Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4102: Chỉ là ăn dưa mà thôi

“Ta, ta không biết ngươi đang nói cái gì.”
Cung chủ Thiên Cung lại cẩn thận nhấp một ngụm trà nóng, làm ra vẻ không hiểu. “Ngươi giả bộ thì cứ giả bộ đi. Bây giờ phủ nhận cũng vô ích.” Tô Bối Bối nhìn chằm chằm cung chủ Thiên Cung, sau đó nói: “Võ La Thần Quân cũng đã nói, trên người Hạ Thiên có sáu bảy thành tu vi của Phù Diêu Tiên Tử, tại sao tu vi của Phù Diêu Tiên Tử lại ở trên người Hạ Thiên, điều này không cần nói cũng biết.”
“Thật ra, chuyện này cũng đã nói rõ.” Thạch Thuần cười hì hì, có chút nhiều chuyện: “Cơ thể hoàn bích chi thân của Phù Diêu Tiên Tử cho ai, thì tu vi cũng sẽ cho người đó.”
Lam Y Nhân cười nói: “Ngươi có giải thích nào hợp lý hơn không?” “Tại sao ta lại phải giải thích?” Cung chủ Thiên Cung nhếch miệng: “Điều này chẳng liên quan gì đến ta, là bọn họ phát sinh quan hệ đó. Hiện tại, Hạ Thiên dẫn nàng đến Thanh Phong Sơn, các ngươi muốn biết chuyện gì, chi bằng đến đó hỏi Hạ Thiên.”
“Được.”
Ánh mắt Triệu Vũ Cơ vẫn nhìn chằm chằm Cung chủ Thiên Cung: “Không đúng, ngươi nhất định cũng đã tham gia vào.”
“Ngươi đừng ăn nói lung tung, nếu không, ta tố cáo ngươi tội phỉ báng đấy.” Gương mặt xinh đẹp của cung chủ Thiên Cung đỏ ửng, tức giận phủi sạch: ‘Ta không thể phát sinh cái gì với Hạ Thiên được. Trước kia không, về sau cũng sẽ không.”
Tô Bối Bối mỉm cười: “Nếu vừa rồi chỉ là hoài nghi, bây giờ ta có thể xác định.” “Đúng. Nếu không liên quan đến ngươi, ngươi đỏ mặt làm gì?” Triệu Vũ Cơ trêu chọc: “Huống chi, trước đó ngươi cũng không phải như vậy. Khi đó ngươi cũng không ngại làm nữ nhân Hạ Thiên. Người khác có trêu ngươi như thế nào, ngươi cũng không quan trọng.”
Thạch Thuần gật đầu, cười nói: “Bây giờ ngươi phản ứng mạnh đến như vậy, hiển nhiên là có tật giật mình.”
“Hơn nữa, vừa rồi khi ngươi vừa bước ra khỏi tiên quan, ngươi cũng rất suy yếu.”
Ánh mắt đẹp của Tô Vô Song ngưng tụ lại, thản nhiên nói: “Ngươi đừng nói ngươi chỉ quan chiến bên trong tiên quan đã trở nên toàn thân bất lực nhé.”
“Không cần nghĩ, nhất định là cũng bị ép khô tu vi chứ sao?” Tô Bối Bối thuận miệng nói.
Lông mày Cung chủ Thiên Cung nhướng lên, có chút bó tay: “Vì sao các ngươi lại cứ nắm chặt lấy cái đề tài này vậy? Ta và Hạ Thiên có phát sinh quan hệ hay không, điều này rất quan trọng sao? Có ảnh hưởng nghiêm trọng đến các ngươi à?”
“Không quan trọng, chỉ là ăn dưa mà thôi.”
Tô Bối Bối làm ra vẻ như đang xem kịch: ‘Nhìn lúc trước ngươi lạnh lùng bao nhiêu, ngạo khí bao nhiêu, bây giờ lại thẹn thùng như tiểu tức phụ, nhìn rất buồn cười bấy nhiêu.”
Cung chủ Thiên Cung lườm Tô Bối Bối: “Đúng là không biết nói lý.”
“Ngươi cứ việc nói thẳng, có hay là không.” Triệu Vũ Cơ cũng cười nói: “Nếu như có, hoan nghênh ngươi gia nhập hội người nhà tương thân tương ái. Nếu không có, thế thì hoan nghênh ngươi về sau gia nhập.” “Được rồi, các ngươi không cần đoán bậy nữa.” Cung chủ Thiên Cung thở dài, cũng không liều chết, trực tiếp thừa nhận: “Không sai, bên trong tiên quan, ta và Hạ Thiên có… nhưng các ngươi cũng không cần suy nghĩ nhiều. Lúc đó chỉ là tình thế bức bách mà thôi.”
Triệu Vũ Cơ giơ tay lên: “Lý do gì cũng không quan trọng, nếu là người mình, cũng không cần lo lắng. Nơi này đều là người một nhà mà.”
“Không, ta nhất định phải nói rõ.” Sắc mặt ửng đỏ của cung chủ Thiên Cung dần dần mất đi, lý trí một lần nữa chiếm lĩnh đại não. Nàng nói: “Lúc đó, bên trong tiên quan, Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử nằm trên giường, nhưng trên giường có kết giới và linh áp, Hạ Thiên hành động vô cùng chậm chạp và khó khăn. Phù Diêu Tiên Tử bế quan vạn năm, ý thức của nàng đã sớm tiến vào cảnh giới yên lặng. Hắn muốn dùng ngân châm thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, nhưng trải qua mấy lần thử cũng vẫn không thành công, ngược lại không cẩn thận đâm thủng đan điền khí hải của Phù Diêu Tiên Tử, khiến tu vi của nàng ấy không thể ức chế tản ra ngoài. Nếu không nhanh chóng ngăn cản, Phù Diêu Tiên Tử rất nhanh sẽ vì linh khí hao tổn mà chết. Hơn nữa, nếu không thức tỉnh Phù Diêu Tiên Tử, chúng ta hơn phân nửa sẽ rất khó mà chiến thắng Võ La Thần Quân. Đến lúc đó, tất cả đều phải chết. Cho nên, trải qua sự thương lượng giữa ta, Hạ Thiên và tàn niệm của Phù Diêu Tiên Tử, đạt thành ý kiến nhất trí, chính là để Hạ Thiên và Phù Diêu Tiên Tử song tu với nhau.”
Tô Bối Bối lập tức có một suy đoán không quá tốt: “Nhưng Phù Diêu Tiên Tử không động đậy được. Chẳng lẽ… không thể nào!”
“Bối Bối tỷ, ngươi cũng quá bẩn thỉu rồi.” Thạch Thuần lập tức cau mày, khinh thường nhìn Tô Bối Bối: “Mặc dù anh rể háo sắc nhưng cũng không hạ lưu.” Cung chủ Thiên Cung đã nói ra, dứt khoát không che giấu nữa: “Các ngươi cũng không cần suy đoán lung tung. Ta vốn là khí linh của Phù Diêu Tiên Tử biến thành. Dựa theo thuyết pháp của nhân loại các người, đó chính là linh tức thành tinh. Cho nên, ta không có cái gọi là nhục thân giống các ngươi, bản thể chính là linh khí. Cho nên ta đã tạm thời nhập vào cơ thể Phù Diêu Tiên Tử.”
“Thế không phải nói các người là…” Thạch Thuần còn chưa nói xong, miệng đã bị Ninh Nhụy Nhụy bịt lại: “Câm miệng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận