnh giác nhìn người chung quanh. Mặc dù bọn họ chưa từng kinh qua sự kinh khủng của Vạn Hỏa Giáo, nhưng vẫn có thể nghe được từ miệng của những người đã từng lĩnh giáo qua, tất nhiên cũng phải sinh lòng e ngại.
“Kiều, Kiều tiên tử, ngươi nói Vạn Hỏa Giáo đang ở đây?” Kiếm Cửu Minh giật mình, vội vàng hỏi: “Không biết hắn ta rốt cuộc là ai?”
Kiều Tiểu Kiều liếc nhìn mọi người, thản nhiên nói: “Cụ thể là ai, nói ra cũng vô ích. Để ta cho các ngươi tận mắt chứng kiến.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận