Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2363. Thần thông pháp thuật

Thiếu niên áo bào xanh kinh ngạc, cúi đầu muốn nhìn thử vị trí xuất huyết, nhưng kết quả thì trái lại, vết thương bị kéo rách, càng chảy máu nhiều hơn.
Vừa nãy hắn rút kiếm bổ về phía nữ nhân kia, mặc dù cũng không có ý định muốn lấy mạng của nàng, nhưng mà một chút ý nghĩ giáo huấn vẫn là phải có.
Chỉ là, hắn hoàn toàn không cách nào chấp nhận kết quả này, thậm chí nằm ngoài phạm trù lý giải của hắn, nửa ngày còn chưa hoàn hồn.
Mặc dù hắn tự nhận kiếm pháp của mình không phải là đệ nhất thiên hạ, nhưng cũng là khoái kiếm khách có số má trong giới, một cái tát tuyệt đối không thể ngăn cản một kiếm của hắn.
Một kiếm ban nãy của hắn, chỉ dùng ba phần mười công lực, đây cũng không phải là hắn xem thường A Cửu, mà là hắn cảm thấy ba phần mười công lực này đã đủ, trước mắt không ai có thể ngăn cản.
Trên thực tế, kiếm quang lóe lên, cuối cùng người trúng kiếm lại là chính hắn.
Chuyện này để hắn không thể nào tiếp nhận được.
Thậm chí thiếu niên áo bào xanh không nhìn thấy rõ kiếm quang xoay chuyển như thế nào, và bằng cách nào mà nó bổ tới cổ của hắn.
Nếu như không phải thời điểm hắn ra ngoài, sư phụ cho hắn một đạo linh khí hộ thân, thì lúc này đây đầu của hắn đã lìa khỏi cổ.
"Đây là... Máu?" Thiếu niên áo bào xanh duỗi tay sờ sờ cái cổ, lại nhìn thử bàn tay quả nhiên đầy máu tươi, trong ánh mắt bừng bừng sát khí: "Ngày hôm nay, hai người các ngươi tuyệt đối chết chắc."
A Cửu cảm thấy người trước mắt có chút cổ quái, quay đầu nhẹ giọng hỏi Hạ Thiên: "Người này bị sao thế?"
"Là một tu tiên giả, nhưng mà tu vi không cao, ngay cả Kim Đan cũng chưa tới." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, "Có điều, bên ngoài thân thể của hắn có một tầng linh khí bảo hộ, hẳn là do một tu tiên giả Nguyên Anh hậu kỳ gia trì dùm."
Thiếu niên áo bào xanh nghe Hạ Thiên nói, không khỏi nhếch miệng nở nụ cười: "Xem ra các ngươi cũng là tu tiên giả, không biết hai vị đồng đạo là ở môn phái hay động thiên nào?"
"Chúng ta không môn không phái, không có động thiên gì cả..." Hạ Thiên lười biếng trả lời một câu, "Và cũng không phải là đồng đạo của ngươi, đừng nghĩ thấy sang bắt quàng làm họ."
"Thì ra là tán tu à, sư phụ dạy ta, nói là tán tu không dễ, cần đối xử tử tế." Thiếu niên áo bào xanh giọng điệu trào phúng, nói: "Như vậy đi, chuyện ngày hôm nay coi như là một hiểu lầm. Bổn công tử có thể đặc cách thu nữ nhân này làm thị thiếp, truyền cho nàng bí pháp song tu thượng đẳng.”
“Về phần ngươi, thấp hơn một bậc, ta có thể tiến cử ngươi gia nhập Vạn Lung Động Thiên bọn ta, từ đó đi vào Tiểu Tiên Giới, để tránh ở giới trần tục linh khí mỏng manh này, lãng phí thời gian."
"Vạn Lung Động Thiên? Tiểu Tiên Giới? Là cái gì?" A Cửu nghe hai từ vô cùng xa lạ này, khắp khuôn mặt là vẻ nghi hoặc: "Đầu óc của tên này có vấn đề không vậy?"
Hạ Thiên cười hì hì: "Khẳng định là có vấn đề, bởi vì hắn căn bản là không có đầu óc. "
"Đừng có cho thể diện mà không cần!" Thiếu niên áo bào xanh biến sắc mặt, lạnh lùng nói: "Một tán tu nho nhỏ thôi, nghĩ mình lợi hại tới cỡ nào, ở trước mặt Vạn Lung Động Thiên, các ngươi cũng chỉ là giun dế.”
“Nếu như không phải bổn công tử rảnh rỗi, sớm đã tiện tay giết các ngươi rồi, làm sao lại ở đây nói nhảm với các ngươi ở đây. Còn không mau quỳ tạ, còn chậm chạp nữa, bổn công tử một khi không vui, các ngươi sẽ phải chết tại đây."
"Vừa hay bọn ta cũng lười nói nhảm với ngươi." A Cửu khó chịu trừng thiếu niên áo bào xanh này một cái, "Không cần biết ngươi là ai và từ đâu mà tới, hiện tại cút về vẫn còn kịp, nếu không thì, người chết ở đây, chỉ có thể là ngươi."
"Quả nhiên không biết trời cao đất rộng, một chút tiểu thủ thuật liền thật cho rằng mình là tu tiên giả rồi hả?" Thiếu niên áo bào xanh hừ lạnh một tiếng, đột nhiên giơ tay tung một chiêu, bỗng dưng cả bãi biển cuốn lên những cơn sóng thần cao ngàn trượng, từ bốn phương tám hướng lao tới.
"Đây chính là thần thông pháp thuật sao?" A Cửu nhìn thấy tình cảnh này đích thật là bị dọa sợ hết hồn, loại thủ đoạn này nàng quả thật là lần đầu tiên gặp.
Sự tồn tại của tu tiên giả, nàng đã sớm biết, thậm chí nhờ sự giúp đỡ của Hạ Thiên, trực tiếp có tu vi Trúc Cơ kỳ viên mãn, nhưng mà vẫn không có cảm nhận rõ rệt nào cả, căn nguyên đó chính là nàng chỉ có tu vi, nhưng lại không có thần thông pháp thuật tương ứng, giống như là có núi vàng nhưng lại không có chìa khóa mở cửa núi.
Về phần Hạ Thiên, khi xưa tu vi cao nhất đạt đến Độ Kiếp kỳ, linh khí bên trong thân thể tự thành chu thiên, có thể nói liên miên không dứt.
Nhưng mà hắn đối với cái gọi là thần thông pháp thuật, cũng không có hứng thú quá lớn, cảm thấy màu mè hoa lá hẹ, khi đánh nhau hoàn toàn không đã nghiền, nên lười đi học.
Hạ Thiên nhìn thấy tình hình như vậy, cũng không có phản ứng quá lớn: "Loại trò khỉ này, chỉ được cái mã bên ngoài."
"Đây hẳn không phải là ảo giác, đúng không?" A Cửu có chút lo lắng hỏi.
Hạ Thiên lắc đầu: "Không phải, nhưng cũng không cần lo lắng. Cửu nha đầu, lấy thực lực hiện giờ của nàng, loại tình cảnh này kỳ thực cũng không làm gì được nàng."
"Có đúng không, tại sao ta không có chút cảm giác nào thế." A Cửu cũng không cảm thấy mình là tu tiên giả, mà trái lại còn cảm thấy khung cảnh này hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát của nàng, "Chàng có cách gì thì mau dùng đi, ta cũng không muốn bị chết đuối bởi nước biển."
"Thật ra có một phương pháp cực kỳ đơn giản." Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái, tiện tay chỉ thiếu niên áo bào xanh kia, "Dù là thần thông pháp thuật gì, chung quy là phải có người điều khiển, chỉ cần giết chết người này, tất cả vấn đề dĩ nhiên sẽ được giải quyết một cách dễ dàng."
A Cửu cảm thấy lời này rất có lý, sau đó nhún người nhảy một cái, chạy tới chỗ thiếu niên áo bào xanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận