Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4338: Trên thế giới này không ai có thể phán quyết được ta

“Các ngươi là thứ ngớ ngẩn ở đâu ra vậy?”
Hạ Thiên ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện bên trên vân đài có hơn mười vị tu tiên giả đứng thẳng, nhìn qua tu vi đều không thấp: “Vợ Phù Diêu của ta đâu?”
Phía trên vân đài có ba người đứng trước nhất.
Người ngồi ngoài cùng bên trái là một thanh niên đeo mặt nạ đen, mặc áo bào trắng.
Người này hơn phân nửa có liên quan đến Mệnh Vô Thường, nói không chừng là một trong những phân thân của hắn. Hạ Thiên nhớ mang máng Mệnh Vô Thường đã từng nói hắn có ba phân thân.
Người ngồi ngoài cùng bên phải là một lão giả khô gầy, chiếc áo bào đen vô cùng rộng bao lấy cơ thể khô cằn của ông ta, nhìn qua còn tưởng rằng một đứa bé ăn trộm quần áo của người lớn để mặc.
Người nói chuyện với Hạ Thiên là một nam nhân trung niên đứng chính giữa, cả người giống như một thanh kiếm sắc, tản ra khí thế hùng hổ dọa người.
“Bổn tọa là Phó hội chủ hội Chí tôn liên minh tu tiên, đạo hiệu Thông Thiên Chí Tôn.” Nam nhân trung niên giới thiệu nam nhân mặt đen và lão giả khô gầy: “Hai vị này, một người là quản lý Thiên Luật Ti, phó sứ Mệnh Vô Thường Chí tôn Hắc Vô Thường, một người là Đại trưởng lão tuổi tác lớn nhất trong liên minh tu tiên, cũng là một trong những người sáng lập liên minh, Hồng Vân đại trưởng lão.”
“Hôm nay sẽ do ba người chúng ta xử phạt ngươi, tuyệt đối công bằng công chính, ngươi chết cũng nhắm mắt.”
Hạ Thiên nhếch miệng, không kiên nhẫn nói: “Ta không hứng thú muốn biết các ngươi là ai. Ta chỉ muốn biết vợ Phù Diêu của ta đâu?”
“Phù Diêu Tiên Tử là tòng phạm, ban đầu cũng nên thụ hình cùng với ngươi.” Lông mày Thông Thiên Chí Tôn cau lại, vô thức muốn quát mắng Hạ Thiên, nhưng ngại chương trình còn chưa đi xong, đành phải cố nén lửa giận, chậm rãi nói: “Tuy nhiên, Vấn Thiên Chí Tôn ra mặt bảo đảm cho nàng, đồng thời nể mặt nàng là tu tiên giả liên minh tu tiên, tạm thời không truy cứu. Ngươi làm nhục Nghênh Tiên Sứ, tự tiện giết Bạch Hạc Thần Quân, lại vô cớ đảo loạn đại điển độ kiếp của người khác, tập sát Thiên Quỷ Vương và Long Tượng Thượng Sư. Những tội nghiệt này không thể diễn tả bằng lời. Nếu không tru diệt ngươi, thiên đạo khó chứa. Trải qua hội chí tôn, hội trưởng lão và Tiên Luật Ti quyết nghị, hôm nay sẽ xử quyết ngươi, ngươi phải đền tội.”
“Đền cái đầu ngươi đấy.”
Hạ Thiên nhếch miệng, mắng to: “Nói nhảm nhiều quá. Trên thế giới này không ai có thể phán quyết được ta. Đám ngớ ngẩn các ngươi lại càng không được.”
“Làm càn.” Thông Thiên Chí Tôn giận tím mặt, giơ ngón giữa và ngón trỏ lên điểm ra một luồng khí tức hừng hực chém về phía Hạ Thiên.
Kiếm khí to như tinh đấu, giống như dải thiên hà bị đảo lộn.
Hạ Thiên nhìn thấy kiếm khí đó, không khỏi lắc đầu: “Kiếm khí của ngươi không được rồi, nhìn qua quá lỏng lẻo, ngay cả gãi ngứa cho ta cũng không đủ tư chất.”
Nói xong, hắn tùy ý vươn tay.
Bành.
Chỉ một cái vỗ nhẹ đã vỗ nát kiếm khí.
“Đến phiên ngươi ăn của ta một quyền.”
Hạ Thiên xiết chặt nắm đấm, chuẩn bị tiến lên: “Để ta xem ngươi có bao nhiêu cân lượng.”
Kết quả, vô số dây leo từ vân đài bay ra, cuốn chặt lấy Hạ Thiên.
“Sao?”
Hạ Thiên phát hiện Băng Hỏa linh thể và Nghịch Thiên Bát Châm còn cần một khoảng thời gian nữa mới có thể giải phong. Hắn dự định giải quyết vấn đề này trước rồi nói tiếp.
Trước đó, hắn và Hạ Vô Kỵ đối chiến đến phút cuối cùng, chính là bị một sợi khí tức màu đen đánh lén.
Sợi khí tức này kết nối với tĩnh linh văn bên trong cơ thể hắn, tạo thành một luồng phong tỏa vô hình.
Cũng may Hạ Thiên đã sớm tiến hành cải tạo tĩnh linh văn. Cho nên, phong tỏa lần này cũng không nghiêm mật. Nếu không, Mệnh Vô Thường cũng sẽ không bị Hạ Thiên đánh nổ vừa nãy.
Hiện tại, chỉ cần thanh trừ hết khí tức màu đen còn sót lại, hắn có thể khôi phục toàn bộ thực lực.
“Cái này…”
Thông Thiên Chí Tôn sửng sốt một chút, sau đó quay sang nhìn nam nhân mặt đen, quát hỏi: “Hắc phó chưởng ti, không phải ngươi nói đã phong bế kiếp lực của hắn rồi sao?”
“Thất bại rồi, Bạch Vô Thường cũng đã bị hắn giết chết.” Nam nhân mặt đen nói chuyện có chút hơi bị hụt hơi: “Tiểu tử này cũng không đơn giản. Chẳng những nhìn thấu được mưu kế của ta, lại còn lợi dụng kết giới của ta, tìm được chỗ đột phá của Nghịch Thiên Thần Châm. Nếu không thu thập hắn, chỉ sợ về sau sẽ đuôi to khó vẫy.”
“Cho nên, mau chóng giết hắn đi, chấm dứt hậu hoạn.”
Giọng nói lão giả khô gầy khàn khàn, thái độ vô cùng quả quyết: “Nếu không, một khi để hắn trưởng thành, hắn sẽ trở thành một Hỗn Độn Thiên Ma khác.”
Nghe được phán đoán, Thông Thiên Chí Tôn biết được tình thế vô cùng nghiêm trọng, lập tức đề nghị: “Đã như vậy, vậy cứ theo lệ cũ giết chết nghịch tặc Dạ Đế năm đó, mời ra Mê Uyên Bí Hộp, ý của các ngươi như thế nào?”
“Bổn tọa không có ý kiến.”
Nam nhân mặt đen gật đầu: “Phong Linh Tuyệt Mạch mà bổn tọa rót vào cơ thể Hạ Thiên chẳng mấy chốc sẽ bị tiêu tán, nhất định phải quyết định thật nhanh, đừng trì hoãn nữa.”
Thông Thiên Chí Tôn thoáng có chút do dự: “Tuy nhiên, sau khi đánh chết Dạ Đế hai vạn năm trước, muốn vận dụng bí hộp phải cần có dụ lệnh của Thần Hoàng. Chúng ta tự tiện chủ trương, chỉ sợ về sau không tiện giao phó.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận